Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 77: Nghĩa trang Vĩnh An (2)

Hứa Du Nhu cũng không thể nói thêm gì.

Bầu không khí rơi vào im lặng.

Sau khi Vương Chấn Hưng ăn cơm xong, anh lặng lẽ đi ra ngoài.

"Cậu phải đi rồi sao? Không ngồi lại một lát à?" Hứa Du Nhu pha trà xong đi tới, thấy hành động của anh thì có hơi ngỡ ngàng, vội vàng hỏi.

"Tâm trạng mệt mỏi, muốn một mình ra ngoài đi dạo một lát." Trên mặt Vương Chấn Hưng không có biểu cảm gì rõ ràng, sau khi nói xong, cũng không đợi Hứa Du Nhu trả lời liền dứt khoát rời đi.

Hứa Du Nhu ngây ra tại chỗ một lúc rồi đuổi theo ra ngoài.

Mặc dù Tần Dật đối với chị rất quan trọng, nhưng trong một năm Tần Dật mất tích, tuy chị có lo lắng, nhưng vẫn có thể sống như bình thường.

Nhưng Vương Chấn Hưng thì khác.

Tần Dật bao nhiêu tuổi thì Hứa Du Nhu cũng đã phải nhịn bấy nhiêu năm.

Bây giờ cuối cùng cũng không cần phải nhịn nữa, nếu còn tiếp tục chịu đựng, chị sẽ phát điên mất.

Con trai lớn rồi, không chừng sau này có vợ rồi sẽ quên luôn mẹ.

Nhưng bạn đời thì không giống vậy, đây là người sẽ bên chị cả đời.

Hứa Du Nhu đuổi theo, chặn Vương Chấn Hưng lại ở dưới lầu.

"Cậu chính là mạng sống của tôi, nếu cậu rời xa tôi, tôi sẽ chết mất." Hứa Du Nhu không quan tâm đến việc thận trọng dè dặt gì nữa mà nóng lòng bày tỏ tâm ý.

"Ấy, tôi đột nhiên nhớ ra, có thứ để quên ở nhà chị." Vương Chấn Hưng đi vòng lại lấy đồ.

Hứa Du Nhu sửng sốt một lúc, sau đó phì cười một tiếng, vui vẻ đi theo.

Năng lực nghiệp vụ của Vương Chấn Hưng vốn dĩ đã rất xuất sắc, sau khi dùng đan long hổ, năng lực nghiệp vụ của hắn càng được nâng cao thêm vài bậc.

Ngay cả vị Trường Tín Hầu Tiểu Lao trong lịch sử cũng phải kém xa.

Sáng sớm.

Mặt mày Hứa Du Nhu phơi phới, đã thức dậy từ rất sớm, chuẩn bị một bữa sáng thịnh soạn cho Vương Chấn Hưng.

Sau khi ăn sáng xong, Vương Chấn Hưng xuống lầu lái xe đi.

[ Độ hảo cảm của nữ phụ Hứa Du Nhu đối với ký chủ +8 điểm, tổng điểm độ hảo cảm hiện tại là 90 (tình sâu nghĩa nặng không thay đổi)]

[ Ký chủ ảnh hưởng đến hướng đi của cốt truyện, nhận được 500 điểm phản công, giá trị may mắn của nam chính Tần Dật -50, giá trị may mắn của ký chủ +50! ]

Khởi động xe, Vương Chấn Hưng không vội xuất phát mà kiểm tra tin nhắn nhận được vào tối qua.

Năng lực nghiệp vụ xuất sắc hơn, khách hàng đương nhiên cũng càng hài lòng hơn.

Vương Chấn Hưng hồi tưởng lại một lúc, sau đó thu lại suy nghĩ, tiếp đó mở hướng dẫn chỉ đường lên, định vị đích đến là nghĩa trang Vĩnh An.

Ba của Tần Dật và Hàn Kiệt đều được chôn cất ở nghĩa trang Vĩnh An, chuyện này ngược lại cũng đỡ được chút phiền phức.

Nghĩa trang Vĩnh An nằm trên núi Vĩnh An tại Thanh Linh, là một nghĩa trang thương mại.

Sau khi Vương Chấn Hưng đến gần núi Vĩnh An, hắn đỗ xe rồi đội mũ đeo kính râm và khẩu trang lên, che kín vẻ ngoài của mình.

Sau khi làm xong những việc này, hắn mới đi đến văn phòng quản lý của nghĩa trang Vĩnh An, tìm nhân viên quản lý cấp cao nhất trong văn phòng quản lý.

Nhân viên quản lý là một người đàn ông trung niên hói đầu, đỉnh đầu bóng loáng.

Vương Chấn Hưng không nói hai lời, trực tiếp đập một tờ chi phiếu trống trị giá một trăm vạn lên bàn làm việc.

Nhân viên quản lý rướn cổ qua, cẩn thận xem xét tờ chi phiếu, vẻ mặt đầy kinh ngạc, sau đó vội vàng đóng cửa phòng làm việc, cười haha quay lại nói: "Ông chủ đây ra tay thật hào phóng, không biết ngài có việc gì cần giúp đỡ? Là muốn một mảnh đất mộ phần có phong thủy tốt sao? Tôi có thể dẫn ngài đi xem thử, đích thân giới thiệu cho ngài, đảm bảo sẽ khiến ngài hài lòng."

Nhìn thấy dáng vẻ quen tay hay làm của nhân viên quản lý này, Vương Chấn Hưng liền biết đối phương đã làm không ít chuyện xấu.

Nhưng mà Vương Chấn Hưng thực sự cần một người như vậy để giúp anh.

Dù sao anh cũng không thể tự mình làm việc vất vả như đào mộ người khác được.

"Tôi muốn đổi chỗ quan tài của hai ngôi mộ cũ, nhưng không được để người khác nhìn ra bất kỳ dấu vết nào, một trăm vạn này coi như tiền đặt cọc, nếu ông làm tốt, sau này tôi sẽ trả thêm cho ông hai trăm vạn nữa."

"Chuyện này..." Đây là lần đầu tiên nhân viên quản lý nghe thấy có người yêu cầu làm chuyện mới mẻ như vậy, không khỏi ngơ ngác.

"Không làm được à?" Vương Chấn Hưng chậm rãi đưa tay ra lấy lại tờ chi phiếu trên bàn.

Nhân viên quản lý hói đầu tỏ vẻ tham lam, vươn tay giật lấy tờ chi phiếu trước rồi cười nói: "Ông chủ đừng vội, mặc dù trước đây tôi chưa từng tiếp nhận loại công việc làm ăn này, nhưng tôi có một đội ngũ chuyên nghiệp, chắc chắn sẽ làm chuyện này một cách ổn thỏa cho ngài!"

Trước kia cũng có vài người đến đút lót hối lộ cho ông ta làm một số việc không được tốt cho lắm, nhưng chi tiền nhiều nhất cũng chỉ khoảng mười mấy vạn, trực tiếp đưa một trăm vạn tiền đặt cọc như Vương Chấn Hưng vẫn là lần đầu gặp phải.

Thế nên đương nhiên ông ta không muốn bỏ lỡ một cơ hội phát tài tốt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận