Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 141:

Làm chưởng quỹ, vinh quang này hắn chưa từng nghĩ tới, không công việc, không chút học thức, ai có thể làm chưởng quỹ? Chính mình còn không nuôi nổi.
Nhưng hiện tại hắn đã có hy vọng.
Trong tiệm làm ăn tốt như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ không chỉ mở một cửa hàng!
Đến lúc đó hắn sẽ có tiền cưới vợ, nếu chỉ làm một gã sai vặt, hắn sợ khi cưới cô nương nhà người ta về, phải theo hắn chịu khổ, sinh hài tử xong cũng chỉ có thể ăn uống đạm bạc…
Yến Thu Xu thấy hắn như thế, cũng thật cao hứng: “Vậy ngươi nỗ lực một chút, sau này nhất định có thể làm chưởng quỹ.”
“Có cát ngôn này của cô nương, nô tài tất nhiên có thể!” Trương Từ vui mừng liên tục chắp tay thi lễ, hàn huyên với Yến Thu Xu hai câu, liền cáo từ.
Bốn người cũng ngồi xe ngựa trở về.
Mấy đứa nhỏ đều có chút hưng phấn, ở bên ngoài chơi lâu như vậy, tuy rằng không đi được mấy chỗ, nhưng lại thấy được cảnh tượng náo nhiệt như vậy, bọn họ đều nói ra suy nghĩ của mình.
Yến Thu Xu mỉm cười nhìn bọn họ, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, mở to hai mắt.
Trong nguyên tác có nói, Tấn Vương thế tử đoạt được ngôi vị hoàng đế, sau khi đăng cơ một thời gian liền bị ám sát trong yến hội, nữ chủ chắn một kiếm cho hắn, dẫn tới sinh non nhi tử, nên đã được lập làm Thái Tử.
Mà người ám sát kia, tên là Trương Từ.
Nghe nói là hạ nhân Tiêu gia, bởi vì tin vào dư nghiệt của Lục hoàng tử, cho rằng là Tấn Vương thế tử hại chết chủ tử nhà mình, không tiếc đường tiến vào thâm cung, ẩn náu mãi rồi tìm được cơ hội xuống tay.
Nhưng hắn nhanh chóng bị xử tử, những người liên quan cũng bị chém đầu.
Người nọ lúc chết oán khí mười phần, nói mệnh của hắn là Tiêu gia cho, quyết không thể nhìn người đã giày xéo thảm hại danh dự Tiêu gia ngồi ổn trên ngôi vị hoàng đế.
Chỉ là hiện tại, Trương Từ chỉ vì một lần gọi tên của nàng, được Tiêu Hoài Khải nhìn trúng, trở tiểu nhị của cửa hàng, hắn còn muốn làm chưởng quỹ, cưới vợ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai năm thôi là hắn có thể thực hiện rồi, bởi vì tiếp theo đây cửa hàng món kho, cửa hàng gà rán từ từ đều sẽ khai trương, yêu cầu một lượng lớn nhân lực. Hắn chắc chắn không có khả năng đi vào con đường trong cốt truyện!
Nàng xem như đã thay đổi nhân sinh của Trương Từ.
“A Xu tỷ tỷ?” Đông Đông thấy nàng bất động, đẩy đẩy nàng.
Yến Thu Xu hoàn hồn, đối mặt là ánh mắt của ba hài tử đang quan tâm nàng, nàng lắc đầu: “Không có việc gì, chỉ là…” Nàng nhoẻn miệng cười, để lộ ra nét mặt vui mừng: “Tỷ phát hiện ra một việc rất khó giải quyết, bây giờ đã thành công bước đầu rồi.”
Thẩm Bình Ngộ nhấp môi cười: “Vậy là tốt rồi.”
Tiểu Uyển Nhi cũng nói: “A Xu tỷ tỷ thật giỏi!”
Đông Đông xoa cái bụng tròn trịa, hiểu chuyện dò hỏi một tiếng: “Cho nên A Xu tỷ tỷ, chúng ta có nên ăn mừng một chút không?”
Yến Thu Xu cười to, gật đầu: “Được! Phải ăn mừng!”
Đông Đông đạt được ước nguyện, càng làm nũng dựa sát vào nàng: “Ăn gì vậy ạ?”
“Ăn vịt nướng nha!” Yến Thu Xu khí phách nói.
Bốn người trở vào trong nhà, vừa trở về liền sai người nói với người trong phòng bếp lớn, trong vòng nửa giờ, một con vịt chế biến đã được đưa tới.
Để làm món vịt quay, trước hết phải tẩm ướp gia vị. Để món vịt thêm đậm đà hương vị, có thể ăn vào ban đêm, Yến Thu Xu đã đặc biệt nhờ người chọc thêm vài lỗ trên mình vịt, cho nước xốt đã chuẩn bị sẵn vào, thoa đều khắp thân vịt, xoa bóp cho một lúc trước khi để nó đi hấp thụ hương vị. Khi trời nhá nhem tối, họ vớt vịt ra, trụng qua nước nóng, vẩy cho bớt ẩm trên da, rồi có thể vẩy nước cho giòn. Đây chủ yếu là mật ong, rượu gạo các loại, sau khi chải vài lần, đem bụng vịt nhét vào hạt dẻ các thứ, cuối cùng dùng thanh gỗ bịt kín lại, cho vào lò, đậy nắp lại. Tuy nhiên, lò nướng không phải là lò nướng điện có thể quay, vì vậy vịt cần được lấy ra và lật lại sau mỗi phần tư giờ. Yến Thu Xu nhờ Từ ma ma giúp việc này, còn Yến Thu Xu cần bắt đầu làm bánh kếp.
Bột năng đun sôi với một ít nước nóng, dùng đũa khuấy đều để tạo thành khối, lúc này nhiệt độ xấp xỉ nhau, có thể dùng tay nhào bột thành khối mịn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận