Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 358: Giết Vào Tiền Gia!! 3

Hắn thét lên, thanh âm chói tai, thân hình như quỷ mị, trong phút chốc biến mất không thấy, một bàn tay đen nhánh âm trầm, đi lên trực tiếp chộp tới cổ Giang Thạch, giống như đột phá không gian hạn chế, hô một tiếng, lực lượng cuồng mãnh, không gian mơ hồ.
Bốp!!
Một tiếng nổ vang lên, máu tươi bắn tung tóe, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Hàm răng bay múa đầy trời.
Gương mặt Dương Thiên Hữu trực tiếp lấy một loại tốc độ kinh khủng nhanh chóng vặn vẹo, biến hình, sau đó toàn bộ thân thể đều đột nhiên xoay tròn lên, hô một tiếng, chuyển động mười mấy vòng, trực tiếp nện ở xa xa.
Hắn cư nhiên bị một cái tát của Giang Thạch đánh bay!
Sắc mặt Giang Thạch lạnh lẽo, cơ thể nóng rực kinh khủng, quanh thân trên dưới quấn quanh từng cỗ lực lượng cường đại, trong máu thịt giống như ẩn chứa một con ma long, lạnh lùng nhìn về phía Dương Thiên Hữu.
“Thứ phế vật, cũng chỉ có vậy thôi!”
“Ngươi!”
Dương Thiên Hữu hoàn toàn choáng váng, khuôn vặn vặn vẹo đầy máu tươi, không thể tin được.
Hai mắt hắn tràn ngập phẫn nộ nhìn về phía Giang Thạch.
Chuyện gì xảy ra?
Kẻ mà hắn coi là con kiến, người mà hắn có thể giết chết chỉ trong một chớp mắt, vậy mà lại có thể đả thương hắn?
Hơn nữa!
Giang Thạch chỉ dùng một chiêu đã đánh bay hắn?
“Cửu Chuyển Kim Thân!”
Dương Thiên Hữu giận dữ hét lên một tiếng, thân thể đột nhiên bật dậy từ dưới mặt đất, trong nháy mắt nhanh chóng phồng to lên, hóa thành màu vàng óng, thân thể lại cao lớn hơn một vòng, đạt đến độ cao bốn thước rưỡi, giống như một bức tượng đồng đáng sợ, bàn chân giẫm xuống, thân thể trực tiếp lao về phía Giang Thạch.
Cửu Chuyển Kim Thân Quyết là tuyệt học luyện thể tối cao của mạch chính.
Sau khi luyện thành, nhục thân vô kiên bất tồi, lực lượng tinh thuần tuyệt đối vô địch.
Có thể nói là thiên hạ vô song!
So với Lục Dạo Luân Hồi Quyết và Cửu Long Phách Ma Quyết của tả mạch hữu mạch còn mạnh hơn.
Giang Thạch cau mày, lập tức vỗ ra một bàn tay, va chạm với Dương Thiên Hữu, kết quả lại phát ra một tiếng ầm vang, không gian xung quanh bị vặn vẹo, khí lưu chấn động, giống như hai bức tượng đồng đang va chạm nhau.
Dương Thiên Hữu một kích không trúng, sắc mặt lại thay đổi, sau đó dựa vào thân hình và phòng ngự mạnh mẽ của mình, trực tiếp lao về phía thân thể của Giang Thạch, hung hăng công kích.
Tầng tầng tàn ảnh đáng sợ hiện ra, dày đặc, cuồng phong gào thét.
Giống như vô số sao băng lao thẳng về phía Giang Thạch.
Giang Thạch híp mắt, không hề động đậy, một bàn tay to vung qua lại, nhanh đến cực điểm, ngăn chặn tất cả công kích tứ phía.
“Không đủ, vẫn chưa đủ, đây chính là giới hạn của ngươi? Phế vật rốt cuộc vẫn là phế vật!”
Giang Thạch lạnh lùng nói, cực kỳ khinh thường.
Trong quá trình tùy tiện ngăn chặn công kích, đôi mắt của hắn sâu như biển, vô biên vô tận, Thiên phú 【Phục Chế】âm thầm thi triển.
Các loại biến hóa, áo nghĩa của Cửu Chuyển Kim Thân Quyết nhanh chóng khắc vào trong đầu hắn.
“Giang Thạch, ngươi muốn chết!”
Dương Thiên Hữu giận dữ hét lên, gần như phát điên.
Sau khi vô số tàn ảnh hung hăng công kích, vẫn không có kết quả, hắn đột nhiên gầm lên, trên thân thể xuất hiện vô số đường gân máu thô to, thân thể vặn vẹo, co rút lại.
Thật không ngờ cơ thể hắn lại bắt đầu co rút lại.
Lần thay đổi này lại khiến cho thân hình của hắn trở nên cao gầy, giống như một đoạn tre cao gầy, toàn thân phủ đầy màu ánh vàng kim càng thêm chói mắt, lực lượng trên người cũng trở nên mạnh hơn mấy phần ơn.
“Cửu Chuyển Nguyên Thiên Chưởng!”
Dương Thiên Hữu hét lớn một tiếng, một chưởng hung hăng đánh về phía thân thể của Giang Thạch.
Rầm rầm!
Khí lãng nổ tung, mặt đất rung chuyển.
Vô số mảnh đá bay về phía bốn phía.
Thân thể của Giang Thạch vẫn vững vàng đứng im ngay tại chỗ, như một ngọn núi sừng sững ở đó, nắm chặt lòng bàn tay của đối phương, giọng nói lạnh lùng: “Một chiêu này cũng có chút dáng vẻ, còn có thủ đoạn nào khác không?”
“Ngươi!”
Dương Thiên Hữu trợn to mắt, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, trong lòng lạnh buốt.
Hoàn toàn hoài nghi nhân sinh.
Giang Thạch này luôn ẩn giấu thực lực?
Hắn rốt cuộc là tu vi gì?
“Giang Thạch, ta là con trai của mạch chủ, có chuyện nói chuyện, chuyện của Tiền gia không liên quan gì đến ta…”
Dương Thiên Hữu vội vàng lên tiếng, cầu xin tha thứ.
“Không liên quan?”
Giang Thạch cười gằn, trực tiếp ngắt lời hắn, đáy mắt thoáng qua một tia hàn quang, “Dù có liên quan hay không, đã ra tay, ta không trả ngươi một chiêu, chẳng phải là nói Giang Thạch ta không biết lễ phép sao!”
Rầm!!
Cánh tay còn lại của hắn của trong nháy mắt hắn bổ xuống ngực của Dương Thiên Hữu, lực lượng xuyên thấu qua xương, chấn xương cốt toàn thân hắn gãy nát, miệng phun máu tươi, thân thể như một quả đạn, lập tức bay ra ngoài, nặng nề đập xuống xa xa, phát ra tiếng vang rung trời.
“Đem hắn khiêng ra ngoài, ném đi thật xa.”
Giang Thạch lạnh lùng ra lệnh, không còn nhìn Dương Thiên Hữu một lần nào nữa, giống như người này trong mắt hắn chính là một đống rác rưởi, không còn giá trị lợi dụng.
Tuy nhiên, dù sao đối phương cũng là người của mạch chủ, trong tình huống này hắn cũng không thể thống hạ sát thủ.
Chỉ có thể trước lấy nửa cái mạng của hắn, đuổi hắn đi.
‘’Vâng, đại nhân.”
Hai bóng đen lao vụt qua, nâng cơ thể mềm nhũn của Dương Thiên Hữu lên rồi nhanh chóng lao ra ngoài.
Gân cốt toàn thân Dương Thiên Hữu đứt gãy, cơ thể toàn máu tươi, cả người mềm nhũn, trong lòng tràn đầy căm hận, trừng mắt nhìn Giang Thạch, hận đến mức răng gần như muốn cắn nát.
“Giang tổng quản, ngươi nói nhà ta tư thông phản nghịch, câu nói này không khỏi quá khi dễ người đi? Tiền gia ta kinh doanh ở Bạch Long Thành đã bao năm, sao có thể tự đào mồ chôn mình được?”
Khuôn mặt Tiền lão thái gia âm trầm, chăm chú nhìn tất cả những gì đang diễn ra, bàn tay nắm chặt cây gậy đầu rồng toát ra mồ hôi, lòng nặng trĩu.
“Không sai, ta cũng cho rằng các ngươi sẽ không tự đào mồ chôn mình, nhưng đáng tiếc, tin tức ta nhận được là như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận