Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 89: Châm cứu trị liệu

Đường Chính nghe vậy liền do dự, không trả lời ngay.

"Chú Vương, chú tự học y thuật, chuyện này không đáng tin cậy, lỡ như xảy ra chuyện gì, chữa cho người ta càng ngày càng nghiêm trọng thì phải làm sao?"

Thấy Đường Chính do dự, Tần Dật xoay qua nói với Vương Chấn Hưng, có ý khiến anh biết khó mà lui.

Vương Chấn Hưng không trả lời ngay, mà nhanh chóng kết nối với hệ thống, kiểm tra giá trị chiến đấu trong thông tin của Tần Dật.

[Giá trị chiến đấu: 1534 điểm]

Sau khi nhìn lướt qua, Vương Chấn Hưng liền yên tâm.

Sức mạnh của Tần Dật vẫn giống như trước đây, không hề có thay đổi gì, giống y hệt với mình, nếu như âm thầm thi triển chân khí làm ảnh hưởng đến Tần Dật chữa bệnh, chắc chắn Tần Dật rất khó phát hiện ra.

Cho dù phát hiện, ở hiện trường còn có một người ngoài là xưởng trưởng Lâm, Tần Dật cũng không có cách nào phân biệt được là ai làm.

"Tiểu Dật, cháu chữa đi, cháu có chắc sẽ chữa khỏi được một trăm phần trăm không? Nếu chữa không khỏi thì làm sao?" Lúc này Vương Chấn Hưng mới lên tiếng nói với Tần Dật.

"Ơ, Chú Vương, chú quen cậu ta sao?" Đường Thanh Nhã có chút kinh ngạc.

Nhìn Tần Dật một cái, Vương Chấn Hưng mỉm cười trả lời Đường Thanh Nhã: "Đúng vậy, thằng bé là con trai của một người bạn tốt của chú."

Tần Dật nghe đến lời này, nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.

Đó gọi là bạn tốt sao?

Thiếu điều muốn giấu người ta vào tủ quần áo luôn rồi!

Tần Dật có chút kích động muốn vạch trần chuyện của Vương Chấn Hưng và mẹ mình.

Nhưng nghĩ lại, việc xấu trong nhà không thể để lộ ra ngoài được.

Nếu thật sự nói chuyện này ra thì cũng không có ích lợi gì cho mình.

Tần Dật còn phải trông cậy vào Vương Chấn Hưng giúp cậu ta tác hợp mình và Lâm Khả Khanh.

Khiến mối quan hệ của mình và Vương Chấn Hưng trở nên căng thẳng, đó không phải hành động khôn ngoan.

Vương Chấn Hưng cười vỗ vai Tần Dật, nói: "Nếu cháu đã tự tin như vậy, thế thì cháu cứ mạnh dạn chữa trị đi."

Thấy Vương Chấn Hưng không ngăn cản, Tần Dật nhìn anh cũng thuận mắt hơn một chút xíu.

Đường Thanh Nhã tìm một bộ kim châm đến, đưa cho Tần Dật.

Sau khi Tần Dật dùng lửa để tiêu độc xong thì bắt đầu chuẩn bị châm cứu cho Đường Chính.

Nhìn cây kim châm dài phát ra ánh sáng bóng loáng sắp đâm vào người ba mình, Đường Thanh Nhã có chút không yên tâm, nhẹ nhàng di chuyển đến bên cạnh Vương Chấn Hưng, thấp giọng nói:

"Chú Vương, người này còn nhỏ tuổi hơn cả cháu, cậu ta biết y thuật thật sao?"

"Thật sự có chút tài năng, nhưng mà có thể trị khỏi cho ba cháu hay không thì rất khó nói, nhưng cháu đừng lo, nếu xảy ra vấn đề gì thì chú sẽ ra tay." Vương Chấn Hưng nghiêng đầu đến gần lỗ tai trắng nõn sạch sẽ của Đường Thanh Nhã, thấp giọng trả lời.

Hơi thở ấm áp khi nói chuyện phả vào tai và sườn mặt, làm cho trái tim chưa từng tiếp xúc với người khác giới nào gần như vậy của Đường Thanh Nhã run lên một cách kỳ lạ, trên mặt dần hiện lên màu đỏ nhàn nhạt.

"Ừm." Đôi mắt lấp lánh nhìn gương mặt vô cùng đẹp trai kia, Đường Thanh Nhã hơi gật đầu, sau đó nhanh chóng dời tầm mắt đi.

Vương Chấn Hưng ngồi bên cạnh Đường Chính, ngón tay đặt lên cổ tay của ông ấy để bắt mạch, đồng thời cũng theo dõi tình hình chữa trị của Tần Dật.

Chỉ thấy thủ pháp của Tần Dật vô cùng thành thạo, nhanh chóng ghim kim châm lên ngực Đường Chính, làm người nhìn hoa cả mắt.

Xưởng trưởng Lâm và Đường Thanh Nhã đứng ở bên cạnh nhìn, rất kinh ngạc.

Tốc độ ghim kim châm, cũng là thước đo tiêu chuẩn cho trình độ y thuật của một người, thầy thuốc không tinh thông y thuật, ghim kim châm lúc nào cũng cẩn thận dè dặt, chỉ sợ đâm sai huyệt vị, khiến cho bệnh nhân xảy ra chuyện.

Thủ pháp ghim kim châm của Tần Dật, quả thực là có thể dùng câu "nước chảy mây bay" để hình dung.

Vương Chấn Hưng thấy tất cả, nhưng lại vô cùng bình tĩnh.

Tần Dật cũng giống như hắn, trình độ y thuật tương đương, đều có y thuật cao cấp.

Nếu đặt loại trình độ y thuật này vào thời cổ đại, chính là tương đương với ngự y trong cung, nếu tốc độ ghim kim châm chậm chạp, thế mới là kỳ lạ.

Không lâu sau, Đường Chính đã bị châm như nhím.

Tần Dật lại lấy một cây kim châm ra khử trùng, nhưng lúc châm thì không tùy ý như khi nãy nữa, mà bắt đầu tập trung tinh thần.

Phần mũi nhọn của kim châm đó thế mà bắt đầu nhẹ nhàng rung động.

Nhìn thấy cảnh này, Vương Chấn Hưng nheo mắt.

Tần Dật đang dùng chân khí trong người hội tụ lên cây kim châm.

Vương Chấn Hưng vẫn luôn bắt mạch theo dõi tình trạng cơ thể của Đường Chính nên hắn biết, chỉ cần Tần Dật châm một kim này vào huyệt Thiên Trì, thì kinh mạch ở ngực hoàn toàn thông suốt, bệnh tình lập tức sẽ tốt hơn phân nửa, sau này uống thuốc và tẩm bổ là có thể khỏi bệnh.

Huyệt Thiên Trì nằm cách ngực khoảng một tấc, giữa xương sườn thứ tư và thứ năm, cách chỗ trung tâm năm tấc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận