Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 284:

Trải qua ba ngày điều chỉnh, hắn đã không còn khó chịu nữa.
Cũng nhận thấy rõ ràng rằng bọn họ thực sự không có duyên phận.
Thích mông lung như vậy, chỉ mới gặp qua mấy lần đã thích thì đương nhiên sẽ không đến mức điên cuồng, dù Tiết phu nhân không làm vậy, có lẽ sau một thời gian hắn không gặp lại nàng, hắn cũng sẽ từ bỏ, nhưng bởi vì nương hắn gây chuyện, làm hắn cảm thấy xấu hổ với nàng, cho nên cảm xúc mới thay đổi thất thường như vậy.
Tiết đại nhân sợ nhi tử đi vào ngõ cụt, không ngờ nhi tử lại nghĩ thông suốt nhanh như vậy, trong lòng cũng yên tâm, nhưng lại cảm thấy hổ thẹn với nhi tử mình, nói: “Sau này ta sẽ không để nương con xen vào hôn sự của con nữa, còn chuyện huyện chúa kia, ta sẽ bảo nương con cự tuyệt, con thích ai thì tranh thủ giành về.”
“Cảm ơn cha!” Tiết Gia Hà thản nhiên cười.
Hai cha con nhìn nhau cười, rồi buông xuống chuyện này.
Có Tiết đại nhân lên tiếng, cho dù Tiết phu nhân lại không tình nguyện, cũng chỉ có thể từ bỏ ý tưởng liên hôn với Tấn Vương.
Ba tháng sau, Tiết Gia Hà đã thành công trúng tuyển trở thành thủ khoa kỳ thi đình, dẫn tới vô số người hâm mộ, cũng được Bát công chúa - muội muội Lục hoàng tử nhìn trúng, chỉ là không chờ hoàng đế ra ý chỉ, hắn đã tự nguyện xin được phái đến địa phương rèn luyện.
Này đối với Trạng Nguyên lang mà nói chính là giáng cấp, nhưng có Tiết đại nhân nói đỡ, lão hoàng đế đồng ý rất sảng khoái, đầu tháng tư đã lên đường rời đi.
Mà trong khoảng thời gian này, Xương Vương cũng hộ tống quân lương rời đi.
Kinh đô ngay lúc này lâm vào một loại yên tĩnh dị thường, phe phái của Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử chỉ động thủ cọ xát nhỏ một chút mà thôi.
Mãi đến tháng 5, mới có một tin vui truyền đến —— Ô Tháp hoàn toàn bị đánh bại!
Trong đó thành tích nổi bật nhất là Tiêu Hoài Vũ một mình lẻn vào doanh trại địch, giết chết chủ soái của địch quân, hơn nữa còn rút lui an toàn, đặt nền móng vững chắc cho Tiêu Hoài Đình dẫn dắt đại quân san bằng Ô Tháp.
Sau đó, Tiêu gia quân không cho Ô Tháp cơ hội thở dốc, một đường đánh thẳng đến Hoàng Long.
Ô Tháp vốn không phải đại quốc gì, bởi vì vị trí hẻo lánh, phần lớn thức ăn đều là thịt, lực lượng đơn lẻ cao hơn binh lính Đại Chu, nhưng nhân số thì không chiếm ưu thế.
Hiện giờ binh lính Đại Chu cơm no áo ấm, thực lực cũng tăng lên, sức chiến đấu đương nhiên cũng mạnh hơn, hơn nữa bởi vì thù hận năm xưa, Tiêu Hoài Vũ đã chuẩn bị năm năm, hiện giờ toàn quân một lòng, rất có ý định không cho Ô Tháp diệt quốc thề không bỏ qua, mọi việc đều diễn ra suôn sẻ ngoài mong đợi.
*
Khi tin chiến thắng truyền đến kinh đô, trùng hợp kinh đô cũng đang diển ra lễ kỷ niệm cả nước.
Tiêu phu nhân kích động đến muốn đi lễ tạ thần.
Tiêu phu nhân tin Phật, có lẽ không hẳn tin, chỉ là cho mình một niệm tưởng, Bồ Tát trong tiểu phật đường nhà bà là được thỉnh về từ chùa rừng rậm hương khói nhất kinh đô.
Mấy năm đó, bà bị tâm bệnh, giống như có ma quỷ tra tấn mình, an ủi duy nhất chính là đi bái Phật.
Hi vọng một ngày nào đó, ông trời có thể trả trượng phu, nhi tử, con rể về cho bà.
Nhưng hiện tại tuy rằng nàng không còn nằm mơ nữa, nhưng con trai và con gái có thể bình an trở về từ chiến trường, còn báo thù cho lão nhị, lão tam lão tứ con rể.
Là từ kinh đô hương khói nhất cường thịnh rừng cây chùa thỉnh về gia.
Kia mấy năm, bà tâm sinh bệnh, trứ ma giống nhau tra tấn chính mình, duy nhất an ủi chính là bái phật.
Giờ đây, dù không còn nằm mơ nữa, nhưng nhi tử nữ nhi có thể bình an trở về từ chiến trường, còn báo thù cho lão nhị, lão tam, lão tứ, con rể, đó là chuyện vui lớn nhất của bà, bà lập tức muốn đi tạ thần.
Tiêu phu nhân nguyện ý ra khỏi cửa tất nhiên là chuyện tốt, Tạ Thanh Vận làm thiếu phu nhân, rất háo hức sắp xếp chuyến đi lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận