Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 115:

Hơn nữa, có nhiều người như vậy chắc chắn A Xu tỷ không thể chuẩn bị nhiều như thế được. Vì vậy Đông Đông cau mày: "Không, trong nhà ta không chuẩn bị nhiều như vậy. Đầu bếp của mọi người đã học được thì hãy kêu đầu bếp chuẩn bị cho mọi người tự mình ăn đi."
Bọn họ đều là con nhà quyền quý, đều có tự tôn của mình, khi bị cự tuyệt, bọn nhỏ rất thất vọng nhưng cũng không thể làm gì mà chỉ có thể uể oải rời đi.
Đông Đông lại cảm thấy có lỗi, trầm giọng nói: "Vậy ngày mai ta sẽ hỏi A Xu tỷ xem ta có thể mang cho mọi người một ít đồ ăn vặt không."
Những đứa trẻ vừa thất vọng đột nhiên lấy lại tinh thần: "Được, được!"
"Đa tạ Bình Châu!"
"Vậy ta cũng sẽ mang cho huynh bánh sữa do đầu bếp nhà ta làm, rất ngon."
"Còn nhà ta..."
Sau khi trao đổi như vậy, Đông Đông lên xe ngựa về nhà, ma ma đến đón thấy cậu bé tan học muộn liền hỏi: "Sao hôm nay Đông Đông đến đây muộn vậy?"
"Mấy người kia là đồng học của ta, họ muốn đến nhà mình dùng bữa tối nhưng ta không đồng ý." Đông Đông cong môi ra vẻ chán ghét: "Có nhiều người như vậy, chắc hẳn A Xu tỷ không chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy , đến lúc đó sẽ không đủ ăn."
“Sau đó thiếu gia cứ như vậy từ chối họ?” Ma ma nhướng mày, lo lắng thiếu gia sẽ đắc tội người khác, vội vàng hỏi.
Đông Đông nhếch môi, nói dứt khoát: "Tất nhiên là không rồi. Ta đã nói với họ rằng ta có thể mang cho họ ít điểm tâm vào ngày mai để bù đắp. Dù sao thì họ trông cũng hơi đáng thương."
Khi cậu bé từ chối, vai bọn họ sụp xuống, trên mặt lộ rõ vẻ thất vọng nên Đông Đông cảm thấy có chút xấu hổ.
Ma ma thở phào nhẹ nhõm, giả vờ kinh ngạc: "Đông Đông tốt như vậy, bọn họ hẳn là rất vui vẻ nhỉ?"
Đông Đông được khen ngợi nên khá tự hào: “Đúng vậy, họ rất vui, họ còn nói rằng sẽ mang đồ ăn cho ta, ngày mai khi ta đi học về, ta sẽ chia cho cả A Xu tỷ, để tỷ ấy không thấy tủi thân. "
Ma ma cười gật đầu: "Đông Đông thật là chu đáo."
Đông Đông dè dặt cười, giọng điệu đầy sốt ruột: "Mau lên đi, ta muốn về sớm!"
Dưới sự thúc giục của Đông Đông, cỗ xe vốn mất hai phần tư giờ đã được rút ngắn lại, chỉ mất hơn một phần tư giờ một chút đã về đến nhà.
Khi về đến nhà, cậu bé lập tức lao vào lòng Yến Thu Xu như một viên đạn đại bác. Lúc này, Yến Thu Xu đang đọc sách, những cuốn sách trên tay nàng gần như bị đánh bay.
Nàng tức giận véo khuôn mặt mũm mĩm trước mặt: "Đệ làm gì vậy? Sao lại vội vã như vậy?"
Đông Đông đối mặt với Yến Thu Xu vẫn có chút áy náy, cậu bé nhỏ nhẹ nói: “A Xu tỷ, đệ mời A Hành đến ăn cơm cùng."
"Không sao, một đứa trẻ là đủ rồi." Yến Thu Xu xua tay.
Đông Đông lại nói: "Những đồng học khác sau khi nghe tin cũng muốn đến."
Yến Thu Xu nheo mắt, nhìn cậu bé chằm chằm. Người đông như vậy, nàng lại không chuẩn bị trước, không đủ đồ ăn thì làm sao đây?
Đông Đông vội vàng nói: "Đệ đã từ chối rồi!"
Yến Thu Xu hài lòng: "Vậy sau đó thì sao?"
"Nhưng đệ đã nói với họ rằng đệ sẽ nhờ bạn làm một ít điểm tâm ngày mai mang cho họ, như vậy có được không? Nếu tỷ bận thì để Hứa ma ma và những người khác làm cũng được." Đông Đông chớp mắt chờ đợi.
Những người còn lại biết nấu ăn trong nhà thực ra đều học theo phương pháp của Yến Thu Xu. Bây giờ bếp nào cũng có lò nướng, nhưng chỉ có những thứ Yến Thu Xu làm mới là thứ được mọi người thích nhất, Đông Đông luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó khi người khác làm vì vậy điểm tâm mà cậu bé muốn nhất định phải do A Xu tỷ làm mới ngon!
Yến Thu Xu bị lời nói của cậu bé làm cho ngây người, nàng gật đầu nói: "Đương nhiên là được."
Đông Đông thở phào nhẹ nhõm, nắm lấy tay Yến Thu Xu và không ngừng gọi: "A Xu tỷ, tỷ thật tốt bụng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận