Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 474:

Yến Thu Xu nhìn hắn ta, trộm véo mình một chút, sau đó chóp mũi tức khắc đau xót, nước mắt rưng rưng, miệng giống như giả vờ bình tĩnh nói: “Xin lỗi, ta không biết chiếc khăn tay này, tuy rằng ta cũng họ Yến, nhưng ta không biết thêu thùa, không thêu ra được như thế này đâu, sợ là thế tử đã hiểu lầm rồi.”
Chu Trạch Cảnh nghe vậy thì thở dài: “Vậy thì tiếc quá, thế mong Hương Quân hãy trả khăn tay này lại cho ta, để ta lưu lại làm kỷ niệm cũng được.”
Yến Thu Xu nhấp môi cười, đưa khăn tay qua.
Chu Trạch Cảnh tiến lên hai bước nhận lấy, ngón tay hắn ta lơ đãng chạm vào ngón tay nàng một chút, sau đó vội vàng tách ra, nói: “Nghe phu nhân nói, có lẽ chủ nhân của chiếc khăn tay này đã không còn nữa, ta vốn dĩ không tin, nhưng nếu Hương Quân không nhận lại nó, vậy thì cũng không còn cách nào khác.”
Hắn ta nhoẻn miệng cười, cặp mắt nhìn chằm chằm nàng, tựa như muốn khắc ghi nàng vào trong đầu thật kỹ, sau đó chắp tay rời đi, không phát ra tiếng động nào nữa.
Thủy Mỗi thở phào một hơi, khẩn trương nói: “Cô nương, người đừng làm chuyện ngốc nha!”
Tuy có lẽ cô nương và vị thế tử này từng có chuyện xưa gì đó với nhau, nhưng nàng đã là vị hôn thê của Lục thiếu gia, sau này chính là phu nhân Trấn Quốc Công tương lai, đại thiếu gia không kế thừa được tước vị, vị trí Yến Thu Xu đã chắc chắn, nhưng thế tử cũng đã có chính thê!
Yến Thu Xu cười, giọng nói nhẹ nhàng: “Ta biết rồi, ta với thế tử chỉ giao thoa lúc này thôi, hắn cũng đã cưới người khác rồi, ta sẽ không làm gì khác đâu.” Nói xong nàng đi vào phòng.
Thủy Mỗi liền cảm giác lạnh cả sống lưng, muốn theo vào nhưng rồi lại không dám, chỉ có thể nôn nóng dậm chân ở bên ngoài.
Khi nàng ấy không thấy ở phía đầu tường có một thân ảnh đen nữa thì mới yên tâm trở về chỗ của mình.
Chu Trạch Cảnh trở lại phòng.
Yến Thu Uyển hoàn toàn không ngủ được lập tức nghênh đón hắn ta, khẩn trương nói: “Thế nào? Nàng ấy có thừa nhận không?”
Chu Trạch Cảnh lắc đầu: “Không.”
Lòng Yến Thu Uyển trầm xuống: “Nàng ấy không thừa nhận, vậy thái độ nàng ấy như thế nào, rốt cuộc nàng ấy có phải là Yến Thu Xu không?”
Từ chuyện lần trước đến hiện tại liên tục xảy ra chuyện ngoài ý muốn làm nàng ta bắt đầu hoảng hốt, mãi đến khi lần thứ hai Yến Thu Xu xuất hiện, nàng ta mới biết được những thay đổi này có lẽ bởi vì không chỉ có mình nàng ta trọng sinh, có lẽ còn có Yến Thu Xu nữa.
Ngay từ đầu nàng ta cho rằng Yến Thu Xu gặp phải kỳ ngộ gì, kỳ ngộ của nàng ta chính là trọng sinh, vậy kỳ ngộ của Yến Thu Xu có thể là trù nghệ, hoặc là cái gì đó tốt hơn một chút, cho nên mới có thể làm Tiêu gia tử khí âm trầm kia một lần nữa toả sáng.
Yến Thu Uyển rất sợ Yến Thu Xu hiện tại và Yến Thu Xu kiếp trước là hai người, sẽ xuất hiện biến cố, mắt thấy Hoài Vương thiếu chút nữa xảy ra chuyện, Tam hoàng tử bị chém đầu, Tuyên Vương xảy ra chuyện sớm hơn kiếp trước, chỉ còn có Hoài Vương, cùng với Xương Vương vốn không nên tồn tại…
Thay đổi này quả thật nghiêng trời lở đất, nàng ta không dám đánh cược, sau khi xác nhận mình đã mang thai, Chu Trạch Cảnh sẽ không để hài tử hắn không có mẫu thân, nàng ta chỉ đành bất đắc dĩ nói chuyện của mình cho Chu Trạch Cảnh.
Phu thê hai người bàn bạc một hồi, cuối cùng quyết định tới thử Yến Thu Xu, nếu người này vẫn là Yến Thu Xu, là Yến Thu Xu kiếp trước bị nàng ta huỷ đi đường nhân duyên, vậy bọn họ sẽ không cần lo lắng nữa.
Nhưng nếu không phải, vậy… Bọn họ phải suy xét kế tiếp nên sắp xếp như thế nào.
Chu Trạch Cảnh thấy nàng ta hoảng loạn, vội trấn an nói: “Không cần sợ, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, có lẽ nàng ta khác nàng, nàng không có chút oán hận nào, cũng không cảm kích như nàng nói ở đời trước, toàn bộ quá trình nàng ta đều rất bình tĩnh, tuy có chút cảm xúc, nhưng tiếc nuối chiếm đa số, rõ ràng chỉ cảm thấy ta và nàng ta đã bỏ lỡ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận