Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 428:

Tiêu Hoài Nhã ăn một miếng cảm thấy móng heo mềm lại còn rất ngon, răng cắn vào da thịt nhưng không bị tách ra, cần phải cắn mạnh mới dứt ra được. Cuối cùng khi nó được tách ra, thịt trong móng heo đàn hồi, mắt trần có thể thấy rất mềm và hấp dẫn.
Nàng ấy vui vẻ ăn thịt, cười với Yến Thu Xu: "Quả nhiên A Xu là đỉnh nhất, món muội làm là ngon nhất!"
Lúc này nàng ấy cảm thấy đi theo Yến Thu Xu đến đây là không hề sai!
Hạnh phúc hơn ăn món chay ở đạo quán rất nhiều!
Yến Thu Xu cũng cảm thấy món ăn tự mình làm rất ngon.
Thật ra ở kiếp trước nàng không ăn nhiều móng heo, đa phần chỉ ăn móng heo nướng. Ở thời đại không thiếu thịt, nàng không thích ăn thịt mỡ lắm. Cho nên so với những loại thịt khác, nàng càng không thích móng heo. Nhưng nếu làm thành móng heo hầm cay thì vị dầu mỡ giảm đi nhiều, còn lại móng heo có cảm giác non mềm thôi.
Món móng heo hầm cay này không chỉ không cảm thấy dầu mỡ mà còn cảm thấy rất ngon, nhất là khi ăn một miếng móng heo lại ăn thêm một miếng cơm ngọt. Vị nồng đậm và thanh ngọt hòa quyện với nhau, dường như cái sau bù trừ cái trước, đúng là sự phối hợp tuyệt vời!
Ăn xong món móng heo, trong chén của Yến Thu Xu còn thừa lại không ít cơm. Sau khi tự hỏi một phen, nàng quả quyết cầm thìa múc nước sốt thơm nồng kia xối lên cơm.
Trải qua thời gian dài hầm nhừ, nước sốt hòa tan vị mặn thơm của thịt heo, mùi hương nồng đậm tê cay, ăn chung với cơm thì độ ngon không cần phải bàn cãi, nàng ăn với tốc độ không ai sánh bằng. Sắc trời cũng đã tối, đến lúc chìm vào giấc ngủ rồi.
Ba người giải tán đi về viện tử của riêng mình.
Ở nông thôn có một điều tốt là tiếng tạp âm rất dễ chịu, tiếng côn trùng kêu vang hay tiếng chim gọi cũng không hề làm người ta bất ngờ, không làm phiền đến người khác. Trái lại khi nghe âm thanh này càng thấy thoải mái hơn.
Điều này khiến cho Yến Thu Xu ở thôn quê sẽ thức dậy sớm hơn ở Tiêu phủ, vì nàng chìm vào giấc ngủ tương đối dễ dàng.
Tiêu Hoài Nhã cũng thế, hai ngày liên tục ngủ sớm nên dậy rất sớm, đi theo sau lưng Yến Thu Xu giúp làm chuyện vặt, làm việc nhẹ nhàng.
Một tiểu thư khuê các mà trong khoảng thời gian ngắn là đã có thể đi ra giếng xách nước vô cùng thành thạo, lại còn biết đi rửa rau.
Mỗi lần Yến Thu Xu nhìn thấy đều cảm thấy rất vui.
Một tiểu cô nương mảnh mai yếu ớt lại thích làm việc nặng, không biết tương lai Uyển Nhi có biến thành thế này không?
Lại là một buổi sáng, Yến Thu Xu theo thói quen vào nửa giờ Mão đã ngồi lên bàn ăn.
Hôm nay Thủy Mỗi làm bữa sáng gồm có bánh bao súp. Nàng mới ăn được mấy cái thì Tiêu Hoài Nhã và Triệu Thục Hồng đã đi đến đây.
Yến Thu Xu vừa ăn vừa suy nghĩ hôm nay chiêu đãi khách nhân thế nào, trước đó mấy lần khách đến đều có quy luật.
Trọng điểm của niềm vui của người làm nhà nông là hưởng thụ cuộc sống, nơi này của nàng không có gì cả, chỉ có rất nhiều đất, phong cảnh cũng đẹp. Bọn người quan lại quyền quý muốn trải nghiệm hoạt động thủ công như xay đậu phụ cũng được. Nhưng nếu muốn nhiều hơn thì không có, vì vị trí địa lý nên gần đây không có suối nước nóng, không có núi. Cũng may bây giờ Yến Thu Xu không thiếu tiền, có thể kiếm được bao nhiêu thì kiếm nên không quá quan tâm.
Nhưng vào mỗi lần tiếp đãi khách thì Yến Thu Xu vẫn căng thẳng một phen. Ở kiếp trước nàng làm nghề phát sóng trực tiếp, chỉ cần dẫn một đống dân mạng đi tham quan cuộc sống nhà nông nhàn nhã là được rồi, đúng là chưa từng tự mình chiêu đãi khách bao giờ.
"Họ nói giờ Tỵ sẽ đến à?" Yến Thu Xu hỏi lần nữa.
Cổ quản gia cười tủm tỉm gật đầu: "Đúng thế, cô nương yên tâm, đã chuẩn bị xong cả rồi, người tiếp đãi một phen là được."
Yến Thu Xu: "Ừm, chỉ có một vài người nên đơn giản hơn nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận