Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 431: Quyết Định! 3

Huyền Đạo Tử kịp phản ứng, lập tức truyền âm cho Giang Thạch, nói: "Giang tiểu hữu yên tâm, ta đã lưu lại ấn ký linh hồn trên người đối phương, mặc kệ bọn họ trốn ở đâu cũng có thể truy tung."
Giang Thạch bình tĩnh gật đầu, mở miệng nói: "Triệu tiền bối, vậy các ngươi đi đường cẩn thận."
Hắn hơi suy nghĩ, bỗng nhiên lật bàn tay, lấy ra một túi vàng từ trong giới chỉ, nhẹ nhàng đong đong, ném cho Triệu Hậu Tài, cười nói: "Tiền bối, một chút tâm ý nho nhỏ, ngươi dùng làm lộ phí đi đường."
"Cái này... đa tạ Giang thiếu hiệp, đa tạ Giang thiếu hiệp."
Triệu Hậu Tài vẻ mặt cảm kích, đã không biết nên nói cái gì cho thỏa đáng.
Để tay lên ngực mà nói, đoạn đường này đi tới, Giang Thạch trợ giúp bọn họ thật sự quá nhiều.
Cho nên bây giờ hắn ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng.
"Ừ."
Giang Thạch gật đầu, xoay người lại, linh hồn lực vận chuyển, lần nữa tràn ra từ chỗ mi tâm, tản mát ra bên ngoài khách điếm, như vậy tình hình cả thị trấn đều tiến vào trong đầu của hắn.
Đại chiến khắp nơi không một ngoại lệ, tất cả đều bị hắn nhìn thấy.
Không thể không nói, cường giả vây quanh tới quả thật không ít.
Đám người Bàng Ban Lão Nhân thực lực không tệ, còn có thể ứng phó được, nhưng thực lực của đám người Thần Long rõ ràng không chút không đủ.
Thực lực Thánh Linh ngũ trọng phản tổ cũng không thể để cho bọn hắn nhanh chóng quét ngang địch thủ.
"Huyền Đạo Tử, ngươi lặng lẽ che chở Triệu tiền bối rời đi, ta ra ngoài xem một chút."
Giang Thạch bình tĩnh mở miệng.
"Vâng, Giang Tiểu Hữu."
Huyền Đạo Tử cung kính gật đầu.
Giang Thạch bước ra bên ngoài.
Bóng người nhẹ nhàng lóe lên, đã từ trong khách điếm đi ra, một thân trường bào hắc huyền sắc, ánh mắt quét về bốn phía.
Sau đó hắn nhẹ nhàng cất bước, trực tiếp chạy tới hướng của đám người Thần Long.
Đang cùng Thần Long giao thủ, rõ ràng là một nam tử trung niên cảnh giới Thánh Linh lục trọng phản tổ, thực lực cường đại, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, lấy sức một mình, trực tiếp ngăn cản tiến công của hai người Thần Long, Mão Tuất.
Thần sắc của hắn lạnh như băng, khuôn mặt trắng nõn, tỏa ra hàn khí nhè nhẹ, rõ ràng là gia chủ của một gia tộc trực thuộc Huyền Minh tông.
"Ta đã gặp qua các ngươi, không thể tưởng được nhiều năm như vậy không gặp, thực lực của các ngươi lại có tiến bộ, như thế nào, các ngươi không ở Nam Vực mà lăn lộn, chạy đến Trung Châu chúng ta làm gì?"
Khí tức của hắn cuồn cuộn mãnh liệt, khí tức hàn băng trên người thổi quét bốn phía.
Cả thiên địa đều nổi lên từng tầng gió bắc, mỗi một cỗ gió bắc đều giống như hóa thành cương đao, ô ô chói tai, thổi quét về phía Thần Long, Mão Tuất đối diện.
Hai người liên thủ ngăn cản, bang bang rung động, nhưng vẫn như cũ ở vào thế hạ phong.
"Hàn Băng gia tộc tộc trưởng Quách Thiên!"
Thần Long giọng nói lạnh như băng, nói: ‘’Thật sự là không thể tưởng được, Kết tinh Thánh Nhân cũng thu hút nhân vật như ngươi tới.’’
"Ta? Ta tính là gì?"
Nam tử trung niên lãnh khốc nói, "Trung Châu to lớn như vậy, thực lực của ta bất quá chỉ là trung hạ lưu thôi, xem ra Kết tinh Thánh Nhân quả nhiên đã bị các ngươi lấy được, ngoan ngoãn giao Kết tinh Thánh Nhân ra, ta tha cho các ngươi khỏi chết, bằng không Thập Nhị Tướng Thần các ngươi liền vĩnh viễn nằm lại Trung Châu đi!"
"Thế à?"
Thần Long cười lạnh, thủ đoạn lại càng thêm cứng rắn.
Nhưng dưới sự áp chế mạnh mẽ của nam tử trung niên, Thần Long, Mão Tuất vẫn liên tục rút lui, bị hàn băng chi khí xâm nhập, đến cuối cùng oanh oanh hai tiếng, trực tiếp hộc máu bay ngược ra ngoài.
‘’Lời hay nói hết các ngươi không nghe, vậy cũng không trách được ta.’’
Nam tử trung niên ngữ khí lạnh lẽo, y phục phấp phới, đi về phía trước, một bàn tay trên bị hàn khí kinh khủng bao lấy, chuẩn bị hạ sát thủ.
Nhưng ngay lúc này!
Bỗng nhiên, sắc mặt hắn biến đổi, không chút nghĩ ngợi, vội vàng nhanh chóng xoay người lại, một chưởng hung hăng đánh tới một đạo nhân ảnh phía sau, hàn khí vô tận mãnh liệt mà ra, muốn bao phủ Giang Thạch ở bên trong.
Nhưng Giang Thạch cũng không thèm nhìn, trực tiếp tát ra một cái tát.
Bàn tay to lớn cương mãnh, mang theo một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn, đột phá tất cả hàn khí phong tỏa, oanh một tiếng, quét ở trên người nam tử trung niên.
Phanh một tiếng, nam tử trung niên hộc máu bay tứ tung ra ngoài, hung hăng nện ở xa xa giống như là rách bao tải vậy, gân cốt kinh mạch toàn thân gãy hết.
"Bắt hắn lại!"
Giang Thạch cũng không nhìn hắn lần thứ hai, trực tiếp xoay người đi về một phương hướng khác.
Thần Long, Mão Tuất kịp phản ứng, vội vàng nhanh chóng phóng về phía nam tử trung niên.
Nam tử trung niên cuồng phun máu tươi, quả thực bò cũng bò không dậy nổi, vẻ mặt kinh hãi, không thể tưởng tượng nổi nhìn phương hướng Giang Thạch rời đi.
Từ đầu đến cuối hắn đều không kịp phản ứng rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
Cứ như vậy, Giang Thạch nhanh chóng càn quét chiến trường, qua lại như điện, tốc độ đáng sợ, đối mặt với đám người đang dây dưa, tất cả đều là tát qua một cái tát.
Không có một cao thủ cấp Thánh Linh nào có thể chống đỡ được bàn tay của hắn.
Giống như đang hái hoa phá lá vậy.
Bang bang bang bang!
Từng đạo thân thể không ngừng bay tứ tung ra, nện ở xa xa, phun ra huyết hoa, trọng thương ngã gục.
Đám người vừa mới rồi còn đại chiến kinh thiên động địa, bây giờ toàn bộ an tĩnh lại.
Bát đại Tướng Thần, Giang Thạch Thập Nhị Ưng lập tức lao ra, khống chế toàn bộ những người này.
Ánh mắt Giang Thạch quét qua, linh hồn lực cường đại tiếp tục trấn vọt tới, xác nhận trong trấn đã không còn cao thủ cấp Thánh Linh nào nữa, lập tức đi về phương hướng ngược lại với hướng của ba người Triệu Hậu Tài.
Phía sau là mảng lớn cao thủ nhanh chóng theo đuôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận