Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 500:

Họ đều nghĩ Tiêu gia giữ lại cho mình chút năng lực tự bảo vệ không phải là tốt hơn sao? Lời bàn tán thì vẫn ở đó, nhưng vị hoàng đế mới đã bình tĩnh tiếp nhận binh quyền và ngay lập tức ra chiếu để Tiêu Bình Châu trở thành đồng học của các hoàng tử, phu nhân của Tiêu Hoài Đình – Yến Thu Xu được phong làm thứ phẩm cáo mệnh phu nhân.
Tiêu phu nhân được phong làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân. Rồi lần lượt đến Tiêu Hoài Ngọc, Tiêu Hoài Nhã…
Ngoại trừ một vài đứa trẻ trong Tiêu gia, về cơ bản mọi người đều có thưởng, cho dù nữ nhân không thể làm quan trong mắt thiên hạ lúc bấy giờ thì cũng đã có một Tiêu Hoài Vũ trở thành tướng quân trong chính thời đại này.
Một số triều thần phản đối, nhưng tân hoàng đế đã quyết tâm làm như vậy, hơn nữa ông ta được coi là người có hoàng quyền ổn định, có một gia đình quân nhân như Tiêu gia bảo vệ ông ta, không có gì phải sợ các quan lại.
Cựu hoàng đế trở nên đa nghi như vậy vốn cũng là vì quá mức để ý Tiêu gia, và cũng vì nỗi sợ Tiêu gia làm loạn!
Sau lần này, tất cả mọi người đều vui mừng, nhưng họ đột nhiên hoàn hồn, mới phát hiện Tiêu Hoài Đình, người có công lớn nhất tại sao lại không thấy đâu?
Trong khi đó, Yến Thu Xu vẫn đang lo nghĩ về khoai lang. Nàng nghĩ trên đời này, khoai tây và ớt đã ra lò, còn khoai lang chắc hẳn vẫn đang chờ nàng khám phá ở một xó xỉnh nào đó.
Nàng còn chưa tìm ra chúng.
Chẳng qua là bây giờ mọi chuyện đã ổn thỏa, nàng và Tiêu Hoài Đình sau khi kết hôn còn chưa hưởng tuần trăng mật nên sau khi tính toán một số kế hoạch, họ liền kiên quyết rời đi cùng Thủy Mỗi.
Bọn họ có tiền, những chuyến đi của họ cũng không hề thiếu thốn, họ cùng với Thủy Mỗi đi tìm khoai lang, Yến Thu Xu giao thôn trang cho Triệu Thục Hồng, rồi lập tức rời đi.
Nói là đi tìm khoai nhưng thực ra cũng là một chuyến du lịch. Mỗi lần nàng đến một nơi, Yến Thu Xu sẽ dừng lại để tìm kiếm những món ăn đặc biệt của nơi này.
Tiêu Hoài Đình biết nàng thích ăn nên vô cùng hợp tác với Yến Thu Xu, hai người sắp xếp một lịch trình chậm rãi thong thả, hầu hết thời gian đều là để ăn. Ở những nơi khác nhau luôn có thể khám phá ra các món ăn khác nhau.
Có rất nhiều thứ mà Yến Thu Xu ở thời hiện đại chưa từng thấy, thời điểm này, nàng học được gì hay kiếm được gì thú vị sẽ luôn cố gắng đầu tư vào một khoản để đẩy nhanh việc học tập.
Ví dụ, ở một nơi bên cạnh thôn trang, Yến Thu Xu đã tìm thấy một cửa hàng làm bánh ngọt rất ngon, những chiếc bánh mãng cầu ở đó gần như khiến nàng tràn ngập trong vị ngọt ngào.
Nhưng không phải là vị ngọt của đường mà là ngọt của sữa, thơm ngọt mà không ngấy, mềm mà không dính răng. Yến Thu Xu khăng khăng ở lại đó một lúc lâu, không muốn rời đi, chủ yếu là do ông chủ cũng không muốn bán công thức bí mật độc nhất vô nhị ra ngoài.
Sợ sau này không được ăn nữa, nàng lại cố ăn nhiều thêm một chút, dù sao bọn họ cũng không vội.
Sau khi ăn món này xong, khi Yến Thu Xu định thần lại, nàng mới nhận ra rằng mình đã tăng cân!
Hàm lượng đường trong bánh ngọt vẫn rất cao, chất béo chuyển hóa đương nhiên cũng nhiều hơn trước kia! Yến Thu Xu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ chạy.
May mắn thay, đi du lịch vẫn luôn là một cách hữu hiệu lại còn dễ dàng để giảm cân, mỗi ngày ngồi trên xe ngựa, Yến Thu Xu đều vô cùng mệt mỏi, nàng sẽ chủ động cưỡi ngựa hoặc thà đi bộ một mình còn hơn, cục thịt nhỏ sẽ nhanh chóng mất đi sau mấy lần tung tăng như này.
Lại một ngày vội vã trôi đi, hôm nay thời tiết tốt, ban đêm, trăng sáng treo trên cành cây cao vút, trên trời cũng có rất nhiều sao, chỉ là chúng cách mặt đất hơi xa.
Yến Thu Xu chưa bao giờ hiểu bắc cực tinh là gì, nhưng nàng vẫn cố gắng tra cứu, cố gắng nhận diện nó, rồi khoe với Tiêu Hoài Đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận