Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 69: Đường Thanh Nhã

Hàn Mi cũng chẳng oán trách gì, có điều kỳ vọng trong lòng cao quá, không tránh khỏi hơi thất vọng.

"Không sao." Hàn Mi dối lòng nói.

Vương Chấn Hưng nhìn ra chị ta đang nói dối, muốn tiếp tục giải thích, nhưng bỗng cảm thấy càng giải thích lại càng hỏng bét.

Muốn Hàn Mi lập tức tin tưởng thì có lẽ phải dẫn hai nhân chứng Hứa Du Nhu và Phùng Thiến Thiến đến.

Loại thao tác này không hề thực tế.

"Tôi có việc đi trước đây, chú ở đây nghỉ ngơi đi, ngày mai rồi đi cũng được." Hàn Mi nói xong câu này lập tức rời đi.

Vương Chấn Hưng kết nối với hệ thống, kiểm tra mục điểm phản công hiện tại.

[ Điểm phản công: 1200 ]

Vương Chấn Hưng không hề do dự, trực tiếp dùng 1000 điểm phản công đổi một viên đan long hổ, đồng thời lập tức lấy ra uống.

Hơi tiêu hóa hấp thu xong, Vương Chấn Hưng đã cảm thấy vô cùng phấn chấn.

Eo không mỏi nữa!

Chân không đau nữa!

Cảm giác có thể một hơi leo năm mươi tầng!

Lấy điện thoại ra, Vương Chấn Hưng lập tức ấn số điện thoại của Hàn Mi.

"Chị vẫn chưa đi xa chứ?" Vương Chấn Hưng hỏi trong điện thoại.

"Bây giờ chú tan làm rồi, còn có chuyện gì à?" Hàn Mi nghi hoặc.

"Tôi muốn làm việc." Vương Chấn Hưng hùng hồn nói.

"Bây giờ tôi có việc phải quay lại xử lý, ngày mai con trai tôi kết hôn, có rảnh thì đến dự lễ, không rảnh thì thôi. Cứ vậy đi, tạm biệt."

Sau khi Hàn Mi nói xong thì nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện.

Vương Chấn Hưng thấy hơi đáng tiếc nhưng rất nhanh đã không còn xoắn xuýt nữa, dù sao vẫn còn đang hợp tác với Hàn Mi, sau này nhất định sẽ còn cơ hội thể hiện năng lực nghiệp vụ cao nhất trước mặt chị ta.

Vương Chấn Hưng rời khỏi tòa biệt thự, lái xe về hướng trung tâm thương mại.

Anh đã dự định đi dự hôn lễ của Hàn Kiệt từ lâu, đương nhiên không thể đến tay không được.

Đến trung tâm thương mại, sau khi tùy tiện nhìn sơ qua, Vương Chấn Hưng bước vào một cửa hàng đồ ngọc tên là "Thịnh Đường", tốn năm mươi vạn tệ mua một bộ trang sức ngọc và bảo nhân viên cửa hàng dùng hộp quà gói lại.

Hôm sau.

Hôn lễ của Hàn Kiệt được tổ chức trong một trang viên xa hoa.

Trang viên trị giá một tỷ, là quà kết hôn Hàn Mi mua tặng cho con trai, đồng thời cũng là nơi Hàn Kiệt sống sau khi kết hôn.

Bên ngoài trang viên, xe sang nhiều như mưa.

Là người phụ nữ giàu nhất Thanh Linh, đương nhiên mối quan hệ của Hàn Mi vô cùng rộng.

Khách khứa trước cửa trang viên nườm nượp không ngớt.

Vương Chấn Hưng bước vào trang viên, lấy quà đem theo đặt vào chỗ để quà.

Chỗ để quà có nhân viên tiếp đón, ghi lại tên người tặng để tiện phân biệt món quà nào do khách nào tặng.

Vương Chấn Hưng nhìn kĩ chỗ để quà, chỉ thấy lễ vật chất thành đống, có cái to có cái nhỏ, hơn nữa đều được gói lại.

Cái chuông mà Tần Dật vẽ bùa được đóng gói gửi tới, chỉ cần nói một cái tên giả là được, xong việc sẽ không điều tra ra được là ai gửi đến.

Đương nhiên, Vương Chấn Hưng không hề muốn Hàn gia sụp đổ.

Bây giờ Hàn Mi và hắn là quan hệ hợp tác, Hàn gia sụp đổ đối với hắn chẳng có chút lợi ích nào.

Sở dĩ đồng ý chuyện này với Tần Dật chỉ vì muốn nhìn xem thủ đoạn vẽ bùa của thằng bé có lợi hại hay không.

Sau khi có được đáp án thì kịp thời bắt một con chó đen là được.

Vương Chấn Hưng ngừng suy nghĩ, ánh mắt cũng rời khỏi đống lễ vật, quay người chuẩn bị đi về phía hiện trường hôn lễ.

Nhưng ngay lúc anh quay người thì chạm mặt với một cô gái trẻ xinh đẹp quý phái.

"Chào chú Vương." Cô gái trẻ xinh đẹp quý phái mỉm cười chào hỏi Vương Chấn Hưng.

"Cô là?" Vương Chấn Hưng nhìn khuôn mặt xinh đẹp xa lạ trước mắt, tựa như đã từng quen biết, nhưng nhất thời không nhớ ra.

"Cháu là Đường Thanh Nhã." Cô gái trẻ xinh đẹp mỉm cười nói tên của mình.

Nghe đến đây, Vương Chấn Hưng mới nhớ lại, suýt nữa thì bật thốt 'Thì ra là Tiểu Nhã à, mới mấy năm không gặp đã lớn thế này rồi? Nhanh cho chú ôm một cái nào!' nhưng cũng may thắng lại kịp, giữ được hình tượng bên ngoài của mình.

Vương Chấn Hưng và ba của Đường Thanh Nhã là bạn bè thời còn trẻ, tình cảm rất tốt.

Nhà họ Đường buôn bán đồ ngọc, cửa hàng ngọc Thịnh Đường mà hôm qua Vương Chấn Hưng đi chính là sản nghiệp của nhà họ Đường.

Lúc Đường Thanh Nhã còn nhỏ, Vương Chấn Hưng đã từng ôm cô ấy, thậm chí còn cầm bình sữa cho cô ấy uống.

Mặc dù lúc đó Vương Chấn Hưng cũng chỉ mới mười mấy tuổi thôi, nhưng cũng coi như nhìn Đường Thanh Nhã lớn lên.

Chỉ là mấy năm trước, Đường Thanh Nhã đi nước ngoài du học, trong thời gian đó cũng không quay về.

Đã mấy năm Vương Chấn Hưng chưa gặp Đường Thanh Nhã rồi, ấn tượng về Đường Thanh Nhã còn dừng ở dáng vẻ non nớt thời cấp ba của cô ấy.

Chẳng ngờ bốn năm không gặp, Đường Thanh Nhã đã trở nên duyên dáng yêu kiều, từ một bé gái trở thành một người phụ nữ.

"Thì ra là Tiểu Nhã, mới mấy năm không gặp đã lớn thế này rồi, suýt thì chú không nhận ra luôn, ngại quá." Vương Chấn Hưng nở nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận