Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 52: Vui vẻ và ưu phiền

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Khả Khanh vừa kinh ngạc vừa cảm động.

Lần đầu tiên cô có một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng như này.

Chiếc bánh kem mười tầng kia cực kì nổi bật.

Ngoài ra vương miện trên đầu cô cũng không phải đồ làm bừa gì mà là hàng thủ công chất lượng cao, chắc chắn không rẻ gì.

Đặc biệt là các đồng nghiệp còn rất nhiệt tình, đối xử với cô như một cô công chúa.

Không khí giữa các đồng nghiệp ở Tập đoàn Chấn Hưng rất tốt.

Mặc dù Lâm Khả Khanh chỉ mới làm việc ở đây một thời gian ngắn nhưng cô đã có được rất nhiều bạn bè.

Lâm Khả Khanh nghẹn ngào, cô muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì.

Các đồng nghiệp nhanh chóng la ó yêu cầu Lâm Khả Khanh tiếp tục quá trình sinh nhật.

Ước nguyện, thổi nến và ăn bánh.

Chiếc bánh này to đến nỗi hơn hai mươi người ăn cũng không hết.

Số bánh thừa bị mọi người lôi ra chơi.

Khuôn mặt trắng trẻo của Lâm Khả Khanh bị bôi không ít kem, trông như một con mèo hoa nhỏ.

"Được rồi được rồi, mọi người đừng chơi nữa, ngày mai Vương tổng tới thấy nơi này lộn xộn chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình." Lâm Khả Khanh ngăn cản mọi người tiếp tục chơi thêm.

"Yên tâm, một bữa tiệc sinh nhật mà thôi, Vương tổng sẽ không giận đâu." Một nữ nhân viên cười, trấn an mọi người, sau đó hỏi Lâm Khả Khanh: "Hôm nay là sinh nhật cô, có hẹn trước việc gì không?"

"Tôi có hứa với mẹ sẽ về nhà ăn cơm, nhưng tôi còn việc phải làm, chỉ có thể cố gắng nhanh làm xong hết việc để về." Lâm Khả Khanh nhăn mặt nói.

"Hôm nay là sinh nhật cô, tan làm rồi mà Vương tổng vẫn giao việc cho cô?" Nghe xong, trong phòng có người không khỏi bật cười.

"Thật đấy, Vương tổng đã giao việc cho tôi tăng ca." Lâm Khả Khanh nói.

"Đồ ngốc, cái bánh sinh nhật mười tầng này và chiếc vương miện thủ công trên đầu cô đều là do Vương tổng bỏ vốn chi trả, anh ấy cố ý yêu cầu cô tăng ca chẳng qua chỉ để khiến cô bất ngờ thôi!" Có người giải thích.

"Hóa ra là vậy."

Cuối cùng Lâm Khả Khanh cũng hiểu rõ mọi chuyện.

Vừa rồi cô còn thầm mắng ông chủ, hóa ra ông chủ muốn cô tăng ca để tổ chức sinh nhật cho cô, anh thật chu đáo!

Ông chủ đúng là một người ngoài lạnh trong nóng.

Nhưng cô chỉ là một thư ký nhỏ thôi.

Sao ông chủ lại tổ chức sinh nhật cho cô?

Chẳng lẽ... Chẳng lẽ ông chủ có chủ ý kỳ quái gì với cô?

Nếu không thì sao lại đối xử tốt với mình như vậy?

Nghĩ tới đây, mặt Lâm Khả Khanh dần đỏ lên.

[ Hảo cảm của Lâm Khả Khanh với ký chủ là +5, tổng điểm hảo cảm hiện tại là 55 (rung động) ]

Vương Chấn Hưng đang trên đường đến nhà Hứa Du Nhu thì bất ngờ nhận được thông báo của hệ thống.

"Khả Khanh, sao mặt cô còn đỏ thế? Đừng nghĩ lung tung, trước kia Vương tổng cũng từng tổ chức sinh nhật cho thư ký rồi, cô không phải trường hợp đặc biệt gì đâu. Vương tổng chỉ theo thói quen tổ chức sinh nhật cho thư ký riêng của anh ấy mà thôi."

Có người nhận thấy biểu cảm của Lâm Khả Khanh có hơi khác thường, lập tức bắt đầu cười chê cô.

"Trời nóng nên mặt tôi mới đỏ lên chút thôi, không phải do suy nghĩ nhiều đâu."

Lâm Khả Khanh lập tức cãi lại, ủ rũ ăn một miếng bánh.

Dù bánh rất ngọt nhưng cô chợt cảm thấy có hơi cay đắng.

Tổ chức sinh nhật xong, mọi người bắt tay vào dọn dẹp.

Lâm Khả Khanh đã hứa với mẹ sẽ về nhà ăn cơm nên không ra ngoài vui vẻ cùng đồng nghiệp, sau khi rời khỏi công ty, cô bắt xe buýt đi thẳng về nhà.

Để tổ chức sinh nhật cho con gái, Lưu Phương đã xin nghỉ phép và đến nhà cô nấu một bàn đồ ăn ngon.

Trong lúc ăn, Lâm Khả Khanh nóng lòng chia sẻ những chuyện vui với mẹ.

Đầu tiên là chuyện cô đã được thăng lên làm thư ký chính thức của Tập đoàn Chấn Hưng, lương một năm 70 vạn!

Lưu Phương nghe xong không chỉ không vui mà còn cau mày.

Mấy ngày trước bà nghe được con gái nói mình đến một công ty lớn thực tập, nhưng bà không biết công việc cụ thể của con gái là gì.

Bây giờ nghe con gái nhắc đến, bà mới biết con gái mình đang làm thư ký.

"Lâm Khả Khanh, mẹ nuôi con lớn không phải để con ra ngoài học cái xấu rồi trở nên sa đọa! Sao con không làm ăn đàng hoàng chăm chỉ mà lại đi làm thư ký cho người khác?"

Lưu Phương không có sở thích đặc biệt gì, bình thường bà hay ngồi xem một ít phim truyền hình.

Nữ thư ký trong các bộ phim gần như chẳng tốt lành gì.

Có định kiến nghề nghiệp như vậy, Lưu Phương sao có thể không giận khi nghe con gái nói mình làm thư ký cho người ta.

"Mẹ, con làm việc đứng đắn, không phải như mẹ nghĩ đâu." Lâm Khả Khanh giải thích.

"Vậy mẹ hỏi con, sếp của con là nam?" Lưu Phương hỏi.

"Đúng nhưng..."

"Vậy thì đúng rồi." Lưu Phương ngắt lời con gái, nói tiếp: "Những ông sếp lớn giàu có đấy chẳng có gì tốt cả, có việc thì để thư ký làm, không có việc liền..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận