Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 217:

Thịt được cắt mỏng đã làm giảm bớt đi một phần mùi hôi, vào miệng mềm mại dễ nhai, loại thịt này mềm hơn thịt bò, lại nhiều nước hơn thịt gà, ăn xong sẽ còn đọng lại chút mùi hương đặc trưng, nhưng ngần đó chưa đủ để khiến cậu từ bỏ niềm yêu thích với thịt dê.
A Hoành chờ Nam Kỳ thử độc xong, nhanh chóng lấy một cây thịt xiên bỏ vào trong miệng, dùng sức cắn một cái, cả xiên thịt đều đã nằm gọn gẽ trong miệng, A Hoành liền thở ra một hơi tràn đầy thỏa mãn.
Yến Thu Xu vừa mới ăn xong thịt gà, định đứng dậy để lấy thêm thịt dê, thấy bọn họ đều nhìn chằm chằm vào mấy xiên thịt của mình, nàng liền nhắc nhở: “Nếm thử mấy món khác đi, đều rất ngon đó.”
Bốn đứa trẻ gật đầu lia lịa, sau đó liền lập tức đổi đĩa thức ăn của mình với người khác.
Sau khi bọn nhỏ đều đã nếm thử hết các món, Yến Thu Xu đột nhiên đứng dậy, nhờ Thủy Mỗi đem ba đĩa thức ăn của bọn nhóc… cầm đi.
Bọn nhỏ: “???”
“A Xu tỷ tỷ” - Đông Đông lo lắng.
Uyển Nhi rất ngoan, sẽ không mở miệng đòi hỏi, nhưng cô bé lại sẽ dùng đôi mắt xinh đẹp kia nhìn chằm chằm vào người ta, khiến ai cũng không kìm được mà mềm lòng.
Tiêu Bình Tùng lớn hơn nên không giỏi làm nũng như muội muội nhà mình, nhưng trong ánh mắt của cậu lại vẫn mang theo vẻ đáng thương.
A Hoành bày ra dáng vẻ kinh ngạc, ngay sau đó đã bình tĩnh liếm liếm môi.
Yến Thu Xu cười nói: “Buổi trưa mấy đứa đã ăn nhiều thịt rồi, giờ chỉ cần nếm thử vị là được, nếu mà lại ăn nữa thì sẽ khó tiêu hóa đó.”
“A…”
Mấy đứa trẻ tiếc nuối than vãn.
Thật tốt là bọn nhỏ cũng hiểu chuyện, mặc dù có hơi buồn nhưng cũng không năn nỉ đòi thêm nữa.
Yến Thu Xu xoa đầu từng người một, yêu cầu Thủy Mỗi làm cho bọn chúng một chút canh rau để nguôi giận cũng như hỗ trợ tiêu hóa, sau đó bảo bà Xu chia thịt vào túi giấy thấm dầu rồi đưa chúng cho Nam Kỳ.
Cái này là cho A Hoành.
Ba người bọn Đông Đông đều đặt ánh mắt hâm mộ lên phần thịt kia.
Thật hạnh phúc.
Rõ ràng là chỉ có một người vậy mà lại có thể được tận ba phần thịt!
Đây là mặt tốt của việc không đi cùng đó hả?
Nén lại cảm giác tràn đầy hâm mộ trong lòng, Đông Đông xòe bàn tay ra đếm, có vẻ như khi Bình Ngộ ca ca rời đi, A Xu tỷ tỷ đã cho ca rất nhiều đồ ăn, khi mẫu thân cùng thúc thúc rời đi, A Xu tỷ tỷ cũng cho gửi tặng hai người rất nhiều, ngoài thịt khô còn có nhiều thứ khác nữa, tỷ ấy thậm chí không thèm chia phần cho Đông Đông.
Bây giờ đến là đến A Hoành.
Ngay khi cậu bé đang mải bận tâm đến những suy nghĩ nhỏ nhặt của mình, A Hoành nhân lúc người lớn không để ý đã ghé vào tai cậu cười, thì thầm: "Tối nay đến chỗ của ta, ta sẽ lén cho đệ ăn cùng."
Đông Đông: "!!!"
Thấy cậu bé vui vẻ như vậy, A Hoành cũng rất hài lòng, đây là lần đầu tiên cậu ta được người khác ghen tị, thật muốn cho Đông Đông ăn hết, nhưng nghĩ đến lời A Xu tỷ tỷ nói, cậu ta lại nói thêm: “Không được ăn quá nhiều, nếu không dạ dày sẽ thấy khó chịu."
Đông Đông gật đầu lia lịa, che miệng vì quá phấn khích.
Hai người thỏa thuận xong, quay đầu lại liền nhìn thấy Tiêu Bình Tùng cùng Uyển Nhi đang yên lặng nhìn bọn họ.
A Hoành ngớ ra, theo bản năng nói: "Suỵt! Cũng cho các ngươi ăn cùng nữa."
Hai người nghe vậy lập tức nở nụ cười thật tươi, lẳng lặng gật đầu, trong lòng vui sướng vì kế hoạch lần này đã thành công.
*
Làm sao mà Yến Thu Xu có thể không phát hiện ra chuyện này?
Nhưng những đứa trẻ này cũng rất biết chừng mực, nàng nói không được ăn quá nhiều, cho dù là bày những thứ này ra trước mặt chúng, chúng cũng không dám đụng đũa, cho nên thỉnh thoảng âm thầm thỏa mãn nhu cầu ăn uống của chúng, giả bộ như không thấy cũng không sao.
Dù sao nàng vẫn thu lại được chút ích lợi.
Nhưng ăn khuya thì bọn họ chỉ được phép ăn nhẹ thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận