Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 69: Trương thị tìm tới!

Chớp mắt lại trôi qua hai ngày.
Tả lộ nguyên soái Lục Trọng Sơn của Nghĩa Minh quân đã triệt để khống chế được thương thế, tuy rằng vẫn là không cách nào trở về thời kỳ đỉnh phong, nhưng là hành động đã không thành vấn đề.
Ngay lúc này.
Trong lều sáng ngời.
Lục Trọng Sơn vẻ mặt bình tĩnh, ngồi cao trên soái trướng, nhìn chăm chú hai vị khách không mời mà đến trước mắt.
Đây là hai lão giả khí tức tối nghĩa, tất cả đều mặc trường bào tuyết trắng thống nhất, một cái thân hình cao gầy, giống như cây gậy trúc, một cái thân hình mập mạp.
-Lục đại soái, nghe danh đã lâu, hôm nay được gặp, thật là may mắn!
Lão giả thân hình mập mạp lộ ra nụ cười như có như không, chắp tay nói.
-Thì ra là cao nhân của Trương thị, không biết hai vị Trương tiền bối có việc gì?
Ngữ khí Lục Trọng Sơn bình thản.
-Ha ha, Lục đại soái thống binh quanh năm, biết rất ít chuyện giang hồ, lão phu liền nói rõ.
Lão giả mập mạp cười ha hả, trầm giọng nói:
"Trước đây không lâu, cơ nghiệp của Trương thị ta thiết lập ở ngoại môn bị một thiếu niên diệt, ngay cả hai tên môn nhân của Trương thị cũng bị hắn giết chết, căn cứ tin tức chúng ta mới nhận được, giờ phút này thiếu niên kia đang ở trong quân các ngươi, cho nên khẩn cầu Lục đại soái có thể cho chúng ta một cái công đạo."
-Không sai, một cái công đạo!
Lão giả thân hình cao gầy bên cạnh ngữ khí lạnh lùng, mặt không chút thay đổi.
‘’Thật là kỳ lạ, vì sao bản soái chưa từng nghe qua, có phải hai vị Trương tiền bối nghĩ sai rồi không?"
Lục Trọng Sơn kinh dị nhìn về phía hai người trước mắt.
-Lục đại soái, việc này thiên chân vạn xác, tuyệt không có giả dối, nghe nói thiếu niên kia gầy như que củi, thân hình nhỏ gầy, cầm một cây lang nha bổng thật lớn trong tay, nghe nói cây lang nha bổng kia là do Tinh Thần Vẫn Thiết đúc thành, trước đó không lâu, thiếu niên này còn từng cứu viên tướng Triệu Thanh dưới trướng ngươi, không tin, ngươi gọi Triệu Thanh đi ra vừa hỏi liền biết.
Lão giả thân hình mập mạp bình thản mở miệng.
"Vậy nhất định là sai rồi, trước đây không lâu Triệu Thanh bị người đánh trọng thương, thật vất vả mới có thể phá vòng vây, nếu thật sự có vị thiếu niên này tương trợ, há có thể bị trọng thương?"
Lục Trọng Sơn mở miệng, nói: "Người đâu, gọi Triệu Thanh tới!’’
Trương Đạt bên cạnh lập tức nhanh chóng lui xuống.
Hai tên lão giả nhất thời nhíu mày, hai mặt nhìn nhau.
Không bao lâu, cả người Triệu Thanh quấn lấy băng vải chằng chịt, khuôn mặt trắng bệch, đi tới từ bên ngoài, nói: "Bái kiến đại soái!"
"Ta hỏi ngươi, ngươi có từng gặp qua một thiếu niên thân hình nhỏ gầy, thân hình như que củi hay không, thiếu niên kia còn cầm một cây lang nha bổng?"
Lục Trọng Sơn hỏi.
-Hồi đại soái, chưa từng gặp qua.
Triệu Thanh đáp lại.
-Triệu Thanh, ngươi cần phải hiểu rõ, nếu dám nói dối, bổn soái nhất định chém không tha!
Lục Trọng Sơn âm trầm mở miệng.
-Đại soái, thuộc hạ câu nào cũng là thật, tuyệt không dám nói dối!
Triệu Thanh vội vàng quỳ xuống.
Sắc mặt Lục Trọng Sơn hơi hòa hoãn, lần nữa nhìn về phía hai tên lão giả, nói: "Hai vị tiền bối, các ngươi cũng đều nghe được, Triệu Thanh chưa bao giờ gặp qua người nọ, không biết các ngươi là từ đâu mà biết được tin tức này?"
Trong lòng hai tên lão giả quay cuồng, ánh mắt hơi trầm xuống.
Lục Trọng Sơn cố ý đùa giỡn bọn họ sao?
Từ đâu mà biết được tin tức?
Còn không phải là từ tổng bộ Hắc Liên giáo ngươi truyền đến.
-Tốt, xem ra là chúng ta nghĩ sai rồi, đúng là hiểu lầm, thật sự làm phiền Lục đại soái rồi.
Lão giả thân hình mập mạp nặn ra nụ cười nồng đậm, mở miệng nói.
-Nếu sau này Nghĩa Minh quân muốn tiến thêm một bước, còn phải dựa vào Trương thị tương trợ nhiều hơn.
Lục Trọng Sơn thản nhiên mở miệng.
-Thôi được, vậy chúng ta không tiếp tục quấy rầy Lục đại soái nữa.
Lão giả mập mạp cười nói.
Hai người lập tức đứng dậy, đi ra bên ngoài.
Phó tướng Trương Đạt bên cạnh cất bước đi theo, tiễn hai người ra khỏi doanh trướng.
Ánh mắt Lục Trọng Sơn nheo lại, lãnh quang hiện lên, nhìn chăm chú vào hai tên cao thủ của Trương thị đã rời đi.
"Không biết sống chết, trong bóng tối, Trương thị bí mật ủng hộ Lục Lâm quân, còn dám chạy đến tác oai tác phúc trên đầu Nghĩa Minh quân ta, thật cho rằng bổn soái không biết sao?"
Hắn ngữ khí lạnh lùng, không hề để ý tới, xoay người rời đi nơi đây.
Bên ngoài doanh trại.
Hai tên lão giả rất nhanh đã ra, bộ mặt trầm xuống, liếc mắt nhìn nhau, lần nữa quay đầu nhìn về phía quân doanh cực lớn ở đằng sau.
-Lục Trọng Sơn xem ra là muốn bảo vệ thiếu niên kia.
Lão giả mập mạp trầm giọng nói.
-Lục Trọng Sơn chẳng qua là Nê Bồ Tát qua sông, bản thân cũng khó bảo toàn, còn muốn bảo vệ những người khác, ta muốn xem xem hắn có thể bảo vệ thiếu niên kia mấy ngày.
Thanh âm của lão giả cao gầy lạnh như băng, nói: "Canh giữ ở phụ cận, chờ hắn đi ra!"
-Tốt!
Lão giả mập mạp gật đầu.
Thân hình hai người nhoáng lên, trong nháy mắt để lại vô số tàn ảnh, cát bay đá chạy, thoáng cái biến mất nơi đây.
Trong lều.
Giang Thạch hai mắt mở ra, cả người đứng lên từ trong thùng đan dược một lần nữa, mang theo tiếng nước ào ào, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy tất cả làn da toàn thân đều đang lóe ra một loại màu đồng cổ nhàn nhạt, thật giống như mình đồng da sắt trong truyền thuyết.
Giữa ngực và bụng, hai hàng xương sườn thon dài rõ ràng có thể thấy được, mỗi căn đều tràn ngập lực cứng cỏi.
Hắn dùng sức kéo căng, chỉ cảm thấy mật độ máu thịt và xương cốt đều đạt tới trạng thái không thể tưởng tượng nổi.
"Long hổ kim cương kình này lại để cho cường độ thân thể của ta tăng mạnh lần nữa, bất quá ở trên phương diện gia tăng khí lực lại không nhiều lắm, tam trọng thiên toàn bộ viên mãn, cũng mới để cho lực lượng thân thể của ta đạt tới trình độ 25.500 cân, tương đương lực lượng chỉ gia tăng hơn 2000 cân."
Giang Thạch hoạt động thân thể, ngẩng đầu nhìn về phía bảng điều khiển.
Hắn còn tưởng rằng Long Hổ Kim cương kình mạnh bao nhiêu.
Kết quả tu luyện hoàn tất, thật sự là thất vọng.
Bất quá có hiện tượng này cũng có thể là do trước đó hắn đã tu luyện qua (Man Tượng Thần công).
Dù sao thân thể của hắn đã quen kích thích mãnh liệt trước đó, lại trải qua kích thích yếu một chút, hiệu quả khẳng định yếu bớt đi không thiếu.
Hắn nghiêm túc nhìn về phía bảng điều khiển.
Tên thật: Giang Thạch
Tu vi: Nhập Kình quan thứ sáu
Công pháp: Chân Vũ cương kình nhập môn
Vũ kỹ: Phá Long Thương (tầng thứ hai), Thân Pháp như hình với bóng (tầng thứ nhất), Vũ Hoa Tật Thiên (tầng thứ nhất), Thiết Thạch Thân (viên mãn), Xích Dương Đoán Thể Quyết (viên mãn), Đại Xích Dương Thần Chưởng (viên mãn), Man Tượng Thần công (tầng thứ hai), Long Hổ Kim cương kình (viên mãn)
Thiên phú: Long Tượng (25.500 cân)
Giá trị danh vọng: 9250 (tập hợp đủ 1 vạn giá trị danh vọng, có thể mở khóa thiên phú tiếp theo)
Giá trị danh vọng lại tăng lên?
Đôi mắt Giang Thạch lóe lên.
Lúc này mới trôi qua hai ngày thời gian liền từ trước 8900 tăng lên đến 9250.
Đây là người nào đang không ngừng tuyên truyền sự tích của mình?
Thật sự là mỗi ngày đều có niềm vui ngoài ý muốn!
Bất quá sau khi cẩn thận nhìn kỹ võ kỹ trên mặt bàn, trong lòng của hắn lại hơi suy tư.
Bây giờ, tất cả võ học đã viên mãn của hắn đều là loại hoành luyện.
Những loại võ kỹ khác, quả thực ít đến đáng thương, hơn nữa tất cả đều là ở tầng thứ nhất.
Tiếp tục như vậy, chung quy sẽ tạo thành khuyết điểm cực lớn đối với mình, dễ dàng đem nhược điểm của mình bại lộ ra ngoài.
"Muốn rút một chút thời gian, đem những võ học khác tăng lên một chút không?"
Giang huynh đệ, ngươi đang tu luyện sao?
Đột nhiên, ngoài lều truyền đến một giọng nói ôn hòa.
-Lục đại soái? Vào đi!
Giang Thạch mở miệng.
Lều bạt bị xốc lên, thân thể cao lớn uy mãnh của Lục Trọng Sơn từ bên ngoài đi vào, lộ ra vẻ mỉm cười.
-Giang huynh đệ, mấy ngày nay ở trong quân có quen không?
"Coi như có thể, bất quá đáng tiếc dược liệu trong quân cũng không nhiều, bí dược có liên quan đến Man Tượng thần công chỉ có bốn phần, xa xa không đạt tới trình độ ta mong đợi."
Giang Thạch mở miệng nói.
-Man Tượng thần công quá mức Bá Liệt, dược liệu cần thiết đều là loại hiếm thấy, lúc này trong quân cũng không có dự trữ bao nhiêu.
Lục Trọng Sơn nhẹ giọng thở dài, nói: "Bất quá nếu Giang huynh đệ cần, ta ngược lại là có thể thử thu thập một ít từ địa phương khác, nhưng có một điều kiện, không biết ý của Giang huynh đệ như thế nào?"
Hả?
Sắc mặt Giang Thạch khẽ động, nhìn về phía Lục Trọng Sơn, nói: "Sẽ không phải là muốn cho ta gia nhập trong quân của ngươi chứ?"
Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Ta lười nhác quen rồi, không thích nghe lệnh người khác, cho nên cái này miễn đi.’’
Lục Trọng Sơn cười khổ một tiếng, nói: "Yên tâm, cũng không phải để ngươi gia nhập trong quân, mà là muốn cho ngươi gia nhập giáo phái của ta.’’
Ánh mắt hắn chớp động, giải thích thêm một bước, nói: "Khả năng Giang huynh đệ đã đoán được từ trước, ta xuất thân từ một giáo phái tên là [Hắc Liên Thánh Giáo], giáo phái truyền thừa từ cổ xưa, thực lực cường đại, tuyệt sẽ không yếu hơn những thế gia kia, lấy thiên phú của Giang huynh đệ chỉ cần gia nhập vào, nhất định có thể được trọng dụng, hơn nữa, Thánh Giáo còn có thể giúp ngươi giải quyết đến uy hiếp đến từ Trương thị."
-Trương thị?
Sắc mặt Giang Thạch khẽ động.
"Đúng vậy, vừa mới rồi, cao thủ Trương thị tìm được đến trong quân chúng ta, để cho ta giao ra Giang huynh đệ, bất quá ta có thể giấu diếm được nhất thời, lại giấu không được một đời, cao thủ Trương thị chỉ sợ cũng sẽ không cứ như vậy mà."
Lục Trọng Sơn nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận