Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 122: Mở khóa thiên phú thứ 3, Giang Thạch đại khai sát giới!

Song phương vừa lên đã bộc phát chiến lực mạnh nhất, đột nhiên điên cuồng đánh về phía đối phương.
Thanh thế cực kỳ dọa người, sóng khí đều đang nổ tung ầm ầm.
So với Cửu Sơn chân nhân, Giang Thạch càng hy vọng tốc chiến tốc thắng, bởi vì kéo dài thêm một khắc, thương thế của hắn sẽ nghiêm trọng hơn một phần.
Tuy nhiên!
Ngay khi hắn đánh một chưởng về phía thân thể Cửu Sơn chân nhân, lại đột nhiên trực tiếp xuyên thấu qua thân thể đối phương, quán tính của lực lượng cường đại để cho hắn biến sắc, toàn bộ thân thể lao về về phía trước, hung hăng ngã xuống.
Cùng lúc đó, một cỗ nguy cơ lớn lao nhanh chóng truyền đến từ khu vực phía sau của hắn, để toàn thân hắn bắt đầu nổi da gà.
Không tốt!
Ảo ảnh!
Cửu Sơn chân nhân trước mắt lại là giả!
Cửu Sơn chân nhân chân chính đã đến phía sau chính mình.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Giang Thạch rống to một tiếng, bất chấp tất cả rất nhanh xoay người, huy động thiền trượng quét ngang, nhưng mà một chưởng vô cùng cuồng bạo của Cửu Sơn chân nhân vẫn hung hăng oanh vào ngực hắn.
Độc Sát Hắc Vân Chưởng!
Đông!
Giống như lôi động đánh vào trông da đồng, thanh âm đinh tai nhức óc, sóng âm cuồn cuộn, quanh quẩn không biết bao nhiêu thước, thân thể Giang Thạch trực tiếp hung hăng bay ngược, bắn nhanh về phía sau.
Con ngươi Cửu Sơn chân nhân lạnh như băng, thân thể theo sát, tiếp tục thúc giục toàn bộ công lực, đánh tới hướng Giang Thạch cực nhanh.
Giang Thạch đột nhiên xoay người dựng lên, nhanh chóng huy động thiền trượng, tiếp tục quét ngang về phía trước.
Nhưng lần quét qua này, nhất thời gặp phải tình huống giống lúc trước.
Thiền trượng của hắn trực tiếp quét ra ngoài thân thể Cửu Sơn chân nhân.
Lại là ảo giác!
Trong lòng Giang Thạch cả kinh, lần thứ hai cảm giác được nguy cơ khủng bố đánh úp lại từ một bên, hung hăng đánh về huyệt Thái Dương của hắn, hắn vội vàng vung cánh tay lên, ngăn trở huyệt Thái Dương trong nháy mắt.
Ầm ầm một tiếng, thân thể của hắn bị chấn động đến lắc lư, khóe miệng xuất huyết, trực tiếp lùi lại hai bước, mà Cửu Sơn chân nhân cũng bị Xích Dương Bá Thể Quyết của hắn phản chấn ra ngoài, lộ ra sơ hở.
Trên thực tế, từ đòn thứ nhất, Cửu Sơn chân nhân đã bị phản chấn trên người hắn đánh ra một lần, chẳng qua lúc ấy Giang Thạch đang bay ngược ra, căn bản không rảnh ra tay, lúc này mới khiến cho cơ hội trôi qua trong tức thì.
Lúc này cũng vậy.
Mặc dù hắn đã nhìn ra chân thân của Cửu Sơn chân nhân, nhưng bản thân cũng bị chấn động đến khí huyết hỗn loạn, không ngừng hộc máu, căn bản không rảnh để ra tay.
Hắn nhân cơ hội nhanh chóng rút lui, ổn định khí huyết, nhìn về khu vực trước mắt lần nữa.
Chỉ thấy sau khi Cửu Sơn chân nhân bị phản chấn một kích đã xuất hiện ở nơi cách hắn không xa, ánh mắt lạnh như băng, đang lạnh lùng nhìn về phía hắn.
Nhưng giờ phút này, căn bản Giang Thạch không biết Cửu Sơn chân nhân này rốt cuộc là thật hay giả!
Hắn liên tục thừa nhận hai trọng kích của đối phương, toàn thân đau đớn vô cùng, hơn nữa lực lượng trên người đang vận chuyển quá tải, đến biên giới sụp đổ lần nữa.
-A!
Giang Thạch phát cuồng, ánh mắt đỏ lên, trực tiếp mở miệng rống to lên, vũ động thiền trượng, giống như một cái máy xay sinh tố, điên cuồng đập loạn về bốn phương tám hướng trên mặt đất.
Ầm ầm ầm ầm!
Trong tích tắc, nơi đây giống như là gặp một trận động đất lớn.
Từng tầng từng tầng sóng khí khủng bố không ngừng bộc phát ra, chấn động toàn bộ mặt đất đều đang run rẩy, vô số đá vụn cùng cương phong khủng bố thổi quét về bốn phương tám hướng.
Ở dưới tình huống kình lực cùng man lực hợp nhất, lực lượng của Giang Thạch đã đột phá trình độ 40 vạn cân khủng bố, điên cuồng nện xuống mặt đất, tạo thành ba động là không thể tưởng tượng.
Lực lượng cường đại dao động, khiến cho Cửu Sơn chân nhân cách đó không xa nhất thời trở nên mơ hồ, thân hình ảm đạm, bắt đầu nhanh chóng vặn vẹo.
Cùng lúc đó!
Một phương hướng khác, không khí bị chấn đến vặn vẹo một trận, một bóng người mơ hồ cũng bị chấn hiện ra từ trong không khí.
Ánh mắt Giang Thạch đỏ lên, trong nháy mắt phát giác được chân thân của Cửu Sơn chân nhân, rống to một tiếng, bàn chân đạp lên, cả người tựa như mũi tên rời cung, vọt tới cực nhanh về hướng Cửu Sơn chân nhân, vung thiền trượng liền hung hăng đập tới thân thể của đối phương.
Cả người hắn sắp đến cực hạn.
Khoảng cách hơn mười thước, cơ hồ trong nháy mắt đã tới.
Khoảnh khắc thân thể Cửu Sơn chân nhân bị chấn ra liền biến sắc, né tránh đã không kịp, trong phút chốc bộc phát toàn bộ lá bài tẩy của bản thân, song chưởng liên hoàn, trực tiếp đánh ra từng tầng quang ảnh khủng bố về hướng thân thể của Giang Thạch.
"Đi chết đi!"
Giang Thạch rống to, tóc rối tung, giống như Ma vương phát cuồng, thanh âm lớn kinh thiên động địa, hung hăng nện thiền trượng tới.
Dưới kình lực đáng sợ từ công kích của Cửu Sơn chân nhân, thiền trượng đúc thành từ Bách Luyện Tấn Thiết đều bị đánh đến uốn lượn, mảnh sắt bay tán loạn, vô cùng thê thảm.
Nhưng cùng lúc đó, cây thiền trượng thô to này cũng hung hăng nện vào trên hai tay của Cửu Sơn chân nhân, Oanh một tiếng, đánh hắn điên cuồng phun máu, thân hình bay ngược ra ngoài ngay tại chỗ, cũng không biết đã thừa nhận bao nhiêu lực lượng, rầm một tiếng, liên tục đụng gãy bốn năm cây đại thụ, thoáng cái đã khảm nạm ở phía sau một tòa thạch bích dày nặng.
Để lại một dấu ấn hình người thật lớn ở trên vách đá rộng lớn kia.
Phốc!
Cửu Sơn chân nhân điên cuồng phun máu tươi lần nữa, trong ánh mắt hiện đầy tơ máu, sắc mặt thống khổ, xương cốt hai bàn tay cơ hồ đã nát bấy toàn bộ, trong ánh mắt hiện ra lửa giận cùng kinh hãi thật sâu.
-Nghiệt súc!
Bùm!
Hắn thoát ra từ trong vách núi tránh, sau đó không chút nghĩ ngợi, xoay người bỏ chạy, thúc dục tốc độ tới cực hạn, một khắc cũng không dám dừng lại.
Cũng vào lúc này, Giang Thạch trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thừa nhận cắn trả cường đại, thân thể sắp nổ, hắn cũng không dám truy kích Cửu Sơn chân nhân, mà là ném thiền trượng ra, xoay người liền đi, nhanh chóng giải trừ tất cả trạng thái của bản thân, mồ hôi lạnh, máu tươi chảy ròng, trốn vào trong bóng tối.
Chưa bao giờ hắn cảm giác được thời gian lại chậm chạp như thế.
Thật sự sống một ngày bằng một năm!
Hơn nữa hắn còn cảm giác được thương thế trên người không ngừng nặng thêm, cơ hồ sinh mệnh sắp đi đến điểm cuối cùng.
Nếu là gặp tiếp một tên lão quái Hoán Huyết Cảnh nữa, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Giang Thạch vội vã bỏ chạy, không dừng lại chút nào, chỉ lo chạy dọc vào trong rừng rậm dày đặc, không phân biệt phương hướng nữa, cũng không biết đã chạy bao nhiêu dặm.
Hướng khác.
Cửu Sơn chân nhân không ngừng hộc máu, một đường chạy ra, rốt cục cũng dừng lại, gặp một tên hắc y nhân đang đuổi tới cực nhanh.
Trên mặt đối phương mang theo một tấm mặt nạ thanh đồng, cực kỳ khiếp sợ, sau khi nhìn thấy kết cục của Cửu Sơn chân nhân, có loại cảm giác không thể tin được.
"Ngươi gặp Giang Thạch kia rồi, là bị hắn đánh bại?"
"Nghiệt súc kia bị ta hai kích, cơ hồ sắp chết, lại mạnh mẽ vận dụng bí pháp, tuyệt đối sống không qua đêm nay!"
Cửu Sơn chân nhân thống khổ mở miệng.
"Tốt, ngươi đi chữa thương trước, ta đi truy kích!"
Hồng giai sát thủ mang theo mặt nạ thanh đồng, lưu lại một câu nói, bắt đầu tiếp tục truy kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận