Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 286: Lễ khai máy (2)

"Công ty có chút việc trì hoãn, tôi không đến muộn chứ?" Vương Chấn Hưng đi về phía Từ Vân Vận, nói .

"Không có không có, Lễ khai máy còn mấy tiếng nữa, hơn nữa còn có người chưa đến." Từ Vân Vận cười giải thích.

"Vậy thì tốt." Vương Chấn Hưng gật đầu, ánh mắt thoáng nhìn thấy Diệp Quân Lâm lạnh mặt, ngừng trêu chọc, đột nhiên nhẹ giọng nói với Từ Vân Vận: "Đừng nhúc nhích, trên mặt cô có đồ vật."

Vương Chấn Hưng nói xong, chậm rãi đưa tay về phía khuôn mặt trắng nõn của Từ Vân Vận.

"Ah, gì thế?" Từ Vân Vận ngẩn người, cứng ngắc không nhúc nhích, để cho anh chạm vào mặt mình.

Vương Chấn Hưng nhẹ nhàng phủi một chút trên mặt cô, sau đó hơi nghiêng đầu lại gần, thổi nhẹ vào khuôn mặt trắng nõn kia.

"Có bụi, giờ thì tốt rồi." Vương Chấn Hưng giải thích.

"Cảm ơn." Gò má Từ Vân Vận ửng hồng, âm thanh mềm nhẹ bày tỏ lòng biết ơn.

Két.

Bên cạnh vang lên âm thanh, lại là tâm trạng Diệp Quân Lâm bị kích động, bóp gãy thanh kiếm đạo cụ vừa mới được đưa cho mình.

[Ký chủ làm cho nhân vật chính Diệp Quân Lâm tâm tính bị hao tổn, đạt được 300 điểm phản công!]

Nghe thấy tiếng vỡ vụn, Từ Vân Vận nghi ngờ quay đầu nhìn.

"Đạo cụ này quá kém, cháu chỉ cầm nhẹ một phát là hỏng rồi." Không đợi Từ Vân Vận trách móc, Diệp Quân Lâm lừa gạt nói.

"Dì sẽ bảo tổ đạo cụ mang thêm một thanh kiếm cho cháu, bây giờ cháu đi vào phòng hóa trang trang điểm đi."

Từ Vân Vận bình thản nói với Diệp Quân Lâm, sau đó chuyển sang giọng nói mềm nhẹ, nói với Vương Chấn Hưng:

"Anh đi cùng tôi một chút, làm quen với địa điểm, lát nữa tôi sẽ đi cùng anh đến phòng hóa trang."

Vương Chấn Hưng gật đầu, chuẩn bị hộ tống Từ Vân Vận đi.

Nhưng mới đi được vài bước, đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh tuyệt đẹp đi về phía họ.

"Phi Dao, em không phải có thông cáo sao? Sao lại chạy qua đây?" Từ Vân Vận nhìn thấy người đến, lộ ra nụ cười mừng rỡ.

"Chỉ là hoạt động không quan trọng mà thôi, đi hay không cũng được, sao quan trọng bằng lễ khai máy phim của chị Vân Vận được." Cố Phi Dao cười giải thích.

"Dì, người này là..." Diệp Quân Lâm nhìn Cố Phi Dao, ánh mắt sáng lên, hỏi thăm.

"Cháu thật là sống lâu trên núi, ngay cả ca sĩ nổi tiếng hiện nay Cố Phi Dao mà cũng không nhận ra." Từ Vân Vận châm chọc Diệp Quân Lâm thiếu hiểu biết, lập tức giới thiệu với Cố Phi Dao: "Đây là con trai của chị gái chị... này, Phi Dao?"

Từ Vân Vận chú ý đến Cố Phi Dao thất thần, sau khi gọi khẽ một tiếng mà không có phản hồi, cẩn thận quan sát.

Chỉ thấy, khuôn mặt trắng nõn của Cố Phi Dao hiện lên vẻ mừng rỡ, đôi mắt sáng trong trừng trừng nhìn Vương Chấn Hưng bên cạnh mình.

Chú ý đến ánh mắt bất thường của Cố Phi Dao, Từ Vân Vận lập tức cảm thấy một chút nghi hoặc và cảnh giác.

"Phi Dao, em cũng quen biết... bạn của chị sao?" Từ Vân Vận lại lên tiếng.

Cố Phi Dao mới lấy lại tinh thần, nhận ra mình hơi thất thố, vội vàng thu hồi ánh mắt.

"Không quen, chỉ là cảm thấy anh ta với... một người bạn của em có chút giống nhau." Cố Phi Dao cố nặn ra một nụ cười để giải thích, nhưng ánh mắt lướt qua gương mặt Vương Chấn Hưng lại lóe lên một tia sắc thái khác thường.

'Bộ dáng người này quá đẹp trai rồi, không thể nào là vị khán giả may mắn Vương tiên sinh kia... '

Cố Phi Dao tự nhủ trong lòng.

Trước đó, tại buổi hòa nhạc, Cố Phi Dao bị tài năng của Vương tiên sinh thuyết phục, sau đó lại được anh cứu một mạng.

Dù Vương tiên sinh, vị khán giả may mắn ấy luôn đeo mặt nạ, nhưng Cố Phi Dao vẫn không khỏi rung động.

Lúc chia tay, Cố Phi Dao chủ động đề nghị muốn xem dung nhan của Vương tiên sinh, anh trả lời rằng, khi có cơ hội gặp lại, nhất định sẽ cho cô nhìn.

Cố Phi Dao khá Phật hệ, cũng không cưỡng cầu, nhưng vẫn mong chờ được gặp lại.

Người đàn ông trước mắt này có đôi mắt hơi giống với Vương tiên sinh.

Tuy nhiên, Cố Phi Dao đã suy đoán ngay từ buổi hòa nhạc, vị Vương tiên sinh kia chắc hẳn là không được đẹp trai.

Còn người đàn ông bên cạnh Từ Vân Vận này lại quá mức xuất chúng.

Với vẻ ngoài như vậy, làm sao có thể ngại gặp người được?

"Anh ấy tên Vương Chấn Hưng, cũng là bạn rất thân của chị." Từ Vân Vận kéo tay Cố Phi Dao, giới thiệu ngắn gọn Vương Chấn Hưng.

Cố Phi Dao nghe thấy họ "Vương", cảm xúc vốn bình tĩnh lại nhấp nhô một chút.

"Xin chào." Vương Chấn Hưng nở nụ cười, thân thiện đưa tay ra với Cố Phi Dao.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, trái tim Cố Phi Dao như nhảy lên, thực sự là anh ta...

"Rất vui được gặp anh, tôi tên Cố Phi Dao, rất vui được gặp anh, Vương tiên sinh..." Cố Phi Dao cố gắng kiểm soát tâm trạng, cố gắng giữ nét mặt bình tĩnh, bắt tay Vương Chấn Hưng.

"Rất vui được gặp cô." Diệp Quân Lâm thấy vậy, cũng nở nụ cười điển trai, đưa tay ra với Cố Phi Dao để lấy lòng.

Tuy nhiên, Cố Phi Dao chỉ đáp lại bằng một nụ cười lịch sự.

Diệp Quân Lâm đành ngượng ngùng thu tay về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận