Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 397: Tình yêu sét đánh

Hắn giả vờ bị câm, dùng tay ra hiệu cho Tần Ly Lạc để diễn tả việc mình bị bong gân và muốn nhờ cô dìu đến chỗ yên tĩnh nghỉ ngơi.

Tần Ly Lạc tốt bụng, cô thấy bà lão đáng thương nên không suy nghĩ nhiều.

Nhưng ngay khi cô đưa tay ra định dìu thì bàn tay của một người đàn ông đã nhanh chóng đưa ra đỡ lấy bà lão.

Người đàn ông có ngón tay thon dài, trên cổ tay đeo chiếc đồng hồ vàng sang trọng.

Vì đang cúi người nên Tần Ly Lạc không nhìn rõ mặt người đàn ông, cô chỉ thấy một bên mặt với sống mũi cao, đường quai hàm sắc nét...

Chỉ nhìn vào góc nghiêng này, Tần Ly Lạc đoán người đàn ông này chắc chắn rất đẹp trai.

"Bà ơi, để cháu dìu bà."

Trong khi Tần Ly Lạc đang trôi trong dòng suy nghĩ của mình, cô nghe thấy giọng nói ấm áp của người đàn ông.

Giọng nói này thật ấm áp và dễ nghe khiến người ta thoải mái, đây chắc chắn là một người đàn ông rất chu đáo nhỉ?

Trái lại, bà lão thấy có người dành việc giúp đỡ mình thay Tần Ly Lạc thì ngẩn người, sau đó hắn đánh giá người đàn ông, đôi mắt nhỏ của hắn đột nhiên mở to.

Đó chính là doanh nhân Vương Chấn Hưng mà theo kế hoạch ban đầu của hắn, anh sẽ bị biến thành "bữa ăn thịnh soạn."

"Bà ơi, trông bà có vẻ quen quen, chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi nhỉ?"

Vương Chấn Hưng hỏi, ánh mắt anh tinh nghịch.

Bà lão hoảng hốt, vội vàng ra hiệu bằng tay, tỏ vẻ chưa từng gặp Vương Chấn Hưng.

Vương Chấn Hưng chỉ trêu chọc hắn, anh không vạch trần cũng không tiếp tục quấy rầy hắn, chỉ nói:

"Bà muốn đi đâu? Để cháu dìu bà."

Nói xong, Vương Chấn Hưng đỡ bà lão dậy.

Bà lão bực bội vì Vương Chấn Hưng phá hỏng kế hoạch của mình, nhất thời không biết phải làm sao.

Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn cố tình đánh rơi chiếc túi trong tay xuống đất.

Trong túi của hắn đựng hương, nến và những vật dụng cần thiết cho tế lễ.

Sau đó, bà lão vịn chặt vào Vương Chấn Hưng, cố gắng ngăn cản anh không thể buông tay ra để nhặt đồ.

Tần Ly Lạc thấy vậy thì nhặt chiếc túi lên:

"Để tôi cầm đồ cho, anh cứ dìu bà cụ đi."

Cô nói với bóng lưng của Vương Chấn Hưng.

"Cũng được."

Vương Chấn Hưng quay đầu lại, nở nụ cười với Tần Ly Lạc.

Gió thu nhẹ nhàng thổi qua gương mặt tuấn tú của anh. Đôi mắt như sao trời nhìn thẳng vào cô, như đánh trúng tâm hồn cô.

Tần Ly Lạc ngây người, đồng tử dần giãn ra, hai má cô ửng hồng.

[ Độ hảo cảm của nữ chính Tần Ly Lạc với kí chủ +50, tổng điểm hảo cảm hiện tại là 50 ( động lòng)]

[ Kí chủ đã ảnh hưởng đến cốt truyện, nhận được 800 điểm phản công! ]

Tần Ly Lạc ngơ ngẩn một lúc mới nhận ra mình đã mất bình tĩnh, cô vội vàng rời mắt đi chỗ khác.

Đồng thời, trong lòng cô nảy ra một ý nghĩ:

'Tại sao khi nhìn vào mắt anh ấy, mình lại có cảm giác quen thuộc? Chẳng lẽ... đây là tình yêu sét đánh trong truyền thuyết à?'

Nghĩ vậy, hai má Tần Ly Lạc càng thêm ửng hồng, như được tô điểm thêm phấn son, trông càng thêm tươi sáng và quyến rũ hơn.

Diệp Quân Lâm và Tô Minh quan sát từ xa, không khỏi nheo mắt khi chứng kiến cảnh này. Tuy ghen tị nhưng họ lại cảm thấy hả hê khi nghĩ đến việc bà lão kia có vấn đề, mục tiêu ban đầu của bà ấy là Tần Ly Lạc.

Nhưng Vương Chấn Hưng lại nhiệt tình giúp đỡ bà lão, lát nữa anh chắc chắn sẽ gặp rắc rối, tự mang họa vào người.

"Ư... ư..."

Bà lão đưa tay ra hiệu hướng đi cho Vương Chấn Hưng.

Anh mỉm cười gật đầu, dìu hắn đi theo hướng đó.

Tần Ly Lạc xách túi hương, nến đi theo sau, ánh mắt cô thỉnh thoảng đánh giá Vương Chấn Hưng.

Diệp Quân Lâm và Tô Minh cũng đi theo phía sau, giữ một khoảng cách nhất định.

Bà lão được Vương Chấn Hưng dìu đi một đoạn, đến chỗ vắng người thì giả vờ không đi được nữa, ra hiệu muốn anh cõng bà ấy.

Nghe vậy, Vương Chấn Hưng thầm mắng tên lùn này thật biết cách hưởng thụ.

Tuy nhiên, ngoài mặt anh vẫn tỏ vẻ thân thiện:

"Được rồi, để cháu cõng bà nhé."

Lời nói thì dễ nghe như vậy nhưng hành động thì lại cố ý.

Vương Chấn Hưng bất ngờ giẫm mạnh lên mu bàn chân bà lão.

Fujita Taro trong lớp ngụy trang bà lão đau đến mức thốt lên: "Baka!"

Tần Ly Lạc nghe vậy thì ngớ người.

Vương Chấn Hưng thì lại giả vờ ngạc nhiên, anh nhìn Fujita Taro.

Khóe miệng Fujita Taro giật giật, biết mình đã tự vạch trần chính mình.

Ngay lúc đó, vài tên thuộc hạ của Lục Phiến Môn cũng tiến đến gần.

Fujita Taro đã từng giao thủ với người của Lục Phiến Môn, trong lòng hắn biết rõ nếu để bọn họ kiểm tra thì chắc chắn sẽ lộ ra sơ hở.

Kế hoạch ban đầu của hắn là lợi dụng Vương Chấn Hưng và những người khác làm huyết thực để triệu hồi Thập Nhị Thức Thần, cướp đoạt khí vận của tiên hiền, đáng tiếc lại xảy ra sự cố khiến kế hoạch không thể thực hiện được.

Trong lòng hắn đầy oán hận, hôm nay hắn đến đây là muốn tạo ra hỗn loạn, trút giận và gây thêm phiền phức cho Lục Phiến Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận