Blogger Ẩm Thực Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Truyện Gia Đấu

Chương 306:

Hai mắt A Hoành liền sáng lên, dùng sức gật đầu: “Được! Được! Nhà đệ có rất nhiều khoai tây!”
Ý kiến ​​được nhất trí, A Hoành đi nói lại điều này với Xương Vương phi, Xương Vương phi cảm thấy rất ái ngại, nhưng thấy Yến Thu Thư bằng lòng liền không ngăn cản nữa mà cùng đi với nàng.
Kỳ thật thời gian mà bọn họ đến cũng không sớm nữa, lại đi dạo trong Vương Phủ một lúc lâu, phòng bếp đã bắt đầu chuẩn bị từ sớm, lúc bọn họ đi vào phòng bếp vừa vặn đụng phải người trong phòng bếp đang bê hai đĩa thức ăn ra phòng khách.
“Đã làm xong cả rồi chứ?” Yến Thu Xu hỏi.
Người hầu bưng thức ăn đáp: “Đã xong một phần, cô nương có gì muốn dặn dò sao?”
“Không có, không có.” Yến Thu Xu lắc đầu cười nói: “Bọn ta đi xem qua một chút.”
Người hầu thấy bọn họ không có việc gì, liền hành lễ rồi tiếp tục đi, Yến Thu Xu dẫn bốn đứa trẻ vào bếp, vì phải đãi khách nên tất cả mọi người trong bếp đều bận rộn, một số làm cánh gà, một số làm thịt lợn, rất ngăn nắp trật tự.
A Hoành nắm chặt tay, tiến lên hai bước, trầm giọng nói: “Có còn khoai tây không?”
Người đầu bếp đang thái rau sống lưng bỗng cứng đơ, vội vàng hành lễ, đứng dậy chỉ vào một cái giỏ ở trong góc nói: “Vẫn còn, tất cả đều ở trong cái giỏ này.”
Yến Thu Xu liếc nhìn, vừa rồi còn lại hai củ khoai tây, nàng đang định nhặt lên thì người đầu bếp kia đã đến giúp nhặt trước: “Cô nương muốn làm gì? Cứ căn dặn một tiếng là được rồi, nô tài sẽ đi làm.”
“Vậy ngươi đi gọt vỏ đi.” Yến Thu Xu nói.
Người đầu bếp đáp lời, cầm con dao và tìm một góc nào đó, tay chân nhanh nhẹn bắt đầu gọt vỏ.
Nhân lúc này, Yến Thu Xu theo thói quen quan sát nhà bếp, nhưng nàng đã sửng sờ khi nhìn thấy vỏ khoai tây dưới chân của người đầu bếp kia.
“A Xu tỷ tỷ làm sao vậy?” Uyển Nhi lập tức chú ý tới, nắm chặt lấy tay nàng, lại còn có chút khẩn trương.
Yến Thu Xu mỉm cười, bước nhanh tới, người đầu bếp lo lắng đứng dậy: “Cô nương có việc gì sao?”
Yến Thu Xu không lên tiếng, nhặt vỏ khoai tây lên nhìn, vừa rồi nàng ở rất xa, chỉ nhìn thấy có một cái mầm trên vỏ khoai tây, bây giờ lại gần nhìn thấy thì trong lòng lại càng kinh ngạc, đúng thực là một cái mầm!
Có điều chỉ thấy phần ngọn, còn vị trí phần gốc lại chẳng thấy đâu, không biết có phải là đã bị giữ lại làm thức ăn rồi hay không.
Người đầu bếp có vẻ hơi sợ hãi: “Cô, cô nương, có phải là có vấn đề gì rồi không?”
Yến Thu Xu lắc đầu: “Không có gì, có điều những củ khoai tây này không ăn được, chúng có độc.” Nói xong, nàng lấy lại tinh thần và nhìn về phía Nam Kỳ, cung nữ đang hầu hạ bên cạnh A Hoành: "Nam Kỳ, ngươi mau ra sảnh trước mang tất cả những món ăn có liên quan đến khoai tây về đây, nếu khoai tây nảy mầm hoặc chuyển sang màu xanh thì đều không thể ăn được, sẽ bị ngộ độc, nặng hơn nữa là còn có thể gây chết người…”
Người đầu bếp: “???”
Lời nói của Yến Thu Xu đã thành công khiến người đầu bếp kia tái mặt, đồng thời cũng khiến cho khuôn mặt Nam Kỳ biến sắc, nhanh chóng chạy đi lấy lại hai món ăn đó.
Sau một hồi hỗn loạn, hai món ăn kia đã bị mang trở lại.
Quả nhiên đúng như Yến Thu Xu đã nghĩ, củ khoai tây nảy mầm kia đã được nấu thành món ăn và trộn lẫn với các củ khoai tây bình thường.
Chỉ có một điều ngoài ý muốn, món ăn mà đầu bếp nấu là các món xào, có nghĩa là chúng vẫn chưa được hầm trong thời gian dài.
Điều này khiến nàng phải suy nghĩ nhiều hơn một chút.
Sau khi khoai tây nảy mầm, tại nơi nảy mầm sẽ sinh ra một loại độc tố gọi là solanine, nếu người ăn phải nhẹ thì sẽ bị tiêu chảy, nặng thì sẽ bị ngạt thở đến chết.
Nếu là một lượng nhỏ solanine, dùng nhiệt độ cao trong thời gian dài để tiêu diệt độc tố thì không có vấn đề gì, nhưng rõ ràng là đối phương cố ý xào qua mới hai lần đã cho ra khỏi nồi.
Vì vậy khoai tây mà A Hoành đã ăn trước đó cũng rất giòn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận