Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 330:

Chỉ là hiện giờ tâm trạng Yến Thu Xu rất tốt, nàng cũng không để ý chuyện này, ngược lại nàng lập tức cầm lấy đũa, gắp một miếng cà rốt lên.
Sau khi hầm, cà rốt đã mềm hơn rất nhiều, lúc đầu có vị mặn ngọt, hơi khác so với những món nàng ta thường ăn, nàng ta vừa ăn vừa nếm thử, có vị ngọt, chủ yếu là mặn, là hương vị được pha trộn giữa vị mặn và ngọt, tựa như mùi thơm của thịt do các gia vị khác mang lại và vị ngọt của cà rốt.
Khi đem lên, món này còn nóng hổi, tuy trình bày có vẻ hơi lộn xộn nhưng ăn vào lại rất ngon!
Mặc dù các món ăn khác cũng rất ngon, nhưng Yến Thu Uyển cảm thấy hương vị của món này ngon hơn cả so với những món kia, chỉ cần một miếng cà rốt thôi cũng khiến hai mắt nàng ta sáng ngời.
Nàng ta vốn không định ăn thịt, nhưng nàng ta vẫn gắp một miếng cánh gà lên.
Da cánh gà tuy đã được luộc chín, nhưng do được chiên mỏng nên sau khi nấu lên ăn cũng không hề có cảm giác ngấy, càng tuyệt vời hơn nữa là cánh gà này không hề có xương, nuốt một miếng xuống, thịt tươi và mềm, tuy cà rốt cũng mềm, nhưng cà rốt không có độ mềm và mịn như thịt gà, ăn rất ngon.
Sau khi ăn cánh gà, Yến Thu Uyển lại muốn thử thêm các món ăn khác.
Lúc này, Chu Trạch Cảnh gắp thêm nửa viên bò viên để vào đĩa của nàng ta, nhẹ giọng nói: “Món thịt viên này rất ngon, dường như là thịt bò, vị rất đậm đà.”
“Vâng.” Yến Thu Uyển mỉm cười nhận lấy, bỏ vào trong miệng, vốn tưởng rằng cắn nhẹ một chút là được, lại không ngờ viên thịt này thật sự rất chắc thịt, răng phải dùng sức một chút để cắn đứt viên thịt, lúc đó cảm giác như viên thịt đang chiến đấu với răng vậy!
Nhưng khi thật sự ăn được nó trong miệng rồi thì sẽ vô cùng hài lòng!
Món thịt viên này chắc chắn sẽ khiến cho những kẻ háu ăn phải mê mẩn cho mà xem!
Yến Thu Uyển nếm thử thật kĩ, thành kiến đối với Yến Thu Xu trong lòng lại càng nặng thêm, tuy Yến gia không phải gia tộc cường thịnh, nhưng ở kinh thành có món ăn nào mà nàng ta chưa từng ăn qua không? Không có, đó chỉ có thể là sự tình cờ mà Yến Thu Xu mang đến cho nàng ta.
Tiêu gia rất cẩn trọng, phố ẩm thực sẽ phát triển từng bước một, theo thời gian, chỉ sợ sẽ xuất hiện thêm rất nhiều những phố ẩm thực như vậy khắp Đại Chu, đến lúc đó, tài sản của Tiêu gia sẽ đạt đến mức người người phải đỏ mắt ghen tị.
Nếu vị trí đó là của Chu Trạch Cảnh, tất nhiên hắn ta chắc chắn sẽ làm tốt hơn Tiêu gia, có tiền tài mới có thể nuôi quân, trước kia, lúc Tiêu Hoài Đình vừa mới chết, Tiêu gia như rắn mất đầu, thừa dịp đó, quân của Tiêu gia nhanh chóng bị thu vào trong tay hắn ta…
Nghĩ đến đây, Yến Thu Uyển lại ngước mắt nhìn thiếu nữ đang ngồi bên cạnh Tiêu phu nhân.
Yến Thu Xu bị nhìn chằm chằm nên cả người đều cảm thấy không được tự nhiên, nàng nhịn cảm giác không thoải mái xuống, cầm trái bắp lên, hung hãn cắn một miếng.
Nước canh hòa quyện với hạt bắp khiến nàng ăn không dừng được.
Hoài Vương khẽ cười: “Dường như Hương Quân rất thích ăn bắp.”
Nàng thuận miệng đáp: “Đúng vậy.”
Hắn ta cũng không thấy câu trả lời của nàng nhạt nhẽo, lại tiếp tục nói sang chuyện khác.
Chỉ khi có ai đề cập trực tiếp đến nàng, nàng mới tiện trả lời vài câu, còn khi nói tới chuyện khác, nàng lại tiếp tục vùi đầu ăn.
Buổi chiều hôm nay phải làm việc lâu như vậy khiến nàng mệt chết đi được.
Vốn tưởng rằng hai bên gia đình sẽ ăn cơm chung, thế nên nàng mới dẫn theo vài đứa nhỏ tới Tiêu gia ăn chung với hai vợ chồng Xương Vương, không nghĩ tới là dịp quan trọng như vậy nên có rất nhiều người tới.
Nàng thầm thở dài.
Cũng may bữa cơm này kết thúc rất nhanh, nha hoàn nối đuôi nhau đi vào, dọn dẹp hết tất cả chén đĩa, mọi người gần như đã giải tán hết.
Nàng xốc lại tinh thần, căn bản là muốn chuồn đi thật nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận