Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 213:

Đối với tiểu cô nương, Yến Thu Xu mềm lòng hơn rất nhiều, sau đó nàng không nói gì, chỉ vươn tay, dịu dàng vuốt ve mái tóc dày mượt của Uyển Nhi.
Chu Chiêu Hoành đang lặng lẽ thở hổn hển bên cạnh, Tiêu Bình Tùng cũng đi tới, cậu bé đặt sữa xuống đất, cười nói: “Trong thôn trang thật sự có rất nhiều bò sữa.”
Diêu quản gia cười nói: “Đại thiếu gia để chúng nô tài nuôi rất nhiều bò, có lẽ trước đây chúng nô tài chưa quen tay, lượng sữa không nhiều. Nhưng mấy ngày gần đây, sữa trong phủ đều mang sang từ thôn trang bên này.”
Yến Thu Xu âm thầm bổ sung kế hoạch trong lòng, nàng nói: “Diêu quản gia, sữa này ông cũng chuẩn bị thêm cho ta, rất hữu dụng với ta.”
Diêu quản gia đương nhiên gật đầu liên tục: “Cô nương, bây giờ vịt và ngỗng ở thôn trang đã bắt đầu đẻ trứng, cô nương có muốn mang một ít về không?”
“Được!” Yến Thu Xu không bao giờ từ chối, đôi mắt nàng càng ngày càng sáng, như vậy có thể làm được rất nhiều đồ ăn ngon! Nàng lại nói thêm: “Tất cả đều được đưa trực tiếp đến viện của ta.”
Bình thường này cũng không hay đến đại trù phòng, chỉ sợ lại sơ ý quên mất, để hỏng những thứ này, như vậy thật sự rất lãng phí đồ tốt.
Diêu quản gia cẩn thận ghi lại, Tiêu phu nhân cũng vừa quay lại.
Đi chơi lâu như vậy, mọi người đều có chút mệt mỏi, liền dẹp đường hồi phủ.
Vừa lên xe ngựa, Thủy Mỗi liền quỳ xuống xe ngựa nhận sai: “Cô nương, nô tỳ không cố ý, mà là nha hoàn bên cạnh Thiếu phu nhân đến hỏi, hỏi cô nương ra ngoài khi nào, lại hỏi cô nương đi đâu, nô tỳ chỉ nói cô nương đến ra khỏi kinh thành, đi đến phía tây, Thiếu phu nhân đoán được, hỏi nô tỳ, có phải cô nương muốn mua nhà riêng hay không.”
Mặc dù bốn phía của kinh đô là phố thương nghiệp, nhưng mỗi nơi đều có những điểm đặc sắc riêng, do còn liên quan đến vị trí địa lý, có rất nhiều người môi giới tìm người mua nhà riêng ở khu vực phía tây ngoại thành.
Nàng thường xuyên đi sang khu vực này, rất có khả năng là đi mua nhà riêng.
Bị nha hoàn bên kia hỏi, Thủy Mỗi cũng không thể nói dối, phủ nhận rằng không phải, dù sao nàng ấy cũng là người Tiêu gia, vì thế nàng ấy liền nói cho nha hoàn, đối phương cũng nói lại với Thiếu phu nhân.
Yến Thu Xu mỉm cười bình tĩnh: “Ta không trách ngươi, ta không để bụng đâu.”
Chưa nói đến chuyện Thủy Mỗi vốn là người Tiêu gia, nhưng được phân công sang đây hầu hạ nàng, nàng ấy thật sự đã làm rất tốt.
Yến Thu Xu có thể nhìn thấy rõ ràng, nàng không ngại bị người khác biết, dù sao mua nhà cũng là chuyện tốt.
Nàng không dám nói với Tiêu gia là vì nàng xấu hổ, nàng vốn định dùng tiền mình dành dụm được để mua, tuy lúc này nhận được lễ vật quá đáng giá này, nàng có cảm giác được quan tâm mà nơm nớp lo sợ, thực ra đến tận bây giờ nàng vẫn tương đối mơ hồ, số tiền nàng dành dụm mấy tháng qua không thể dùng được rồi.
Nhưng nàng lại rất vui vẻ, tuy cảm giác không chân thật, nhưng ở giữa thế giới xa lạ này, vậy mà nàng còn có thể có nhà riêng.
Có nhà riêng, có địa bàn của riêng mình, như vậy mới thực sự là hòa nhập với thế giới này.
Tuy nhiên, Yến Thu Xu vẫn chưa có ý định rời khỏi Tiêu gia, phải đợi đến khi người Tiêu gia không cần nàng, nhưng có nhà rồi, những ngày lễ tết gì đó, nàng cũng có thể trở về nhà mình, chơi đùa thỏa thích!
Nàng bắt đầu suy nghĩ, nàng nên làm gì ở thôn trang của chính mình?
Chắc chắn phải nuôi gà, cá, ngoài ra còn phải nuôi thêm mấy chục con cừu, lợn, bò, bò sữa, hơn nữa còn phải làm đồ ăn, cũng không biết khi nào mới tìm được khoai lang, hay là nói với Đại thiếu gia một tiếng?
Có khoai lang rồi, có thể làm món mì cay nóng mà nàng thích nhất!
Ngoài mì chua cay nóng ra, nàng cũng có thể làm mì chua nóng siêu cay, nhưng món này không cay sẽ không ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận