Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 483: Đan dược ra lò

"Chờ chút, thiết bị giám sát nhà cậu đặt ở đâu? Tôi phải xóa đoạn ghi hình lúc tôi vào nhà cậu, nếu không sẽ lộ sơ hở." Vương Chấn Hưng nói.

Lục Tiểu Phàm kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ tên này chắc chắn thường xuyên làm chuyện xấu, nếu không sao lại chuyên nghiệp như vậy.

Nhưng hiện tại không phải lúc để ý đến chuyện đó, cậu đã chịu đòn rồi, đương nhiên phải hợp tác cho xong chuyện.

Với sự phối hợp của Lục Tiểu Phàm, Vương Chấn Hưng thành công xóa bỏ đoạn ghi hình giám sát. Hơn nữa còn dùng một đoạn ghi hình khác để lấp vào chỗ trống đấy.

"Nhớ kỹ, hôm nay tôi chưa từng đến đây, cũng chưa từng gặp cậu."

Trước khi rời đi, Vương Chấn Hưng bổ sung một câu.

Lục Tiểu Phàm tự mình gọi điện thoại cấp cứu, chờ đợi khoảng mười lăm phút thì xe cấp cứu đến, hắn được đặt lên cáng, đưa đến bệnh viện Số 1Thanh Linh.

Sau khi được cứu chữa, cơn đau của Lục Tiểu Phàm cũng giảm bớt, tiếp đó là trình báo vụ án.

Lục Tiểu Phàm cũng là người nổi tiếng nên vụ án được coi trọng, Thẩm Hạo Vũ bị bắt giữ ngay trong đêm, tiếp nhận thẩm vấn.

Ngày hôm sau.

Vương Chấn Hưng đến phòng bệnh thăm Lục Tiểu Phàm và hỏi thăm tình hình.

Vì tránh bị nghi ngờ, anh không thể nghe ngóng kết quả thẩm vấn của Thẩm Hạo Vũ, cho nên muốn hỏi thăm Lục Tiểu Phàm.

Lục Tiểu Phàm nói cho Vương Chấn Hưng tin mà hắn biết được từ luật sư của mình.

Thẩm Hạo Vũ có "tiền án", thêm vào đó anh ta thừa nhận đã ra tay với Lục Tiểu Phàm, bằng chứng xác thực, dự kiến sẽ ngồi tù khoảng ba năm.

Vương Chấn Hưng nghe xong, hài lòng gật đầu.

[ Ký chủ lên kế hoạch hãm hại nam chính Thẩm Hạo Vũ, nhận được 50 điểm phản công! ]

[ Ký chủ ảnh hưởng lớn đến cốt truyện, nhận được 1500 điểm phản công, giá trị may mắn của nam chính Thẩm Hạo Vũ -150, giá trị may mắn của ký chủ +150! ]

Không lâu sau, Vương Chấn Hưng nhận được tin tức.

"Thẩm Hạo Vũ chỉ ngồi tù khoảng ba năm, sau ba năm anh ta ra tù thì phải đối phó như thế nào?" Lục Tiểu Phàm vẫn còn hơi lo lắng.

"Cậu lo xa rồi, chưa chắc anh ta đã có cơ hội ra tù." Vương Chấn Hưng nói.

"Ồ, anh có quan hệ rộng có thể nhờ người trong đó "khử" anh ta luôn trong phòng giam sao?" Lục Tiểu Phàm kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên là không, đừng có bôi nhọ tôi như vậy." Vương Chấn Hưng lắc đầu.

Lục Tiểu Phàm thầm khinh thường, trong lòng thầm nghĩ đám thương nhân các anh, ai cũng đều tàn nhẫn, đầy bụng ý nghĩ xấu xa.

Nhưng những lời này anh ấy chỉ dám lẩm bẩm trong lòng, không dám nói ra miệng.

"Vậy sao anh lại cho rằng không cần phải lo lắng?" Lục Tiểu Phàm hỏi.

"Cậu tự mình suy nghĩ kỹ một chút, Thẩm Hạo Vũ đẹp trai như vậy, lại trắng trẻo, vào nơi như vậy có thể bình an vô sự sao? Có thể chịu đựng được ba năm hay không còn chưa biết." Vương Chấn Hưng nói.

"Đúng, anh nói rất có lý." Hai mắt Lục Tiểu Phàm sáng lên, trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh Thẩm Hạo Vũ bị tra tấn, trong lòng cảm thấy vô cùng vui sướng.

Chỉ là đang cười thì đột nhiên động đến vết thương, anh ấy đau đến nhe răng trợn mắt, khuôn mặt nhăn nhó như quả mướp đắng.

"Cậu nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi đi trước đây. Đợi sau khi cậu xuất viện, tôi sẽ dẫn bạn gái đến nhà cậu ăn cơm." Vương Chấn Hưng nói xong, xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Mấy ngày tiếp theo, ban ngày Vương Chấn Hưng đi làm bình thường, buổi tối thì một mình trở về căn biệt thự của mình, bắt đầu luyện chế đan dược dưỡng nhan và trường thọ trong căn phòng bí mật dưới lòng đất.

Sau vài ngày vất vả, lò đan dược đầu tiên đã thành công.

Để chắc chắn, Vương Chấn Hưng thử nghiệm nó trên chuột bạch và xác nhận đan dược không có vấn đề.

Hôm nay, sau khi tan sở, Vương Chấn Hưng mời Hứa Du Nhu và Hàn Mi cùng nhau ăn tối.

Sau khi quen nhau được vài ngày, Hứa Du Nhu và Hàn Mị đã trở thành bạn bè, hiểu rõ nhau hơn.

Vương Chấn Hưng thấy hai người khá hòa hợp, cảm thấy yên tâm.

Nhưng theo anh, mối quan hệ của Hứa Du Nhu và Hàn Mi vẫn nên phát triển hơn.

Ăn xong bữa tối, Hứa Du Nhu và Hàn Mi bàn bạc cùng nhau đi dạo phố.

Vương Chấn Hưng đi cùng hai người, đặc biệt chuẩn bị kính râm, mũ lưỡi trai và khăn quàng cổ để che kín mặt mình.

Chỉ cần không gặp người quen, sẽ không bị nhận ra.

Sau một tiếng đồng hồ dạo phố.

Hứa Du Nhu quan tâm đến Vương Chấn Hưng, sợ anh thấy nhàm chán nên đã kết thúc hành trình dạo phố.

Hơn nữa, hiện tại đã mười giờ tối.

Không còn sớm nữa.

Hứa Du Nhu và Hàn Mi chuẩn bị mỗi người về nhà của mình, nhưng họ đều dùng ánh mắt mong chờ nhìn Vương Chấn Hưng, muốn xem anh sẽ lựa chọn đưa ai về.

"Hai người tự lái xe đến nên anh sẽ không đưa về đâu. Tạm biệt."

Vượt ngoài dự đoán của hai người, Vương Chấn Hưng nói xong, tự mình lái xe đi mất.

Hứa Du Nhu và Hàn Mi nhìn nhau với vẻ mặt khác nhau.

"A Nhu, ngày mai gặp lại, tôi về nhà đây." Hàn Mi nói.

"Ừm, ngày mai gặp." Hứa Du Nhu vẫy tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận