Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 94:

Đông Đông dường như bán tín bán nghi, nhưng ngoại trừ Yến Thu Xu không ai khẳng định chắc chắn với cậu bé như vậy, tiểu thúc thúc Tiêu Hoài Đình của cậu bé mấy ngày nay cũng không thấy đâu, tuy mẫu thân của Đông Đông cũng thường xuyên bận rộn đi sớm về hôm nhưng hai người vẫn có thời gian gặp mặt, chỉ là mẫu thân của Đông Đông không hiểu rõ về chính sự, cũng không thể an ủi cậu bé nên giờ này nghe được những lời Yến Thu Xu nói cậu bé mới có thể an tâm phần nào. Sau đó, cậu bé nhân cơ hội lôi kéo Yến Thu Xu: "Yến tỷ tỷ, có tin tốt như vậy, đệ nghĩ chúng ta có thể ăn mừng thứ gì đó, chẳng hạn như ăn bánh ngọt?"
Sữa được giao hàng ngày, bánh trứng thỉnh thoảng có nhưng bánh ngọt thì hiếm khi làm bởi vì việc đánh lòng trắng trứng và lòng đỏ trứng quá rắc rối. Mặc dù nàng có thể bỏ tiền để thuê người, nhưng mỗi lần về nhà đều không nhấc nổi cánh tay, thấy nàng rất băn khoăn nên Đông Đông đành phải suy nghĩ lại.
Yến Thu Xu bị cậu bé làm lay động, lập tức nói: "Thôi nào, chúng ta đừng làm bánh ngọt mà làm thứ khác ngon hơn nhé."
Đông Đông có chút thất vọng, nhưng trên mặt lại tràn đầy chờ mong: "Thứ khác ngon hơn ư? Thứ gì vậy tỷ tỷ?"
Yến Thu Xu cười nói: "Thịt giòn nhỏ."
“Đó là cái gì?” Đông Đông ngơ ngác mở mắt.
"Một món ăn ngon!" Yến Thu Xu nói.
Đông Đông tỏ ra rất thích ăn, lập tức nói: "Vậy đệ sẽ giúp tỷ!"
Uyển Nhi cũng vui vẻ giơ tay: "Muội cũng muốn giúp!"
"Được..." Yến Thu Xu mỉm cười đồng ý.
Lời còn chưa dứt, đã có người chạy tới nói: "Tiểu thư, thiếu gia, Bình Ngộ thiếu gia đã trở lại!"
“Ca ca trở về?” Uyển Nhi kinh ngạc tràn ngập, âm thanh so với bình thường lớn hơn rất nhiều, sắc mặt đột nhiên đỏ bừng, cô bé cũng không để ý vừa rồi mới nhận lời giúp đỡ Yến Thu Xu, Uyển Nhi vội vàng muốn chạy ra ngoài nhưng cô bé vẫn kịp nhớ đến bản thân đã hứa với nàng điều gì đó nên mới đi được hai bước Uyển Nhi vội quay lại nói với Yến Thu Xu: "A Xu tỷ, ca ca muội đã trở về, muội qua đó gặp ca ca trước, thật xin lỗi vì đã thất hứa với tỷ."
Yến Thu Xu cười nói: "Không sao, có những việc cần ưu tiên hơn, muội mau đi đi."
“Dạ vâng!” Uyển Nhi ôm váy chạy lon ton chạy đi.
Yến Thu Xu mỉm cười nhìn, khi cúi đầu xuống, nàng thấy bên cạnh mình có một đứa trẻ bất động, Yến Thu Xu tò mò hỏi: "Đông Đông, sao đệ không đi?"
Đông Đông cay đắng nói: "Đệ không muốn đi."
Trên khuôn mặt đầy thịt đó có một loại sợ hãi từ trong lòng, cậu bé lắc đầu phản kháng, thở dài: “A Xu tỷ, lát nữa để Thủy Mỗi dừng lại ở cổng viện, nếu có người đến tìm đệ, tỷ nói cho hắn biết đệ không có ở đây được không?”
Yến Thu Xu thậm chí còn ngạc nhiên hơn: "Tại sao vậy?"
Đông Đông vẻ mặt đau khổ, không muốn nói ra. Yến Thu Xu bày tỏ sự hiểu biết của nàng về điều này nhưng ngay cả trẻ em cũng sẽ có bí mật, vì vậy nàng không ép buộc Đông Đông, nàng để Thủy Mỗi đợi ở cửa như lời cậu bé nói rồi mang người giúp việc nhỏ này vào bếp nấu ăn.
Bây giờ vừa lúc sắp chiều tối, cũng là lúc ăn tối. Hai người vào bếp, Yến Thu Xu muốn nấu món thịt lợn giòn nhỏ, vì vậy nàng đã cắt thịt lợn và tẩm ướp trước. Bây giờ chỉ cần làm một ít sốt để phủ lên thịt đã ướp và cho vào chảo dầu.
Trong khi Yến Thu Xu đang bận rộn thì Hứa ma ma giúp nàng nhóm lửa. Nước sốt không được điều chỉnh theo ý muốn, cần thêm trứng và hạt tiêu chiên, để hương vị trực tiếp từ trong ra ngoài. Sau khi chảo nóng, một lượng lớn dầu được cho vào, đợi một lúc sau, ba người cầm ba đôi đũa đứng trước bếp, bắt đầu lăn các dải thịt vào bột, sau đó cho vào chảo dầu. Điều này được thực hiện để cố gắng phân chia càng nhiều thịt càng tốt như vậy sẽ không có chuyện một chiếc chiên gần hết, còn chiếc sau vừa đặt xuống, đến lúc lấy ra chiên gần hết, còn chiếc sau vừa đặt xuống, đến lúc lấy ra chiên lại vỏ không đủ giòn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận