Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 507: Sáng sớm đã đối đầu

"Đương nhiên là có." Mặt Dạ Nhiêu nóng lên, nói: "Trước kia là thuộc hạ có mắt không tròng, mong giáo chủ rộng lượng, đừng so đo với tôi."

"Tuy là một mớ hỗn độn, nhưng lời cô nói cũng có lý. Nếu tôi trở thành giáo chủ, ít nhất sẽ có người để sai khiến." Vương Chấn Hưng nói.

"Ý anh là anh đồng ý rồi?" Dạ Nhiêu mừng rỡ.

"Cũng không phải là không thể đồng ý, nhưng tôi muốn hỏi có phải tôi bảo cô làm gì thì cô cũng sẽ tuân theo hay không?" Vương Chấn Hưng hỏi.

Dạ Nhiêu nghe vậy giật mình, nhưng rất nhanh đã nghĩ thông suốt, nếu anh thật sự có ý nghĩ này thì trước kia đã làm rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ.

Hơn nữa, mạng của cô còn nằm trong tay anh.

"Đó là đương nhiên, thuộc hạ nguyện một lòng trung thành với giáo chủ!" Sau khi suy nghĩ thông suốt, Dạ Nhiêu quyết đoán bày tỏ lập trường.

"Rất tốt, sau này cô là người của tôi, nếu có ai dám bắt nạt cô, tôi sẽ đứng ra bảo vệ cô." Vương Chấn Hưng nói.

"Đa tạ giáo chủ!" Dạ Nhiêu vui mừng, vô tình để lộ vẻ mặt hút hồn, khiến cho đám đàn ông xung quanh nhìn đến hoa mắt.

[ Điểm hảo cảm của nữ chính Dạ Nhiêu với ký chủ +15, tổng điểm hảo cảm hiện tại là 45! ( gần gũi) ]

[ Ký chủ ảnh hưởng lớn đến cốt truyện, nhận được 900 điểm phản công, giá trị may mắn của nam chính Diệp Quân Lâm -90, giá trị may mắn của ký chủ +90! ]

Hài lòng nhận lấy phần thưởng, Vương Chấn Hưng ngừng truyền âm với Dạ Nhiêu, dồn sự chú ý vào cuộc họp.

Không tính đến Vương Chấn Hưng, Bùi Phong Trí là người có thực lực mạnh nhất ở đây. Cuộc họp là do hắn chủ trì.

Phương án và kế hoạch thám hiểm di tích cũng do hắn vạch ra, những người khác chỉ góp ý kiến.

Cuối cùng, mọi người thương lượng, điều chỉnh để kế hoạch thêm chu toàn.

Tuy nhiên, Vương Chấn Hưng nhận ra, mỗi thế lực đều có suy tính riêng, có toan tính của riêng mình.

Đến lúc thám hiểm di tích, chắc chắn sẽ lấy lợi ích của bản thân lên hàng đầu.

Đối với điều này, Vương Chấn Hưng không hề thấy lạ.

Theo mạch truyện gốc, đám người trong ma đạo này tranh giành nhau trong di tích, chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đẹp.

Sự bất hòa của bọn họ chính là điềm báo cho sự thất bại.

Vương Chấn Hưng chỉ im lặng lắng nghe mà không hề đưa ra ý kiến.

Thực ra, nếu anh muốn thì chỉ cần hơi lộ ra thực lực, anh hoàn toàn có thể thay thế Bùi Phong Trí, lãnh đạo mọi người, dùng thực lực tuyệt đối của mình uy hiếp đám người trong ma đạo này, khiến bọn họ đồng tâm hiệp lực.

Nhưng làm vậy có ý nghĩa gì? Thống nhất đám người ma đạo này, tiêu diệt chính đạo sao?

Vân Thiển Thiển và những người khác rất có thể sẽ bị cuốn vào trận phong ba này.

Vương Chấn Hưng không quan tâm đến mạng sống của những người khác trong chính đạo, nhưng anh không muốn Vân Thiển Thiển và những người khác bị tổn thương.

Trong mắt Vương Chấn Hưng, những nữ chính mà anh có mối quan hệ tốt, đối với anh thì họ đều là "tài sản riêng" của anh. Vì vậy, nếu có bất cứ ai bị tổn thương thì với anh, đó đều là tổn thất lớn.

Trong chuyến thám hiểm di tích này, mục đích của Vương Chấn Hưng rất rõ ràng, đó chính là cướp đoạt cơ duyên của Diệp Quân Lâm.

Kế hoạch thảo luận gần xong, Bùi Phong Trí quyết định thời gian hành động, sau đó mời mọi người thưởng thức món ngon trên bàn tiệc.

Tuy nhiên, mọi người đều nhìn về phía Vương Chấn Hưng, không ai động đũa.

Vừa rồi Vương Chấn Hưng âm thầm hạ độc trong không khí, tuy là vì muốn biểu lộ thân phận cho nên độc dược không mạnh, mọi người chỉ cần vận chuyển chân khí là có thể hóa giải.

Nhưng ai biết được trong những món ăn này còn có chất độc gì khác hay không.

Nhỡ đâu là độc dược mãn tính, đợi đến lúc thám hiểm di tích mới phát tác thì chẳng phải mọi thứ sẽ đi tong sao?

Vương Chấn Hưng không để ý đến ánh mắt của mọi người, bởi vì sự chú ý của anh lúc này đang đặt trên một tán cây rậm rạp cách đó trăm mét.

Ở đó có hai người đang len lén nhìn về phía này.

Chính là Tiết Diệu Toàn và Liễu Phù.

Vương Chấn Hưng vẫn bình tĩnh, âm thầm cầu nguyện hai người mau chóng rời đi.

Lúc này, Bùi Phong Trí cũng phát hiện ra điều bất thường.

"Không ổn, có người nhìn trộm!"

Lời vừa dứt, thân ảnh Bùi Phong Trí đã biến mất khỏi đại điện.

Mấy vị cao thủ có tu vi chỉ thua kém Bùi Phong Trí cũng lần lượt đuổi theo.

Vương Chấn Hưng thấy vậy, cũng định đi theo xem sao.

Liễu Phù và Tiết Diệu Toàn đều là nữ chính, có giá trị may mắn bảo vệ. Tuy không đến nỗi gặp nguy hiểm, nhưng e là khó tránh khỏi bị thương.

Mà Liễu Phù và Tiết Diệu Toàn biết mình bị phát hiện, thầm kêu không ổn, lập tức bỏ chạy.

Nhưng chạy được một đoạn, bọn họ phát hiện có một luồng khí tức cực mạnh đang bám sát phía sau, theo sau là hơn sáu luồng khí tức cường đại khác.

Rõ ràng tất cả đều là cao thủ ma đạo.

Hai bên truy đuổi, Bùi Phong Trí thi triển khinh công, chặn đường Liễu Phù và Tiết Diệu Toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận