Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm

Chương 291: Tai vách mạch rừng

Vương Chấn Hưng càng có xu hướng phản đòn Diệp Quân Lâm, lập tức soạn một tin nhắn gửi cho Từ Vân Vận.

"Tôi muốn nói chuyện về kịch bản với cô, cô có thể đến phòng tôi không?"...

Trong một gian phòng xa hoa, hai người Từ Vân Vận và Cố Phi Dao đang nói chuyện phiếm. Điện thoại di động của Từ Vân Vận đột ngột vang lên tiếng nhắc nhở tin nhắn. Sau khi đọc nội dung, sắc mặt cô hơi biến đổi.

"Ai nhắn tin cho chị vậy?" Cố Phi Dao tò mò hỏi.

Chần chờ một chút, Từ Vân Vận mới trả lời: "Người của đoàn phim tìm chị có chút chuyện, chị đi xem một chút."

"Được rồi, vậy em đi tắm trước, chút nữa chúng ta tâm sự tiếp." Cố Phi Dao nói.

Từ Vân Vận cầm điện thoại, đi thang máy lên tầng, đến phòng của Vương Chấn Hưng. Trước khi đến cửa, cô liếc nhìn xung quanh, không thấy ai mới gõ cửa.

"Vào đi." Vương Chấn Hưng mở cửa.

Từ Vân Vận vội vàng đi vào. Cô là đạo diễn, muộn như vậy mà lại đến phòng của diễn viên khách mời trong đoàn phim, nếu bị người khác nhìn thấy, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới những lời ra tiếng vào. Tuy nhiên bản thân Từ Vân Vận không quan tâm lắm, nhưng lại sợ gây phiền toái cho Vương Chấn Hưng.

"Anh có đề nghị gì về kịch bản à? Nói một chút đi." Từ Vân Vận ngồi xuống, mở kịch bản đặt lên bàn, hỏi Vương Chấn Hưng.

Cách vách, Diệp Quân Lâm dán tai vào tường, nghe thấy tiếng nói của Từ Vân Vận, mặt hơi biến sắc nhưng cố giữ bình tĩnh. Loại tình huống này, anh đã sớm dự liệu. Sau khi tà niệm của Vương Chấn Hưng dần dần phóng đại, tự nhiên sẽ có lựa chọn tìm ai đó. Dựa theo sở thích, liên lạc Từ Vân Vận cũng rất hợp lý.

Tuy nhiên, trong mắt Diệp Quân Lâm, Từ Vân Vận sẽ không đáp ứng yêu cầu như vậy. Nếu Vương Chấn Hưng thực sự quá đáng, ngược lại sẽ dẫn đến sự ghét bỏ của Từ Vân Vận. Đây chính là điều Diệp Quân Lâm muốn nhìn thấy.

"Không phải chuyện kịch bản, tôi có chuyện quan trọng khác muốn nói với cô." Vương Chấn Hưng đóng lại kịch bản mà Từ Vân Vận đang cầm, trực tiếp ném sang một bên.

"Là... là chuyện gì?" Từ Vân Vận chú ý thấy ánh mắt của Vương Chấn Hưng mang theo một chút nóng bỏng, trong lòng hơi bối rối và cũng hơi chờ mong.

Vương Chấn Hưng hết sức nhiệt tình, trực tiếp bộc lộ tâm ý. Từ Vân Vận nghe vậy, trong lòng cực kỳ vui mừng, nhưng lại cảm thấy Vương Chấn Hưng hơi khác thường, không giống tác phong quân tử của anh. Ngược lại, khiến người ta cảm giác giống lưu manh.

"Anh... anh không sao chứ?" Từ Vân Vận hỏi.

"Không sao, cô còn chưa trả lời vấn đề của tôi, rốt cuộc là đồng ý hay không đồng ý?" Vương Chấn Hưng thúc giục.

Ánh mắt Từ Vân Vận nhấp nháy. Những lời này của Vương Chấn Hưng, cô đã mong đợi từ lâu.

Cô là phụ nữ trưởng thành, tuy nhiên chưa từng trải qua tình cảm, nhưng lại chứng kiến nhiều rối rắm tình cảm của bạn bè xung quanh, hiểu được một chút đạo lý. Cho dù thích một người, cũng không thể quá mức thể hiện ra, nhất định phải dè dặt. Bởi vì đàn ông quá dễ dàng có được một người phụ nữ, sẽ không biết quý trọng.

Đương nhiên, tuy nói không thể đơn giản đáp ứng anh, nhưng cũng không thể để anh chờ quá lâu, sẽ khiến cho người ta mất kiên nhẫn và đổi ý.

"Điều này quá đột ngột, cho tôi suy nghĩ một chút được không? Ba ngày sau, tôi sẽ trả lời anh."

Từ Vân Vận suy nghĩ rồi đưa ra câu trả lời như vậy.

Vương Chấn Hưng nghe xong, lộ vẻ thất vọng. Từ Vân Vận thấy hơi đau lòng, nhưng lại cố cảnh tỉnh bản thân, hiện tại không được mềm lòng, không thể khiến anh cảm thấy bản thân là người dễ dãi.

Cũng chỉ ba ngày mà thôi, cũng không tính là quá lâu. Đợi ba ngày sau, cô sẽ đáp ứng anh.

"Vậy tôi về trước, anh nghỉ ngơi cho tử tế, đừng suy nghĩ lung tung." Giọng điệu Từ Vân Vận dịu dàng tinh tế, định giảm bớt tâm trạng thất vọng của anh.

Vương Chấn Hưng không nói gì. Từ Vân Vận do dự một chút, quyết tâm rời đi.

Sau khi nghe được cuộc trò chuyện, trong lòng Diệp Quân Lâm vui buồn lẫn lộn. Vui là, Từ Vân Vận không lập tức chấp nhận Vương Chấn Hưng. Buồn là, Từ Vân Vận cũng không có từ chối. Tóm lại, Từ Vân Vận có ý với Vương Chấn Hưng, nhưng dường như hơi do dự, nên tạm thời chưa đồng ý, nhưng sau vài ngày, thật sự khó nói.

'Dì đi rồi, vậy hắn cần phải tìm Lâm Thư Tuyên rồi? Chỉ cần hắn liên lạc Lâm Thư Tuyên, kế hoạch của mình sẽ thành công. '

Diệp Quân Lâm thầm nghĩ, tai dán vào tường, tiếp tục lắng nghe động tĩnh cách vách.

Từ Vân Vận trở về phòng, nghe thấy tiếng nhắc nhở tin nhắn từ điện thoại di động trên bàn. Điện thoại đó là của Cố Phi Dao. Tuy nhiên, Từ Vân Vận không có thói quen xem tin nhắn của người khác.

Một lúc sau, Cố Phi Dao mặc áo ngủ đi ra từ phòng tắm.

"Phi Dao, có người nhắn tin cho em." Từ Vân Vận tốt bụng nhắc nhở.

"Ai vậy?" Cố Phi Dao hỏi.

Cô có hai điện thoại, tách biệt công việc và cuộc sống. Điện thoại công việc do trợ lý nữ quản lý. Điện thoại cá nhân do Cố Phi Dao mang theo bên người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận