Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 59: Tần Dật thăng chức (1)

Bây giờ Hàn Mi vô cùng cáu kỉnh, giống như một quả bom có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

"Mẹ, lần sau con đến tìm mẹ nhất định sẽ gõ cửa nhẹ nhàng, con đảm bảo!" Hàn Kiệt biết mình sai, không dám chọc Hàn Mi tức thêm nữa.

Ở phía cửa phòng làm việc.

Một nhân viên dọn vệ sinh đang cẩn thận dè dặt quét dọn mảnh sứ vỡ.

Là người nữ trợ lý gọi đến.

"Rót một ly nước lạnh mang đến đây cho tôi." Hàn Mi nói với nữ trợ lý.

"Vâng, Hàn tổng." Nữ trợ lý gật đầu, xoay người chuẩn bị đi rót nước.

"Đợi đã, rót một ly cho tôi nữa." Vương Chấn Hưng gọi nữ trợ lý lại, bổ sung yêu cầu.

Rất nhanh hai ly nước lạnh đã được mang đến.

Hàn Mi và Vương Chấn Hưng mỗi người cầm một ly, một hơi uống sạch ly nước lạnh.

"Mẹ dạy con thế nào, một chút lễ phép cũng không có, không biết chào hỏi người lớn có phải không?" Cảm xúc của Hàn Mi bình ổn lại một chút, bỗng nhiên bắt đầu trách mắng con trai.

"Chào Vương tổng." Hàn Kiệt biết ý, mỉm cười với Vương Chấn Hưng.

"Gọi là chú Vương." Hàn Mi sửa lại.

Hàn Kiệt buồn bực. Hình như giao tình giữa mẹ và Vương Chấn Hưng không lớn đến vậy, sao còn phải khách sáo với hắn như thế? Chẳng lẽ hai người họ... Không đúng, Vương Chấn Hưng có vấn đề, chuyện này không thể nào xảy ra!

"Chào chú Vương." Hàn Kiệt nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra nguyên do nhưng vẫn ngoan ngoãn sửa lại.

"Bây giờ chú Vương của con với mẹ... Với Phong Hoa của chúng ta là quan hệ hợp tác, sau này gặp mặt, con khách sáo một chút cho mẹ." Hàn Mi dặn dò.

"Con biết rồi mẹ." Hàn Kiệt đồng ý.

Cậu ta không hiểu chuyện làm ăn, nhưng nếu mẹ đã nói như thế thì cậu ta cũng chỉ có thể nghe theo.

Nếu ảnh hưởng đến việc hợp tác của Phong Hoa và Chấn Hưng, đại thiếu gia Phong Hoa như cậu ta cũng không có ích lợi gì.

"Đột nhiên đến đây tìm mẹ, rốt cuộc là có chuyện gì?" Hàn Mi bình tĩnh hỏi Hàn Kiệt.

"Mẹ, một người bạn của con vừa mới gọi điện nói rằng cậu ta nhìn thấy Tần Dật ở trên phố, Tần Dật đã quay lại Thanh Linh rồi!" Hàn Kiệt vội vàng nói.

"Vậy thì sao?" Hàn Mi không để ý chuyện này.

"Đương nhiên là..." Ngay lúc Hàn Kiệt muốn nói nên trả thù Tần Dật thật ác thì nhớ ra Vương Chấn Hưng đang ở đây, vì vậy cậu ta không nói thêm gì.

"Mẹ biết con đang nghĩ gì, từ nay ân oán của con với Tần Dật kết thúc ở đây, đừng nhắc đến nữa."

Hàn Mi biết Vương Chấn Hưng với nhà Tần Dật rất thân thiết.

Bây giờ chị ta và Vương Chấn Hưng đã hợp tác với nhau, đương nhiên sẽ không muốn vì chuyện này mà làm cho quan hệ của hai người rơi vào bế tắc.

Nói xong, Hàn Mi lén lút liếc Vương Chấn Hưng một cái, xem sắc mặt của anh.

"Một người là bạn tốt của tôi, một người là đối tác làm ăn của tôi, tôi cũng không thể thiên vị ai hơn ai, chỉ có thể không tham gia vào." Vương Chấn Hưng tỏ thái độ.

Bởi vì quan hệ hợp tác, anh quả thật cũng không tiện đối nghịch với Hàn Mi.

Hơn nữa, người Hàn Kiệt muốn đối phó chủ yếu là Tần Dật, không phải Hứa Du Nhu.

Kẻ thù của kẻ thù là bạn.

Tính ra anh và nhà họ Hàn còn chung một chiến tuyến.

"Quả nhiên chú Vương công chính liêm minh!" Hàn Kiệt vui vẻ, cảm thấy càng nhìn càng thuận mắt vị trưởng bối này.

Không có Vương Chấn Hưng che chở, vậy muốn gây khó dễ cho Tần Dật chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?

"Ba ngày sau con trai tôi kết hôn, có thời gian đến uống một ly rượu mừng không?" Hàn Mi mỉm cười, hỏi Vương Chấn Hưng.

"Kết hôn à, chuyện vui như vậy đương nhiên phải đến góp vui rồi, ngày hôm đó chắc chắn tôi sẽ đến." Vương Chấn Hưng cười đồng ý, sau đó nhìn về phía Hàn Kiệt.

"Đúng là rất đẹp trai lịch sự, bao nhiêu tuổi rồi?"

"Chú Vương, hôm nay cháu vừa tròn hai mươi hai tuổi." Được khen như vậy, Hàn Kiệt có chút tự hào, ngoan ngoãn trả lời.

"Hai mươi hai tuổi à, sinh nhật lúc nào?" Vương Chấn Hưng thuận miệng hỏi.

"Tám tháng năm." Hàn Kiệt trả lời.

Vương Chấn Hưng gật đầu cười.

Tiếp tục trò chuyện một lúc, anh đứng dậy chào tạm biệt.

"Vương tổng, vậy hôm nay tạm thời nói đến đây. Về chuyện hợp tác, tôi sẽ nhanh chóng vạch ra một bản kế hoạch, đến lúc đó chúng ta lại bàn kỹ hơn." Hàn Mi nghiêm túc nói.

"Vậy tôi sẽ đợi điện thoại của Hàn tổng, điện thoại của tôi bình thường đều mở 24/24." Vương Chấn Hưng nghiêm túc trả lời.

Nói xong, hai người còn bắt tay.

Vừa ra khỏi tòa cao ốc trung tâm, Vương Chấn Hưng nhận được một cuộc gọi.

Là Tần Dật gọi đến.

"Chú Vương, chú tan làm rồi đúng không?" Tần Dật hỏi trong điện thoại.

"Vừa mới tan làm, có chuyện gì sao?"

"Cháu gửi định vị cho chú, chú đến đây ăn cơm, cháu mời, gặp mặt rồi chúng ta nói tiếp."

Vương Chấn Hưng ngạc nhiên nghi ngờ một chút, đi theo định vị đến một nhà hàng kiểu Trung sa hoa.

"Tiểu Dật, cháu đang làm công trong xưởng, sao lại tùy ý chạy ra đây rồi? Không sợ mẹ cháu biết được sẽ mắng cháu sao?" Vương Chấn Hưng đi vào trong, nói với Tần Dật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận