Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 112:

Tiểu thúc thúc thật quá đáng! Thúc ấy đã thực sự nói chuyện với huynh trưởng rồi!"
Yến Thu Xu - người chứng kiến ​​​​cam kết của Tiêu Hoài Đình với Trầm Bình Ngộ lúc này cảm thấy có chút tội lỗi. Nàng nghĩ có lẽ người này muốn dụ Trầm Bình Ngộ ăn đồ nàng nấu nên mới nói như vậy. Nhưng nàng ấy thực sự không ngờ rằng Đồng Đồng sẽ có phản ứng lớn như thế với Trầm Bình Ngộ, nàng cười, nói: "Thật đáng sợ phải không? Còn đáng sợ hơn việc đệ đi làm thư đồng của con trai nhị hoàng tử sao?"
Đồng Đồng không thể nói thành lời: "Tỷ không hiểu đâu..."
Tuy Đồng Đồng tỏ ra thái độ rất phản kháng nhưng trên thực tế nếu việc kia thành sự thật thì cậu bé cũng không thể làm gì khác. Hơn nữa Trầm Bình Ngộ là huynh trưởng của cậu bé, nếu đó là người khác thì Đông Đông đã sớm khóc lóc om sòm nháo loạn cả nhà lên rồi nhưng lần này cả nhà đều không ai bảo vệ nó!
Yến Thu Xu thông cảm lau nước mắt cho cậu bé nhưng khi nàng lại phát hiện đứa trẻ đang tru lên một cách khô khan, trên mặt cậu bé chẳng có một giọt nước mắt nào, thấy vậy, nàng lại vui vẻ: "Đệ thậm chí không rơi giọt nước mắt nào!"
Đông Đông sụt sịt: "Đệ chưa uống nước nên không thể khóc được."
“Được, được, tỷ cho đệ uống nước.” Yến Thu Xu bảo Thủy Mỗi đi lấy trà sữa: “Đệ với Bình Ngộ đã xảy ra chuyện gì, nói cho ta biết được không?”
Nào để xem xem giữa hai cậu nhóc này có vấn đề gì. Đông Đông cầm ly trà sữa, nhấp một ngụm, khi nếm thử vị cam chua ngọt bên trong, cậu bé thở dài như một người lớn đích thực: "Huynh ấy không sao cả, chỉ là huynh ấy đòi hỏi nhiều hơn ở đệ mà thôi."
"Một bài văn, hắn tự mình học xong lại bắt đệ cũng phải học lại còn bắt đệ tự mình viết trong khi đó đệ mới học ban vỡ lòng ư!"
Lớp vỡ lòng kéo dài trong hai năm, đến năm sau tam đệ mới được thăng ban mới. Cậu bé chỉ muốn làm từng bước từ từ và khi lớn lên một chút, Đông Đông thích học võ với tiểu thúc thúc hơn là học văn!
Yến Thu Xu vừa nghe Đông Đông phàn nàn vừa nhấp một ngụm trà sữa, thật ngọt ngào! Tuy nhiên nàng thấy có vài phần áy náy vì đường hôm nay hơi nhiều! Trà sữa là biện pháp đơn giản nhất để tránh lãng phí sữa, mỗi sáng uống một cốc sẽ sảng khoái cả ngày dài. Nhưng trong trà sữa cũng có rất nhiều đường. Nàng không thích thể thao, cũng chưa bao giờ dám uống rượu, bình thường buổi sáng một cốc là đủ, thỉnh thoảng không nhịn được lại uống cốc thứ hai, chẳng hạn như bây giờ. Để không khiến bản thân chìm trong cảm giác tội lỗi, Yến Thu Xu đã cố gắng hết sức để tập trung lắng nghe lời Đông Đông nói.
Nàng nghe xong, suy nghĩ một chút rồi nói: “Đệ có nói với Bình Ngộ là đệ không thích làm việc này không?”
Đồng Đồng ngay lập tức lớn tiếng nói: "Đệ đã từng! Lần trước đệ đã khóc một trận lớn!"
Yến Thu Xu ho nhẹ một tiếng: "Đệ phải nói cho khéo, để Bình Ngộ hiểu mới được. Dù sao đệ mới năm tuổi, còn nhỏ như vậy, Bình Ngộ có thể cho rằng chỉ là đệ vô cớ gây chuyện."
Đông Đông kinh ngạc: "Bản thân huynh ấy cũng mới chín tuổi mà thôi!"
Yến Thu Xu trìu mến véo mặt cậu bé: "Chín tuổi, nhưng hai người đã rất nhiều có sự khác biệt, như vậy còn chưa đủ sao? Đệ cứ nói đi, Bình Ngộ là người tốt, nhất định sẽ hiểu cho đệ."
Đông Đông rất hoài nghi: "Thật sao?"
"Thật sự!" Yến Thu Xu dùng sức gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ngày mai sao đệ không mời Bình Ngộ đến ăn cơm, vừa ăn vừa tán gẫu?"
“Tại sao lại là ngày mai?” Đồng Đồng tròn mắt, cậu bé nhanh chóng nắm bắt vấn đề liền hỏi một cách mong đợi: “Hôm nay không được sao tỷ tỷ?”
Nếu được ăn món ngon sớm hơn thì ai nỡ lòng chờ đợi chứ!
Yến Thu Xu bất đắc dĩ buông tay: "Bởi vì ta phải chuẩn bị!"
Đông Đông nuốt nước miếng, tò mò hỏi: "A Xu tỷ, tỷ lại định làm gì ngon nữa hả?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận