Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 54:

Bé trai có gương mặt mập mạp ngẩng cao đầu, hơi đắc ý nhưng cũng có vẻ bất an: "Có phải đệ quá đáng rồi không?"
Yến Thu Xu gặm đùi gà nướng cũng hơi bất an.
Nếu ở hiện đại, chắc chắn nàng sẽ thích để trẻ con giải quyết với nhau hơn, nhưng ở cổ đại thì đứa trẻ trong hoàng gia kiêu ngạo hơn đứa trẻ khác. Vì trong tay bọn họ nắm quyền thế, không vì nàng mà mang đến phiền phức cho Tiêu gia chứ?
Song, khi đối mặt với sự hỏi han của Đông Đông, nàng vẫn xoa gương mặt nhỏ bé mập mạp kia mà nói: "Không sao, đệ không làm gì sai cả."
Không phải chỉ ăn ngon trước mặt bọn họ thôi à?
Nói thì nói như thế, thật ra trong lòng Yến Thu Xu không yên tâm.
Dựa theo nguyên tác, nàng đạt được ký ức của nguyên chủ. Khi về già hoàng đế không phải người tốt, ít nhiều gì khi biết mệnh của mình sắp kết thúc sẽ bắt đầu tùy ý làm bậy. Dù sao, cuối cùng hai chân giẫm một cái, người thu dọn cục diện rối loạn không phải ông ta. Mấy năm nay, hoàng đế càng tùy hứng hơn, kết cục của phế thái tử là một lời cảnh báo.
Yến Thu Xu tự hỏi sẽ đối mặt với tình huống gì, Đông Đông thở dài một tiếng, không tình nguyện nói: "A Xu tỷ tỷ, ngày mai bảo Hứa ma ma làm cho đệ món gì đó, đệ mang cho bọn họ ăn?"
"Đây là sao thế?" Yến Thu Xu ngạc nhiên.
Đông Đông gãi mặt, ánh mắt lấp lóe không dám nhìn nàng: "Bọn họ trông có vẻ rất đáng thương, không ai biết nấu cơm ngon như A Xu tỷ tỷ cả. Hơn nữa, là đệ cố tình chọc giận Nhị hoàng tôn, ai bảo hắn chướng mắt đệ, nhưng đệ không ngờ hắn lại khóc thành như thế..."
Nếu bình thường hắn cũng không để ý, nhưng Chu Chiêu Cần khóc đến mắt sưng đỏ.
Đông Đông nói xong còn xoa ngón tay béo mập.
Yến Thu Xu nhoẻn miệng cười, nói khẽ: "Được, A Xu tỷ tỷ đích thân làm, đến lúc đó cho đệ tặng cho mọi người một phần!"
Đông Đông mừng rỡ không thôi: "Thật sao?"
Thấy nàng gật đầu khẳng định, Đông Đông nhảy cao ôm nàng thật chặt rồi mới vui mừng rời đi: "Tạ ơn A Xu tỷ tỷ!"
Nụ cười của Yến Thu Xu vô thức vui vẻ hơn.
Vì Tiêu Hoài Đình, người Tiêu gia, bao gồm cả Đông Đông thường hay ăn chực không hề xem nàng là người hầu mà là một vị khách thân thiết, vì thế mới có thái độ như thế.
Yến Thu Xu cảm thấy mình đang tìm chỗ dựa, đúng là vận cứt chó, nàng cảm thán. Trong viện này có hai người, một là ma ma thiếp thân của Tạ Thanh Vận, một là bên Tiêu Hoài Đình đều đến nói với nàng chuyện Thái học viện là chuyện nhỏ, đừng lo lắng.
Đây là sợ nàng vì làm thức ăn gửi Đông Đông, khiến chuyện này xảy ra mà hổ thẹn trong lòng?
Yến Thu Xu vô cùng cảm động, lại nghĩ đến một chuyện khác.
Bởi vì hôm nay nàng đã làm một chuyện đối với nàng rất quan trọng.
Trước đó, nàng luôn tự hỏi mình, làm cách nào có thể giúp đỡ Tiêu gia.
Lương thảo cần bạc để mua, nếu triều đình không cho thì chính Tiêu gia tự kiếm được không?
Sau khi ra khỏi lò nướng, nàng không thể vứt bỏ suy nghĩ này được.
Quan trọng là cửa hàng gì dễ kiếm tiền đây?
Chẳng phải là cửa hàng ăn nhanh và cửa hàng trà sữa à?
Nàng tự cảm thấy mình không có năng lực làm ăn, nhưng nàng có kỹ thuật, lại thêm thực lực của Tiêu gia muốn mở cửa hàng ăn nhanh khắp cả nước thật ra không phải không thể.
Bây giờ cách lúc xảy ra chuyện còn hai năm, muốn chuẩn bị tốt tất cả lương thảo là chuyện không thể nào, nhưng có thể tạm hoãn mấy hôm, có lẽ khả năng Tiêu Hoài Đình sống sót sẽ tăng lên nhiều!
Dù sao trong kịch bản, thực lực của Tiêu Hoài Đình rất mạnh. Nếu không phải phe mình xảy ra vấn đề, chuyện ai chiến thắng quân địch cũng không biết chừng.
Nàng nghĩ vậy thì muốn đi làm ngay, đưa ra phương án của mình. Còn phải đưa phương án khác biệt, bán hàng hóa khác biệt ví dụ như gà nướng giá hơi đắt so với bách tính bình thường, vậy còn đùi gà nướng, cánh gà nướng, chân gà nướng, thậm chí bao gồm da gà nướng, phau câu gà vân vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận