Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 293:

Nhưng Đồn Đông đã nhanh nhẹn chạy đi hỏi thăm, sau đó lén nói với nàng, hóa ra là có người tới cầu hôn Tiêu Hoài Nhã.
Tiêu Hoài Nhã năm nay đã sắp 22 tuổi, tính theo tuổi mụ là đã 23, đã vượt qua độ tuổi kết hôn của phần lớn nữ tử Đại Chu, có thể nói là gái lỡ thì, mọi người đều cảm thấy nàng đã đến lúc gả chồng.
Trước kia nàng ấy yên ổn ở trong đạo quan, thời gian trôi qua làm mọi người cũng quên dần.
Bây giờ thì khác, Tiêu gia nhiều lần lập chiến công, Xương Vương cũng càng ngày càng tốt, Tiêu gia có quan hệ tốt với Xương Vương đương nhiên là lựa chọn hàng đầu của rất nhiều người để liên hôn.
Vì thế người đến ngỏ lời cầu hôn cũng càng nhiều.
Chỉ là dung mạo Tiêu Hoài Nhã bị hủy hoại, mặc dù không biết nghiêm trọng đến mức nào, nhưng chuyện này đối với nữ tử thời cổ đại chắc chắn sẽ phải chịu nhiều kỳ thị, vậy nên những đối tượng muốn tới cầu thân cũng không tốt cho lắm, khó trách Tiêu phu nhân tức giận như vậy.
Lại nói, theo cốt truyện ban đầu, Tiêu Hoài Nhã đã xảy ra chuyện gì nhỉ?
Yến Thu Xu suy nghĩ một lúc, trong sách không đề cập nhiều đến Tiêu gia, nhưng Tiêu gia cũng được xem là một bàn đạp quan trọng để Chu Trạch Cảnh trở thành hoàng đế, vì cái chết của Tiêu Hoài Đình, ngay cả Tiêu phu nhân và Tiêu Hoài Khải cũng gặp chuyện không may, tuy những người khác không xảy ra việc gì, nhưng Tiêu gia trên thực tế cũng đã bị phế đi, chỉ là thế lực còn thừa lại cũng đủ để kinh sợ nhóm người này.
Lúc này người lần nữa vươn lên ngọn cờ Tiêu gia chính là Tiêu Hoài Vũ, Tiêu Hoài Nhã cũng được nhắc tới, hình như Tứ hoàng tử cũng từng rủ nàng ấy đi du sơn ngoạn thủy khắp thiên hạ, nhưng lại bị nàng ấy cự tuyệt, sau đó nàng ấy trở lại đạo quan, trở thành một đạo sĩ chân chính.
Khoan đã!
Tứ hoàng tử?
Yến Thu Xu bỗng nhiên giật mình, nàng lập tức nghĩ tới thoại bản cây cổ thụ dưới táng cây kia.
Là một người hiện đại, đọc tiểu thuyết đều là đọc nhanh như gió, một thoại bản nhiều từ như vậy, nàng vội đọc xong cũng chỉ nhớ rõ nội dung chính, hiện giờ đột nhiên nghĩ đến Tiêu Hoài Nhã và Tứ hoàng tử, không phải mối quan hệ bọn họ giống hệt thoại bản sao?
Một nữ tướng quân bị hủy dung mạo, một Vương gia không thích tranh quyền đoạt vị.
Kinh đô loạn lạc, Tiêu Hoài Nhã thân là người Tiêu gia, tất nhiên không thể tiếp tục trốn trong đạo quan, nhưng theo sự hiểu biết ngắn hạn của Yến Thu Xu về nàng ấy, nàng ấy tuyệt đối sẽ không xông tới trước mặt người khác, cho nên tác giả mới không nói nhiều về nàng ấy, nhưng chắc chắn nàng ấy đã dẫn quân đi thảo phạt người của Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử.
Vậy mới phù hợp với thoại bản.
Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là cuối cùng hai người không ở bên nhau.
Yến Thu Xu hít một hơi thật sâu, thì ra thoại bản này thực sự được thiết kế riêng dành cho Tiêu Hoài Nhã?
Khó trách nàng lại nghĩ như vậy, làm một người từ bên ngoài đến, nàng biết trước kết cục của Tiêu gia, mà hiện giờ nàng thân ở trong đó, càng có thể biết chính xác Tiêu gia có địa vị như thế nào, bị bao nhiêu người tính kế.
Thoại bản này rất giống với các nhân vật trong câu chuyện!
“Phốc!” Một tiếng, cái muỗng đang đảo xương đột nhiên rơi vào nồi canh.
Nước canh màu trắng sữa tỏa ra mùi thơm của thịt nhưng không ngấy, Đông Đông vươn cổ dài, háo hức nhìn: “A Xu tỷ tỷ, được chưa vậy? Đã sôi gần một canh giờ rồi."
Yến Thu Xu hoàn hồn, tức giận gõ đầu cậu bé: “Rụt rè một chút, đệ xem Uyển Nhi và Bình Tùng còn đang chơi trò chơi kìa, chỉ có đệ là không nhịn được, rõ ràng mới có nửa canh giờ thôi.”
Đông Đông cười khúc khích, nhìn ca ca tỷ tỷ của mình rồi nghiêm nghị nói: "Mũi của họ bị hỏng rồi nên mới không ngửi được!"
Uyển Nhi thè lưỡi cười nhạo cậu bé: "Không đúng, chúng ta ngửi được, nhưng A Xu tỷ tỷ nhất định sẽ cho chúng ta uống, cho nên chúng ta không quấy rầy tỷ ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận