Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 150:

Rất nhanh một thánh chỉ đã được đưa ra, từ phế thái tử, thoắt cái trở mình biến thành Xương Vương, chỉ là thân thể phế thái tử trong thời gian bị cấm túc bị hao tổn nghiêm trọng, tạm thời ở lại nơi dưỡng bệnh của hoàng tử.
Nhưng thật ra là đang biến chuyện trúng độc từ chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có gì.
Thánh chỉ viết ra, do Phúc công công đưa đến Trung Thư Tỉnh, sau đó tuyên bố rộng rãi, đoán chừng chờ tới lúc mọi người đều biết thì đã là bữa tiệc tối, lúc này, Hoàng đế nói: "Làm phiền các ngươi tới đây một chuyến rồi, tạm thời ở đây nghỉ ngơi, buổi tối trực tiếp tham gia yến tiệc đi.”
"Tạ ơn ân điển bệ hạ!"
Trong tiếng hô, lão hoàng đế phất phất tay, đi đến bên điện, nhìn nhi tử nằm ở đó, lộ ra vài phần áy náy: "A Lang..."
Nam tử nằm ở trên giường suy yếu mở mắt ra, ánh mắt tràn đầy ỷ lại phảng phất có chút nước mắt: "Phụ hoàng!”
*
Qua hơn phân nửa giờ Thân.
Yến Thu Xu đã được mời đến chủ viện.
Khi nàng đến, ba đứa trẻ đã đến, vào một chiều tuyết rơi, những đứa trẻ đang chơi với tuyết, người lớn đang nói chuyện trong nhà.
Yến Thu Xu vừa đi vào, chợt nghe thấy tiếng nói sắc mặt Tiêu Hoài Vũ không thay đổi: "Chỉ có nàng ấy lợi hại, Trầm gia đều biết đưa Bình Ngộ tới đây ăn tết, duy chỉ có nàng ấy, phẩm giá lớn, ta phái người đi đón, nàng ấy cũng không trở về, còn không cho hài tử trở về!”
“Được rồi!” Tạ Thanh Vận trầm giọng cắt đứt cơn giận dữ của nàng ấy: "Nay là ngày tốt, không nói những lời này nữa.”
Tiêu Hoài Vũ lúc này mới bất mãn bĩu môi, trưởng tẩu mở miệng, nàng ấy mất hứng cũng không tiện phản bác.
Sắc mặt Tiêu phu nhân cũng không tốt lắm, đã lâu không thấy môi bà mím chặt như vậy, trong tay còn cầm một tờ giấy, liếc mắt một cái, chỉ nhìn thấy mặt sau, nhưng mơ hồ nhìn thấy phía trên nhiều nhất là một hàng chữ.
Tâm tình bà không tốt, trên tay dùng sức bóp nát giấy.
Chờ khi con dâu cắt ngang lời oán giận của nữ nhi, bà mới rũ mắt nói: "Mặc cho con bé đi, nhà chúng ta cái này..."
Nói đến một nửa, động tĩnh của Yến Thu Xu kinh động đến bà.
Tiêu phu nhân ngước mắt lên, nhìn thần sắc nhu hòa theo bản năng của bà, đáy mắt tựa hồ lại có chút bi thương, bà thoải mái gấp tờ giấy trong tay lại, lấy lại tinh thần: "A Xu tới đây, mau tới đây ngồi.”
Yến Thu Xu nhu thuận tiến lên: "Bá mẫu.”
"Ừm, vừa rồi có tin tức truyền đến, là nhị điện hạ bên kia xảy ra chuyện, bệ hạ triệu tập quần thần đi thương nghị, lão Lục bên kia không cần lo lắng, hắn rất thông minh." Tiêu phu nhân kéo tay nàng vỗ vỗ, sợ nàng lo lắng.
Yến Thu Xu mím môi cười cười, không nói nên lời.
Trong lòng lại vì tin tức này trầm xuống.
Nhị điện hạ chính là phế thái tử, đại hoàng tử đã chết sớm, nhị điện hạ bởi vì là do hoàng hậu quá cố sinh ra, trực tiếp bị lập làm thái tử, năm năm trước bị phế, theo lý thuyết hẳn là sang năm sẽ chết.
Sao lại đi trước thời hạn một năm!
Tạ Thanh Vận nhận thấy được cảm xúc của nàng, dựa vào, tay đặt lên vai nàng: "A Xu tới rồi, bốn người chúng ta có thể cùng nhau đánh bài!”
Tiêu Hoài Vũ đang ăn mấy miếng cay không nói lời nào lập tức hứng thú: "Hả? Đánh bài sao? Nào! Lâu lắm rồi ta không chơi đó!”
Tiêu phu nhân gật đầu theo.
Duy chỉ có Yến Thu Xu không phải là người ở đây mờ mịt lắc đầu: "Ta không biết..."
“Không sao đâu không sao đâu, ta dạy ngươi, thắng tính ngươi, thua để lão Lục trả nợ!” Tiêu Hoài Vũ hưng phấn kéo người lại: "Chúng ta luyện tập đi luyện tập trước, ăn cơm tối rồi mới chính thức bắt đầu.”
Yến Thu Xu bị kéo qua.
Cả kiếp trước lẫn kiếp này đây là lần đầu tiên chơi bài, vậy mà là ở tình huống như vậy.
Nàng lẩm bẩm, cũng may Tiêu Hoài Vũ giảng dạy vẫn vô cùng tỉ mỉ, trí nhớ của Yến Thu Xu cũng không tệ, rất nhanh đã ghi nhớ quy tắc, bốn người bắt đầu chơi.
Lối chơi này không khó, thậm chí một số quá đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận