Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 454: Đoạn tuyệt quan hệ

"Không phải nói đợi vụ án kết thúc sao? Sao lại..." Sau khi Hồ Đông Quân rời đi, Hứa Du Nhu khó hiểu nhìn Vương Chấn Hưng.

"Anh chỉ thuận miệng nói vậy thôi."

"Anh định cho cậu ta "leo cây", kéo dài thời gian, chờ đến khi nào vụ án kết thúc sao? Lỡ như vụ án không thể phá được thì sao?"

"Sao lại không thể phá được chứ, tin tưởng cảnh sát đi." Vương Chấn Hưng cười cười, trong lòng đang ấp ủ kế hoạch.

"Việc này hơi kỳ lạ, em nghe nói cảnh sát còn tìm cả thầy trừ tà đến hỗ trợ điều tra, không biết thật hay giả." Hứa Du Nhu nói.

"Thầy trừ tà..." Sắc mặt Vương Chấn Hưng khẽ động.

Hồ Đông Quân rất có thể là phản diện trong câu chuyện của Lục Thu, đồng thời cũng là một con cương thi hút máu người. Việc có thầy trừ tà xuất hiện cũng là điều dễ hiểu.

"Hy vọng vụ án có thể nhanh chóng kết thúc." Hứa Du Nhu thở dài.

Buổi chiều, Vương Chấn Hưng đến tiệm trang sức, mua liền một lúc mười chiếc nhẫn. Trong đó, chín chiếc để dành, còn một chiếc đưa cho Hứa Du Nhu.

Vương Chấn Hưng tự tay đeo nhẫn vào ngón áp út của Hứa Du Nhu.

Hứa Du Nhu vô cùng cảm động, nước mắt tuôn rơi.

Chiếc Bentley dừng dưới chung cư bình dân. Chiếc xe này là xe Vương Chấn Hưng mua trước đây, sau khi mua Phantom, anh không dùng đến nữa, liền cho Hứa Du Nhu đi lại cho tiện.

"Hai người quả nhiên vẫn tiếp tục qua lại!" Nhìn thấy Vương Chấn Hưng và Hứa Du Nhu tay trong tay bước vào phòng, Tần Dật tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Hứa Du Nhu hết lời khuyên nhủ, muốn Tần Dật chấp nhận Vương Chấn Hưng.

Nhưng Tần Dật hiện tại đã khác xưa, ỷ vào việc có sư phụ và sư bá ở Thanh Linh, tu vi tăng tiến nhanh chóng, căn bản không coi Vương Chấn Hưng ra gì. Tuy rằng, người như Vương Chấn Hưng được Vân Thiển Thiển công nhận, nhưng nói cho cùng, anh vẫn không phải là đồ đệ hoặc là con cháu của sư phụ cậu ta.

Vì vậy, đối với việc Hứa Du Nhu muốn tìm cha dượng cho mình, cậu ta kiên quyết phản đối, hoàn toàn không cho cơ hội thương lượng.

Cuối cùng, Hứa Du Nhu và Tần Dật cãi nhau một trận long trời lở đất.

Tần Dật tức giận, ép Hứa Du Nhu phải lựa chọn, hoặc là con trai, hoặc là tình nhân.

Hứa Du Nhu thậm chí không cần suy nghĩ, lập tức lựa chọn Vương Chấn Hưng.

Tần Dật vô cùng thất vọng về Hứa Du Nhu, cảm thấy có một người mẹ như vậy thật mất mặt.

"Mẹ, đây là lần cuối cùng con gọi mẹ, hy vọng mẹ sẽ không hối hận!"

Nói xong câu đó, Tần Dật xoay người bỏ đi.

Tần Dật bước ra khỏi chung cư, một cơn gió lạnh bất ngờ ập đến.

Giữa đêm cuối thu, nhiệt độ đã thấp, lại thêm chút mưa phùn kéo dài khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.

Thế nhưng, gió rét có thấm vào đâu so với trái tim Tần Dật lúc này.

"Vì một gã đàn ông, vậy mà có thể ruồng bỏ cả con trai mình!"

Tần Dật vừa giận vừa uất ức, sau khi rời khỏi chung cư, cậu ta cứ thế đi lang thang, chẳng có mục đích, cho đến khi băng qua một con đường.

Bỗng nhiên, một chiếc xe lao vun vút qua, suýt chút nữa tông trúng cậu ta.

May mắn thay, Tần Dật phản ứng nhanh nhẹn, kịp thời né tránh.

Chiếc xe lao đi một đoạn ngắn rồi thắng gấp, dừng lại.

"Chết tiệt! Lái xe kiểu gì vậy? Muốn giết người à?!" Tần Dật tức giận chửi ầm lên, suýt nữa bị xe tông, tâm trạng đang tồi tệ càng thêm tồi tệ.

"Thằng nhóc kia! Mày bị mù à? Không thấy đèn đỏ sao?!" Cửa sổ xe hạ xuống, một người đàn ông trung niên thò đầu ra, quát lớn.

Tần Dật ngẩn ngơ một chút, ngẩng đầu xem xem, lúc này mới ý thức được bản thân vượt đèn đỏ rồi.

"Đèn đỏ thì làm sao, anh làm sao mà có được bằng lái xe chết tiệt này, không biết nhường người đi bộ sao?" Tuy đuối lý, nhưng Tần Dật vẫn là hơi giận, cưỡng từ đoạt lý nói.

"Thằng nhóc này thật không có phẩm chất, mẹ cậu không có dạy cậu phải ăn nói văn minh lễ phép sao?" Tài xế trả lời.

"Tên khốn ông dám nói lại một lần nữa?!" Tần Dật giận dữ, túm lấy tay áo định xông lên cãi lý.

Tài xế trung niên thấy Tần Dật như kẻ lang thang vô dụng, cảm thấy tranh cãi với cậu vô ích. Ông ta đạp ga, lái xe rời đi.

Tần Dật nhìn tài xế lái xe đi khuất, hừ lạnh một tiếng, tiếp tục đi bộ trên đường.

Cậu ta đi ngang qua một khách sạn, rồi bước vào. Gần đây, cậu chữa bệnh kiếm được vài triệu. Ngay cả khi không có Hứa Du Nhu, cậu cũng sẽ không phải ngủ ngoài đường, hay chết đói. Đó là một trong những điều khiến Tần Dật dám quyết liệt đoạn tuyệt với Hứa Du Nhu.

Tần Dật ở lại khách sạn sang trọng một đêm, môi trường thoải mái giúp tâm trạng cậu tốt hơn một chút.

"Mình nhất định phải thành công, để những kẻ khinh thường mình phải nhìn nhận lại!"

Tần Dật xua tan tâm trạng ủ rũ, lại tràn đầy nhiệt huyết, hướng về tương lai.

Ngày hôm sau, Tần Dật đi khám bệnh tại nhà, đến một biệt thự xa hoa. Trên tường biệt thự còn vương lại vài chữ hỷ, chứng tỏ chủ nhà vừa mới kết hôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận