Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 93: Dương Nguyệt Thiền

Hơn nữa, trước mắt còn có hẹn với Đường Thanh Nhã đến bãi đổ thạch cắt thạch thô.

Có mắt thấu thị rồi thì chẳng phải mở cái nào chuẩn cái đó sao?

Sau khi đổi xong, Vương Chấn Hưng trực tiếp lấy ra dùng, bắt đầu thực hành.

Sau khi mở mắt thấu thị, tầm nhìn không chỉ có thể xuyên qua chướng ngại vật, hơn nữa còn có thể nhìn trong đêm và nhìn ra xa.

Trong cả quán bar, động tĩnh của mỗi phòng đều không tránh khỏi mắt thần của Vương Chấn Hưng.

Mặc dù là ban đêm, nhưng có rất nhiều người đang tập thể dục...

Nhìn một hồi, Vương Chấn Hưng cảm thấy hơi đau mắt.

Thích tập thể dục là một chuyện, nhưng không phải ai cũng có dáng người đẹp.

Người có dáng người đẹp tập thể dục ai nhìn cũng thấy cảnh đẹp ý vui, người có dáng người xấu tập thể dục thì quả là không nhìn nổi.

'Ơ, chờ đã, này... này cũng mạnh quá rồi... '

Để tránh cay mắt, Vương Chấn Hưng chuẩn bị thu tầm mắt về, nhưng lúc này ánh mắt anh lại vô tình quét qua một phòng đơn, bên trong có người đẹp tuyệt sắc không thua gì Lâm Khả Khanh và Đường Thanh Nhã.

Hai mắt Vương Chấn Hưng sáng lên, cẩn thận quan sát cô gái này một chút, rồi không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Cô gái trẻ đó đang ngồi một mình, cúi đầu viết gì đấy trong phòng khách sạn, rõ ràng là đang làm việc.

Vương Chấn Hưng lướt mắt qua nội dung của tờ giấy, đoán rằng cô ấy đang viết báo cáo công việc cho một đơn vị công chức nào đó.

Nếu anh đoán không lầm, chắc cô gái trẻ tuổi này là một viên chức nhà nước.

Nhưng những cái này không quan trọng.

Người đẹp như vậy, không lẽ chỉ là một nhân vật qua đường thôi sao?

Vương Chấn Hưng kết nối với hệ thống, sử dụng thuật tra xét lên cô gái ấy.

Phạm vi của thuật tra xét chỉ cần sử dụng trong tầm nhìn là được.

Mắt thấu thị có thể được coi như là một sự tiến hóa trá hình trong "Khoảng cách thi triển" của thuật tra xét.

[ Nữ phụ: Dương Nguyệt Thiền ]

[ Giá trị may mắn: 201 ]

[ Hào quang nữ phụ : 187 ]

[ Giá trị chiến đấu: 39 ]

[ Giá trị quyến rũ: 99 ]

[ Năng lực/ Bàn tay vàng: Bày mưu tính kế ]

[ Đường mệnh cách: Sự nghiệp thuận lợi ]

'Thế mà là một nữ phụ... '

Sau khi đọc lướt qua thông tin, Vương Chấn Hưng không khỏi có chút ngạc nhiên.

Là người đã trải qua hàng nghìn cuốn tiểu thuyết đô thị sảng văn, anh đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm.

Nhìn chung, nhân vật nữ mà có vẻ đẹp quá mức bình thường như thế này, thường được chia thành ba loại.

Loại thứ nhất, không có gì phải bàn cãi, là nữ chính.

Loại thứ hai, là nữ phản diện có vai trò quan trọng.

Loại thứ ba, chính là những cô gái có quan hệ họ hàng thân thích với nhân vật chính.

Trong các tiểu thuyết đô thị sảng văn, nhân vật như thế thường có nhan sắc rất xinh đẹp, ví dụ như em gái, chị gái, cô, dì, mẹ, v. v... của nhân vật chính.

Rõ ràng Dương Nguyệt Thiền thuộc loại thứ ba.

Vương Chấn Hưng và Hứa Du Nhu đã quen biết nhau từ thời đại học, anh có thể chắc chắn rằng Hứa Du Nhu chỉ có một cậu con trai, không có con gái.

Với lại, theo bảng thông tin thì cô gái này tên là "Dương Nguyệt Thiền", cái tên này không đúng, không thể có mối quan hệ họ hàng với Tần Dật được.

Sau khi xác định rõ những điều đó, đột nhiên Vương Chấn Hưng có một suy đoán.

'Hay cứ mặc kệ mấy cái này đi, tìm cơ hội để làm quen và kết bạn với cô ấy trước đã. '

Vương Chấn Hưng thầm quyết định trong lòng.

Dương Nguyệt Thiền có đường mệnh cách tầm trung, có cả 'Sự nghiệp thuận lợi' hạng cao cấp.

Dù bây giờ Dương Nguyệt Thiền mới chỉ là một nhân viên công chức nhỏ, nhưng chỉ cần cho cô ấy một chút thời gian, chắc chắn cô ấy có thể từng bước thăng chức, trở nên thành công.

Vương Chấn Hưng là một doanh nhân, đương nhiên rất mong muốn được giao lưu với loại người như vậy.

Chỉ tiếc là, bây giờ cũng khá muộn rồi, vội vàng tới làm quen sẽ không thích hợp cho lắm.

Rút điện thoại ra, Vương Chấn Hưng gọi cho số của Đường Thanh Nhã.

Chuông vừa vang, đầu bên kia đã bấm nhận.

Rõ ràng là Đường Thanh Nhã đang nghịch điện thoại di động, nếu không cô ấy chẳng thể nhận cuộc gọi nhanh đến vậy.

"Tiểu Nhã, chú có chút ngứa tay, sáng ngày mai không bận chứ?" Vương Chấn Hưng hỏi qua điện thoại.

"Thật trùng hợp, sáng mai cháu không có lịch trình gì, định là sẽ gọi điện cho chú Vương để hỏi xem chú có thời gian đến bãi đổ thạch không, không ngờ chú lại gọi tới trước, đây chắc là tâm linh..."

Đường Thanh Nhã cảm thấy bất ngờ, cười nói qua điện thoại, nhưng khi nói đến phần sau, cô ấy bỗng nhận ra từ ngữ không phù hợp, nên không nói ra mấy chữ "Tâm linh tương thông".

"Vậy thì tốt quá rồi, hẹn gặp cháu vào sáng mai. Đúng lúc chiếc xe mới của chú vừa mới về đến, để ngày mai sẽ nhờ tài xế qua đón cháu." Vương Chấn Hưng nói.

"Vậy thì may mắn cho cháu quá, có thể được ngồi trên chiếc xe mới của chú Vương. Hẹn gặp chú vào sáng mai ạ." Đường Thanh Nhã nói qua điện thoại, cười híp mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận