Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 270: Từ Vân Vận hỏi thăm

Không lâu sau, trời đã sáng.

Sáng sớm, Diệp Quân Lâm đưa Từ Vân Vận đến biệt thự thăm hỏi, ấn chuông cửa.

Mộ Linh Nhi nghe thấy tiếng chuông, ra mở cửa.

"Đây là Lục sư phụ của cháu." Diệp Quân Lâm giới thiệu.

"Hả?" Từ Vân Vận nhìn thấy Mộ Linh Nhi với ngoại hình loli xinh đẹp, có chút khó tin.

"Chuyện là thế này..." Diệp Quân Lâm giải thích nguyên nhân.

Từ Vân Vận nghe xong mới hiểu ra.

Vào trong phòng.

Từ Vân Vận và Mộ Linh Nhi trò chuyện một lúc, kéo gần khoảng cách.

Sau đó, Từ Vân Vận nhờ Mộ Linh Nhi khám bệnh cho mình.

"Cô có thể chữa trị cho tôi không?"

Mộ Linh Nhi nể mặt đồ đệ, đương nhiên sẽ không từ chối.

Sau khi Mộ Linh Nhi bắt mạch xong, Từ Vân Vận hỏi với vẻ mong đợi.

"Chữa thì có thể chữa, nhưng y thuật của tôi không quá tinh thông, có lẽ không bằng đồ đệ của tôi. Nếu nó nắm chắc chín phần, thì tôi chỉ có thể nắm chắc tám phần."

Mộ Linh Nhi lộ ra vẻ mặt lúng túng, hơi xấu hổ đáp.

"Cái này..." Từ Vân Vận lập tức cảm thấy khó xử.

Chín phần và tám phần thoạt nghĩ không khác là bao, nhưng đây là vấn đề liên quan đến tính mạng, dù chỉ sai lệch một phần cũng không thể bỏ qua.

Diệp Quân Lâm biết rõ y thuật của Mộ Linh Nhi, sau khi nghe cô nói vậy, cũng không cảm thấy ngạc nhiên.

"Dì, tùy dì lựa chọn, để cháu hay sư phụ cháu chữa trị đều được, nhưng hậu quả dì phải tự chịu trách nhiệm." Diệp Quân Lâm nói.

Mộ Linh Nhi tiếp lời: "Theo tôi, cô nên chọn người mà cô tin tưởng hơn."

Trước đây Mộ Linh Nhi cơ bản đều ở trên núi Côn Luân, cả ngày chỉ ăn và chơi, tuy có học y thuật nhưng gần như không có kinh nghiệm thực tế, cũng sợ sẽ phạm sai lầm khiến Từ Vân Vận gặp nguy hiểm.

"Để tôi suy nghĩ thêm." Từ Vân Vận lo lắng nói.

"Dù là tôi hay đồ đệ của tôi, đều cần dùng đến băng tằm, nhưng băng tằm còn hai ngày nữa mới có thể sử dụng, cô có hai ngày để cân nhắc." Mộ Linh Nhi trấn an.

Từ Vân Vận gật đầu, trò chuyện thêm vài câu, rồi chuẩn bị đứng dậy rời đi.

Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên có tiếng mở cửa, tiếp theo là những tiếng bước chân.

Sau khi nghỉ ngơi một hai tiếng, Vương Chấn Hưng đã hồi phục trạng thái, đi ra đại sảnh.

"Ồ, có khách à."

Vương Chấn Hưng mỉm cười, ánh mắt hướng về phía Từ Vân Vận.

Thực ra, lúc ở trong phòng, anh đã phát hiện ra động tĩnh ở đại sảnh, thậm chí còn nghe được một phần cuộc trò chuyện của bọn họ.

Từ Vân Vận không ngờ trong biệt thự này còn có người khác, sau khi nhìn thấy Vương Chấn Hưng cũng tò mò đánh giá.

Chỉ là nhìn một cái, ánh mắt của Từ Vân Vận liền như bị đóng đinh.

[Điểm hảo cảm của nữ chính Từ Vân Vận với ký chủ + 50, tổng điểm hảo cảm hiện tại là 50 ( động lòng). ]

[Ký chủ ảnh hưởng lớn đến cốt truyện, nhận được 500 điểm phản công, giá trị may mắn của nam chính Diệp Quân Lâm - 50, giá trị may mắn của ký chủ + 50!]

Nhận được tin tức, Vương Chấn Hưng lập tức vui vẻ, biết đây là năng lực thiên phú "người gặp người thích" của mình đã phát huy tác dụng.

"Dì, chúng ta đi thôi."

Diệp Quân Lâm vô cùng ghét Vương Chấn Hưng, không muốn người bên cạnh mình có bất kỳ liên quan nào đến anh, bèn mở miệng thúc giục Từ Vân Vận rời đi.

Thế nhưng, sau khi dứt lời, anh ta không nhận được bất kỳ phản hồi nào.

Ánh mắt khó chịu rời khỏi Vương Chấn Hưng, Diệp Quân Lâm nghi hoặc nhìn về phía Từ Vân Vận.

Chỉ thấy Từ Vân Vận đang chăm chú nhìn Vương Chấn Hưng, dường như đã ngây người.

"Dì?!" Diệp Quân Lâm gọi lớn.

"A, sao vậy?" Từ Vân Vận lúc này mới hoàn hồn.

"Chúng ta chào hỏi xong rồi, nên đi thôi." Diệp Quân Lâm nhắc nhở.

"Vị này là ai, cháu không giới thiệu một chút sao?" Từ Vân Vận cho rằng Vương Chấn Hưng là chủ nhà, cảm thấy cứ thế rời đi có phần bất lịch sự, liền hỏi Diệp Quân Lâm.

"Cháu không quen anh ta." Diệp Quân Lâm bĩu môi, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây cùng Từ Vân Vận.

Vương Chấn Hưng đương nhiên sẽ không để anh ta toại nguyện, tiếp tục đánh giá Từ Vân Vận vài lần, sau đó hơi ngạc nhiên nói:

"Cô là Từ Vân Vận, vị nữ đạo diễn nổi tiếng kia sao?"

"Nào có, tôi chỉ là một đạo diễn nhỏ mà thôi." Từ Vân Vận không ngờ sẽ bị nhận ra, mặt hơi ửng đỏ.

"Cô quá khiêm tốn rồi..."

Từ vài ngày trước Vương Chấn Hưng đã biết đến sự tồn tại của Từ Vân Vận, đương nhiên đã sớm tìm hiểu qua thông tin của cô trên mạng. Lúc này, anh kể ra vài bộ phim do Từ Vân Vận đạo diễn đã đoạt giải, tán thưởng một phen.

Từ Vân Vận cảm giác như gặp được tri âm, mắt sáng lên, chăm chú nhìn anh, lễ phép hỏi tên.

Vương Chấn Hưng lấy danh thiếp đưa cho Từ Vân Vận.

"Vương Chấn Hưng, Chủ tịch kiêm tổng giám đốc Tập đoàn Chấn Hưng..."

Sau khi cầm xem, Từ Vân Vận liền sững sờ.

Từ thái độ và cách nói chuyện của Vương Chấn Hưng, cô đã đoán ra anh không phải người bình thường, nhưng không ngờ anh lại là Chủ tịch kiêm tổng giám đốc của một tập đoàn lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận