Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 505: Lập uy (2)

Cả đại điện chìm trong im lặng.

[ Điểm hảo cảm của nữ chính Dạ Nhiêu với ký chủ + 30, tổng điểm hảo cảm hiện tại là 30 (thân thiện) ]

[ Ký chủ ảnh hưởng lớn đến cốt truyện, nhận được 800 điểm phản công! ]

Dạ Nhiêu nhìn Diêm Thiết nằm im bất động trên mặt đất, ngẩn người hồi lâu mới hoàn hồn. Cô nhìn Vương Chấn Hưng, trong lòng vừa sợ hãi vừa vui mừng, thầm nghĩ: "Tên đáng ghét này, rốt cuộc cũng bị giết rồi!"

Sau đó, cô lại nhìn Vương Chấn Hưng với ánh mắt khác trước, cảm thấy chiếc mặt nạ quỷ trên mặt anh đột nhiên trở nên vô cùng đẹp trai.

Trong đại sảnh, bầu không khí tĩnh lặng bao trùm. Người đàn ông nho nhã ngồi trên ghế chính sau khi lấy lại tinh thần, dẫn đầu phá vỡ sự im lặng:

"Mọi người đã tụ hội, cần phải đồng tâm hiệp lực với nhau. Diêm Thiết gây hấn phá hoại hòa khí, nên bị trừng trị."

"Bùi các chủ nói chí phải."

"Không sai, không sai."...

Lời của người đàn ông nho nhã vừa dứt, lập tức có vài tiếng hưởng ứng. Những người còn lại tuy không lên tiếng nhưng đều gật đầu đồng ý.

Bầu không khí nhìn như đã hoà thuận trở lại.

Người đàn ông nho nhã được gọi là Bùi các chủ kia, cong ngón tay búng nhẹ. Một điểm lửa hình ngôi sao bay ra, rơi xuống thi thể Diêm Thiết trên mặt đất. Sau đó nhanh chóng lan rộng. Chỉ trong chốc lát, thi thể của Diêm Thiết đã hoá thành tro bụi và biến mất.

Chứng kiến cảnh tượng này, không ít người bất giác rụt rè hơn.

Vương Chấn Hưng quan sát người đàn ông nho nhã qua lớp mặt nạ. Dựa theo phỏng đoán của anh, thực lực của người này chắc chắn không thua kém Tiết Diệu Toàn là bao, xem như là một cường giả đỉnh phong.

"Người trên ghế chính là ai?" Vương Chấn Hưng truyền âm hỏi Dạ Nhiêu.

"Hắn tên là Bùi Phong Trí, là các chủ của Thính Phong Các, anh chưa từng nghe nói đến tên của hắn sao?" Dạ Nhiêu truyền âm đáp lại.

"Chưa từng nghe qua."

"Ngay cả tên của Bùi Phong Trí cũng chưa từng nghe qua, xem ra anh không phải cao thủ ẩn thế, anh... anh là người phát ngôn của thế lực nào ở thế tục sao?"

Vương Chấn Hưng không đáp.

"Vị bằng hữu này, mời ngồi ở phía trước." Bùi Phong Trí mỉm cười, đột nhiên lên tiếng với Vương Chấn Hưng.

Vương Chấn Hưng và Dạ Nhiêu tiến lên, ngồi xuống hai chiếc ghế trống ở phía trước.

Không lâu sau, hai người thuộc một thế lực khác cũng đến. Hai người này không muốn ngồi ở vị trí khuất tầm nhìn, muốn chọn một "quả hồng mềm" nên dời hai chiếc ghế đến gần phía trước.

Sau khi quan sát một vòng, ánh mắt hai người này dừng lại trên Vương Chấn Hưng và Dạ Nhiêu.

Tuy nhiên, hai người này cũng không phải kẻ ngốc, nhận ra bầu không khí có phần kỳ lạ, họ không muốn gây thêm phiền phức nên cuối cùng đành quyết định ngồi ở phía sau.

"Mọi người đều đã đến đông đủ. Đều là người trong giang hồ, không cần phải che giấu nữa. Huống hồ, che mặt thế này làm sao thưởng thức mỹ vị được." Bùi Phong Trí cười nói.

Những người che mặt trong đại điện lần lượt gỡ bỏ lớp ngụy trang, để lộ ra dung nhan thật.

Thực tế, tuy che giấu dung mạo, nhưng bọn họ đều biết rõ thân phận của nhau.

Chỉ có Vương Chấn Hưng vẫn bất động, giữ nguyên chiếc mặt nạ.

Ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về phía Vương Chấn Hưng.

"Vị bằng hữu này, chuyện tối nay vô cùng trọng đại, mong bằng hữu cho chúng ta biết rõ thân phận." Bùi Phong Trí nói.

"Thân phận của tôi có quan trọng sao?" Vương Chấn Hưng hỏi ngược lại.

"Người của chính đạo hình như đã phát hiện ra động tĩnh của chúng ta, chỉ riêng núi Côn Luân đã phái tới bốn vị cao thủ hàng đầu, suýt chút nữa tôi đã bị tóm gọn." Một cô gái quyến rũ lên tiếng, giọng nói ngọt ngào như mật, khiến yết hầu của không ít đàn ông có mặt ở đây phải động đậy.

"Cô gái này là ai?" Vương Chấn Hưng truyền âm hỏi Dạ Nhiêu.

"Cô ấy là Tần Lung Nguyệt, phó cung chủ của Tinh Nguyệt Cung, tu vi cao thâm, am hiểu nhất là mê hoặc đàn ông, không ít nhân tài chính đạo vì cô ấy mà sa ngã, hủy hoại tiền đồ." Dạ Nhiêu truyền âm đáp. Cô muốn dựa vào Vương Chấn Hưng để nhờ anh hỗ trợ, không muốn anh bị Tần Lung Nguyệt mê hoặc, bèn có ý tốt nhắc nhở.

Nghe vậy, Vương Chấn Hưng thầm kinh ngạc.

Với trình độ y thuật hiện tại, anh có thể dễ dàng nhận ra Tần Lung Nguyệt vẫn còn trong trắng.

Nhưng lời Dạ Nhiêu nói chắc chắn không phải giả.

Không hủy hoại thân thể mà có thể khiến người ta sa ngã?

Điều này chứng tỏ Tần Lung Nguyệt có thủ đoạn lợi hại.

Nghe Tần Lung Nguyệt nói xong, mọi người lại càng chú ý đến thân phận của Vương Chấn Hưng hơn, bắt đầu bàn tán xôn xao.

Bùi Phong Trí ho khan một tiếng, ra hiệu mọi người im lặng, sau đó mỉm cười nhìn Vương Chấn Hưng:

"Mời bằng hữu cho biết thân phận, nếu không mọi người khó tránh khỏi lo lắng."

"Mọi người nghi ngờ tôi là người của chính đạo sao?" Vương Chấn Hưng hỏi.

Bùi Phong Trí cười mà không đáp.

Ma đạo hành sự tàn nhẫn, nhưng chính đạo khi đối phó với ma đạo cũng hiếm khi nương tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận