Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 233: Tái Chiến Mông Phóng! 2

Rầm! Rầm!
Giang Thạch quay tròn Lang Nha Bổng, đánh bay vài tên cao thủ thế gia xông lên, ánh mắt như điện, nhìn khắp bốn phía.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn co lại, nhìn hướng về phía mặt đất gần đó, lộ ra vẻ kinh hãi, cảm thấy không thể tin nổi.
Bởi vì hắn phát hiện những cao thủ thế gia vừa bị hắn đập bay, sau khi ngã xuống đất, máu trên người rơi xuống nền đất bị bốc hơi rất nhanh, như bị miếng bọt biển thấm hút.
Giang Thạch nhanh chóng nhìn về các hướng khác.
Chỉ thấy tất cả nơi khác cũng vậy.
Toàn bộ chiến trường hỗn loạn, ngoài cát đá bay và từng cỗ kình phong đang gào thét thì không nhìn thấy một chút vết máu nào trên mặt đất, như thể tất cả vết máu chưa từng xuất hiện vậy.
“Không ổn, Giang Hữu Sứ nhất định phải cẩn thận, chỗ này có vấn đề.”
Trần Huyền Thiên vừa đánh chết hai tên cường giả, thân ảnh lóe lên, ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Giang Thạch, nói.
Hắn trường bào phất phơ, râu tóc trắng bệch, đôi mắt lóe lên tia chớp, sắc bén và nhanh nhạy.
“Thật sự có vấn đề, chiến trường đang hút cạn tinh huyết của mọi người, rồi ngược lại ảnh hưởng tới tâm trí của họ.”
Giang Thạch nói, tiếp tục quan sát xung quanh.
“Nhất Nguyên minh có âm mưu.”
Trần Huyền Thiên trầm giọng nói.
Nhưng bốn phía quá hỗn loạn, bụi bay mù mịt, tiếng gào thét khắp nơi, dù muốn báo cho mọi người biết cũng không thể.
Có thể đã có những người khác cũng phát hiện ra điều bất thường.
Nhưng bây giờ hai quân đang giao chiến ác liệt, người chết la liệt, không ai có thể lay tỉnh toàn bộ đám người đã giết đến đỏ mắt này.
Rầm!
Ngay lúc đó!
Toàn bộ chiến trường khổng lồ đột nhiên vang lên hai tiếng nổ long trời lở đất, khiến cả mặt đất rung chuyển, giống như xảy ra trận động đất cực lớn.
Những người đang cuồng chiến ở giữa chiến trường chỉ cảm thấy thân thể lảo đảo, như đang ở trong vô tận sóng biển dữ dội, cơ thể xóc nảy mạnh mẽ theo đó.
Kế đến, một luồng sức ép vô cùng lớn vụt xuất hiện, mênh mông bảo phủ hàng nghìn dặm như hóa thành một vùng không gian đáng sợ, bao trùm toàn bộ chiến trường.
Trong khoảnh khắc, những người còn đang chiến đấu mãnh liệt đột nhiên tỉnh táo lại, thần sắc kinh hãi, không nghĩ ngợi gì nữa, bắt đầu nhanh chóng lùi lại, giống như một lớp sương mù trong đầu tan biến, lấy lại được sự tỉnh táo.
Bọn hắn hoàn toàn không hiểu tại sao bản thân lại điên cuồng đến thế!
“Không ổn, kình lực của ta biến mất!”
Đột nhiên, có tiếng ai đó hô lên kinh hãi giữa chiến trường, vang khắp xung quanh.
“Ta cũng vậy!”
“Kình lực của ta cũng không còn!”
“Trời ạ, sao lại có chuyện này?”
“Không tốt, có lực lượng thần bí đang ảnh hưởng đến chúng ta!”
Đám đông hô lên, hoảng loạn.
“Đừng hoảng sợ, đây là đại trận pháp, ở trung tâm chiến trường cất giấu đại trận pháp, chúng ta bị lừa!”
Có tiếng gầm lên.
Người nói chính là Chu Thiên Hùng, gia chủ Chu thị.
Hắn thấy nhiều biết rộng, nội lực cao thâm, ngay từ lúc đầu đã cảm nhận thấy điều bất thường, chỉ là trước đó tình hình quá hỗn loạn, mọi người bị tác động tinh thần, hắn không có cách nào ngăn đám đông lại.
“Gì? Đại trận pháp!”
“Nhất Nguyên minh, các ngươi quá âm hiểu!”
“Mọi người đừng hoảng loạn, chúng ta mất kình lực, Nhất Nguyên minh cũng mất kình lực, cùng ra tay, giết sạch bọn chúng trước!”
Vẫn có người hô lên.
Nhưng, các cao thủ thế gia trong Nhất Nguyên minh thì lộ nụ cười lạnh lùng, không nói gì cả, thân thể lại lùi nhanh về phía sau.
Hành động rút lui của bọn họ khiến không ít người phe Tứ Đại Liên Minh lộ vẻ vui mừng.
Nhưng ngay khi bọn hắn tưởng đối phương sợ hãi, thì đột nhiên, tất cả mọi người đồng loạt thay đổi sắc mặt, lưng lạnh ngắt, thân thể đứng khựng lại, như rơi vào vực thẳm băng giá, vẻ kinh hoàng hiện lên trên mặt tất cả mọi người.
-Mông Phóng!
-Mông Phóng đến rồi!
Một tiếng hí dài chói tai vang lên trước, theo sau là từng tiếng đá cuội lăn xuống, cao thủ phe [Nhất Nguyên minh] đồng loạt lùi ra, nhường lối cho một người một ngựa ở phía sau.
Người này là trời sinh Kim Cương, mặc một bộ áo giáp vàng rực, vẻ mặt lạnh lùng, tóc đen nhánh, thân hình thon dài nhưng vạm vỡ, tay cầm một cây Phượng Sí Kim Thương chạm hình hai phượng hoàng.
Hai con phượng hoàng trên thân thương điêu khắc như sống động, lóe ra ánh sáng chói lòa dưới ánh mặt trời, phát ra những tiếng kêu hót chói tai.
Ngựa là Thanh Long Mã cực kỳ hiếm có, cao 2 thước 2, dài 6 thước 3, khắp người đầy vảy cứng, oai phong lẫm liệt, khí thế bốc ra ngoài, đôi mắt toả sáng, mang theo vẻ kiêu ngạo khinh thường vạn vật.
Phịch đùng, phịch đùng, phịch đùng...
Thân hình Mông Phóng chậm rãi bước tới, xuất hiện trước mặt mọi người, không nói một lời nào nhưng đáng sợ hơn bất cứ lời nói nào vào lúc này.
Ngay cả Khổng Phục Thiên, Chu Thiên Hùng, Bàng Vạn Khôn đều thay đổi sắc mặt.
Đúng là kế hay!
Nhất Nguyên minh tính toán thật sâu!
Trước tiên dụng đại trận pháp bao vây bốn phía, ảnh hưởng kình lực của tất cả mọi người, sau đó để một mình Mông Phóng đi ra, Vân Phi Dương thật chắn chắn Mông Phóng có thể đối phó với tất cả người ở đây?
“Chu huynh, Bàng huynh, đừng do dự nữa, bây giờ là thời điểm tốt nhất để tiêu diệt Mông Phóng, Trời Sinh Kim Cương không có nghĩa là bất khả chiến bại, cả ba chúng ta đều đạt tới cảnh giới Bán Bộ Thánh Linh, lực lượng nhục thân sau 9 lần thay máu đã bắt đầu có dấu hiệu phản tổ, cùng ra tay, giết hắn!”
Khổng Phục Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Mông Phóng.
Bán Bộ Thánh Linh, không phải nói suông.
Thánh Linh cửu trọng thiên, so với các cảnh giới trước đã có thay đổi về chất, đạt đến cảnh giới này, mỗi trọng thiên tương ứng với một lần huyết mạch được phản tổ.
Sau 9 lần phản tổ, nồng độ huyết mạch sẽ tương đương với nồng độ huyết mạch của vị tổ tiên mạnh nhất trong lịch sử!
Tuy bọn họ mới chỉ Bán Bộ Thánh Linh, nhưng ở phương diện thể chất đã không còn là người nữa rồi.
Chu Thiên Hùng, Bàng Vạn Khôn đều tái mặt, gật đầu.
“Xuất thủ!”
Khổng Phục Thiên quát to, vút một tiếng, đã chủ động lao tới phía Mông Phóng đầu tiên, khi lao tới, nhục thân hắn bắt đầu nhanh chóng phình to, huyết nhục phát sáng, da thịt hóa thành màu tím xem, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Đồng thời, Chu Thiên Hùng, Bàng Vạn Khôn cũng gầm lên, thân thể sát sau lao tới phía Mông Phóng, khí thế cực kỳ đáng sợ.
Tuy nhiên, trước đợt công kích của bọn họ, Mông Phóng không nói gì, ánh mắt lạnh lẽo, Thanh Long Mã dưới hạ bộ đã hí vang, phấn khích vô cùng, trực tiếp lao nhanh về phía ba tên gia chủ mạnh nhất đương đại.
Mông Phóng im lặng, Phượng Sí Kim Thương quét ngang, lực lượng vạn cân bùng nổ, giữa không trung lóe lên tia sáng lấp lánh vàng rực, giống như một quả núi vàng khổng lồ đập tới.
Lực lượng của hắn quá mạnh, so với lần trước ở Hắc Vân Sơn Mạch còn đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần.
Lúc trước Khổng Đạo Vinh nhờ bảo vật, ám toán Mông Phóng một chiêu, đánh hắn bị thương nặng, sau đó dưới sự trợ giúp của long cốt và đại phúc địa, Mông Phóng không những chữa lành thương thế mà còn liên tục tăng hai cảnh giới, còn thuận lợi mở ra thần quan thứ nhất của thể chất Trời Sinh Kim Cương, nhục thân của hắn giờ đây giống như mãnh thú vậy.
Ba vị gia chủ kinh hãi biến sắc mặt, chỉ một lần đối mặt đã cảm nhận được sức ép mạnh mẽ đáng sợ từ phía đối phương, bọn họ gầm lên một tiếng, không kịp tránh né, chỉ có thể đón đỡ một kích này.
Rầm! Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Khắp nơi là những luồng khí áp đáng sợ đang gầm rú, âm thanh chói tai, phạm vi trong vòng mười mấy thước xung quanh lập tức hóa thành tro bụi, rất nhiều người bên cạnh bị chấn động rách màng nhĩ, kêu thảm thiết.
Nếu không phải Thanh Long Mã dưới hạ bộ Mông Phóng có huyết mạch phi phàm, chỉ một đòn này, con ngựa đã có thể bị chấn chết tươi.
Ba gia chủ hoàn toàn đổi sắc mặt, tâm thần chấn động, bị đẩy ngược rơi xuống xa xa, cánh tay bị chấn đến tê dại.
Yêu nghiệt!
Mông Phóng này thật là yêu nghiệt tuyệt thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận