Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 202:

Chu Chiêu Hoành có lẽ là nghiêm túc nhất, cậu ta không hé răng nói một lời, yên lặng làm, yên lặng mắc lỗi, mắc lỗi rồi sẽ nhìn người khác, sau đó lại tiếp tục làm.
Đông Đông và Uyển Nhi kéo Yến Thu Xu hỏi xem thế nào là đúng, Yến Thu Xu nhận thấy sự khác biệt, nàng chỉ giúp Đông Đông chỉnh củ sen không nghe lời một chút, đang muốn sang giúp đỡ.
Chỉ thấy Tiêu Bình Tùng đã đi sang bên cạnh Chu Chiêu Hoành, cậu bé hào hứng nói: “Ngươi nhìn ta làm này, chẳng phải đặt miếng thịt ở đây lên bàn và dùng que xiên qua dễ dàng hơn nhiều sao?”
Miếng thịt cũng không lớn như vậy, ngón tay tiểu hài tử ngắn, cũng không quá linh hoạt, nhưng nếu đặt thịt lên trên bàn và xuyên trực tiếp qua khe hở trên bàn, có thể dễ dàng xiên qua miếng thịt.
Chu Chiêu Hoành liếc nhìn cậu bé, cậu ta ngoan ngoãn làm theo phương pháp của nhóc, sau khi xiên một miếng thịt thành công, cậu ta mím môi vui vẻ cười thầm.
Lúc này Đông Đông bước sang, nói: “Oa, A Hoành, ngươi xiên thật đẹp, xiên qua được chính giữa!”
Chu Chiêu Hoành hài lòng cười cười, tiếp tục xiên miếng tiếp theo, Yến Thu Xu nhìn xiên thịt của mình, chỉ thấy xiên thịt kia xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng dù sao cũng là xiên được vào rồi, nàng khen: “Đệ cũng giỏi lắm, chí ít cũng xiên được thịt vào rồi.”
*
Càng lúc lũ trẻ càng xiên được nhiều thịt, Yến Thu Xu cũng mang bếp nướng đến đây.
Chiếc hòm hình chữ nhật bị mở ra, bên trong là một đống than vẫn còn đang nóng hầm hập, chỉ cần lại gần một chút là có thể cảm nhận được luồng hơi rất nóng phả vào mặt.
Nhóm lửa trên bếp nướng cũng tốt rất nhiều thời gian, khi than bị cháy hoàn toàn, lũ trẻ cũng đã xiên thịt xong.
Yến Thu Xu nhờ người khiêng vỉ nướng, bê đồ từ bếp sau ra ngoài sảnh trước.
Tiêu phu nhân và những người khác cũng đang chờ đến giờ ăn, cố ý quay lại nhìn, đúng lúc thấy nàng dẫn theo mấy người, ai cũng đang bận rộn ở đó, Tiêu Hoài Khải hỏi: “Nhìn thế này, là định nướng nguyên con cừu à?”
Yến Thu Xu lắc đầu, nàng cười tủm tỉm chỉ vào mấy khay thịt xiên nướng: “Là thịt nướng!”
Dứt lời, nàng vừa đặt một xiên thịt và mấy xiên cánh gà lên vỉ nướng, sau khi bày ra, nàng lấy chổi quét dầu phía trên, lật lại một lần nữa, thấy mặt dưới đối diện với than đã bị nướng cháy, đã đổi màu.
Tạ Thanh Vận nhìn thấy, cảm thấy rất mới lạ, nàng ấy hỏi: “Có muốn ta giúp không? Trông có vẻ khá đơn giản.”
“Được thôi.” Yến Thu Xu hào hứng tránh sang một bên.
Thấy vậy, Tạ Thanh Vận xắn tay áo và đến bên Yến Thu Xu, bắt chước dáng vẻ của nàng, nàng ấy lấy một xiên thịt rồi đặt lên trên bếp, lửa liên tục đốt cháy, nàng ấy lo lắng giục người giúp để xiên thịt của nàng không bị chín quá.
Tiêu phu nhân cũng rất hào hứng, đáng tiếc bà đã già rồi, chỉ có thể vỗ về nhi tử: “Con cũng đi đi, dù sao chúng nó cũng đều ở đó cả rồi...”
Tiêu Hoài Khải không nói nên lời, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhờ người đẩy xe lăn tới giúp.
Vỉ nướng Yến Thu Xu đặt người làm riêng rất dài, chủ yếu là vì tính đến số lượng người lớn và hiệu suất của bếp nướng.
Ba người đứng đây cũng không chật, nhưng nàng liếc mắt sang, Tạ Thanh Vận đứng ở bên trái, bốn con mắt đang nhìn chằm chằm vào xiên thịt nướng bên phải.
Thứ được nướng đầu tiên là thịt cừu và cánh gà, lửa ở giữa cao, mọi người không ngừng lật thịt cừu nướng, phết dầu, rắc các loại gia vị, hương thơm nức mũi.
Một lúc sau, thịt cừu nướng đã chín, mỡ chảy xuống lớp than phát ra tiếng kêu tách tách.
Thịt cừu săn chắc hơn rất nhiều, còn được phủ sẫm màu gia vị, mùi hương ngào
ngạt.
Đông Đông là người thiếu khả năng kiềm chế nhất, hiện tại cậu bé nhìn chằm chằm vào xiên thịt đang cháy xèo xèo, chóp mũi ngửi thấy mùi thơm nồng đậm, nuốt nước bọt xuống, phát ra tiếng “ừng ực”.
“Xì!” Uyển Nhi che miệng cười tủm tỉm nhìn hắn.
Yến Thu Xu cũng cười, Tiêu Bình Tùng ho nhẹ, nghiêng đầu cười thầm, sợ khiến đệ đệ không vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận