Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 138:

Yến Thu Xu ăn một ngụm tào phớ, chép miệng, cảm giác không đã ghiền, tào phớ mềm mềm, có một chút nước, nhìn thì rắn, nhưng ăn vào thì tan chảy trong miệng, có vị ngọt nhàn nhạt, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Nàng nói: “Ông chủ, có đường trắng không?”
Ông chủ nhiệt tình nói: “Có, tiểu thư cần thêm đường sao?”
Yến Thu Xu gật gật đầu, bỏ thêm đường vào bốn chén tào phớ rồi mới tiếp tục ăn.
Tuy giá bán của loại đậu hũ này tăng gấp mấy lần nhưng lại ngon hơn rất nhiều, vị ngọt bùi bao bọc trong lớp đậu hũ cực mềm, khi chạm vào đầu lưỡi, đậu hũ biến thành nước và tràn đầy khoang miệng, cũng giảm bớt vị ngọt do đường trắng mang lại, ngọt nhưng không ngấy.
Đám Đông Đông rất ít ăn ở quán ven đường như vậy, lúc này được ăn thì cực kỳ vui sướng, Uyển Nhi ăn hai miếng liền nhìn về phía Yến Thu Xu, theo thói quen nói cảm giác của mình cho nàng: “Thật ngọt ngào, uống rất ngon!”
Cái miệng nhỏ của Thẩm Bình Ngộ nếm nếm, mặt mày vui sướng: “Ừm, hương vị không tồi.”
Đông Đông lộc cộc trực tiếp uống một hơi hết, mới lau miệng: “Uống ngon quá! A Xu tỷ tỷ, đệ còn muốn uống tiếp!”
Ông chủ cười nói: “Đa tạ vài vị tiểu khách quan đã yêu thích, vậy tiểu nhân thêm một chút cho mấy vị khách quan có được không?”
“Không cần, nếm thử vị là đủ rồi.” Yến Thu Xu ngăn cản ông chủ, nhìn Đông Đông: “Nếu đệ uống nhiều, giữa trưa sẽ ăn không nổi mấy thứ khác đâu đó~”
Đông Đông lập tức không hé răng, nhìn về phía đám người.
Đúng lúc đó một trận khua chiêng gõ trống xuất hiện, là náo nhiệt trước khi khai trương, mọi người nổi lên từng trận hoan hô, các vũ sư điều khiển đầu sư tử cũng nhảy vào trong.
Ba hài tử mừng rỡ đến sửng sốt, nhìn không chớp mắt: “Oa… Giỏi quá đi mất!”
Mà lúc này, tại lầu hai một tòa nhà cùng con phố.
Một nam một nữ đang thấp giọng thương nghị: “Lát nữa Lục hoàng tử sẽ qua đây, ngươi yên tâm, nhất định hắn sẽ cắn câu…”
Nữ tử nhấp môi cười, mang theo vài phần thấp thỏm: “Lần này Tam hoàng tử xảy ra chuyện, Ngũ hoàng tử nhân cơ hội xếp người của mình để thu thập Kiều gia, chiêu thổi gió bên gối của Lục quý phi thật quá tốt, khiến Lục hoàng tử tin ngươi có thể trợ giúp hắn nắm trọn Tiêu gia, nếu không bên Ngũ hoàng tử đã áp đảo rồi……”
Yến Thu Uyển nghiêm túc dặn dò, sợ hắn không làm đến nơi đến chốn.
Ai có thể nghĩ đến, người Kiều gia vốn một năm sau mới xảy ra chuyện hiện tại đã xảy ra rồi, nhanh như vậy cũng là do Tiêu gia ở sau lưng quạt gió thêm củi!
Không có đạo lý!
Đời trước rõ ràng mặt ngoài Tiêu gia nằm trên cùng một chiến thuyền với Tam hoàng tử, tuy rằng người Tiêu gia lạc hậu, cho dù có quan hệ, cũng không ai chịu giúp, ngược lại còn khiến mình hai mặt thụ địch.
Thậm chí, sau này Tam hoàng tử ngã xuống, Tiêu gia còn bị lão hoàng đế mượn cớ tiêu trừ, tiểu bối Tiêu gia Tiêu Bình Châu bị nhốt ở thiên lao, Tiêu Hoài Khải bất đắc dĩ phải lê thân thể bệnh tật tới thỉnh tội, cho nên sau này mới triền miên giường bệnh.
Rồi sau đó Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử cầm đầu phe phái của mình long tranh hổ đấu, sợ Tiêu gia ngả theo người khác, vì thế đều liều mạng diệt trừ Tiêu gia, thừa dịp Tiêu Hoài Đình ở bên ngoài đánh giặc không cấp lương thảo, cho nên mới xảy ra chuyện Tiêu Hoài Đình mang binh tử chiến sau này.
Nhưng Tiêu gia vốn nên bị lão hoàng đế chỉ thị nâng đỡ Tam hoàng tử vậy mà dám tự mình ra tay, làm ra loại chuyện này, hơn nữa chiêu thức còn mau, chuẩn, tàn nhẫn, cứ như đã sớm đã biết chuyện của Kiều gia vậy.
Nhưng biến cố này, cũng rất kỳ lạ!
Chẳng lẽ là do nàng ta trọng sinh?
Yến Thu Uyển rất lo lắng, lỡ như bởi vậy mà ảnh hưởng tới con đường đăng cơ của vị hôn phu, vậy không phải là nàng ta đã đấu không công với Yến Thu Xu sao?
Dù sao con đường tiến tới đế vương, cũng cực kỳ nguy hiểm.
Tấn Vương thế tử Chu Trạch Cảnh ôn nhu an ủi nàng: “Không đâu, ta đã liên hệ với bên Tống gia rồi…”
Lời vừa mới nói ra, bên tai đã truyền đến tiếng vang vừa chói vừa to: “Thịch thịch thịch…”
“Két két két…”
“Bùm bùm bùm…”
Tiếng chiêng trống từng chút vang lên, bá đạo mà vang dội nuốt trọn âm thanh của hắn, sắc mặt nam tử cứng lại, nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhưng mà những người phía dưới không hề thông cảm, ngược lại âm thanh còn càng lúc càng lớn, thậm chí mùi thơm kia cũng càng ngày càng đậm, náo nhiệt khiến dân chúng đều đi theo hoan hô, đinh tai nhức óc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận