Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 718: Đế Vẫn Chi Môn Mở 1

Lại dựa vào cái gì sau đó có thể từ trong vòng vây của mọi người rời đi.
Đối với tâm tư của mấy người, Giang Thạch sớm đã biết rõ trong lòng, trong lòng cười lạnh, nhưng lại không thèm để ý.
Một đám người lao nhanh về phía dưới núi.
Chớp mắt đã rời xa Thiên Ma Tổng Đàn không biết bao nhiêu dặm.

Trong một sơn đạo chật hẹp.
Mặt trời chiều ngã về tây, mặt trời tàn như máu.
Sớm đã có hơn mười đạo bóng người dị tộc, ở chỗ này chờ đợi đã lâu.
Người cầm đầu, thân hình cao lớn, một thân bạch y, khuôn mặt bị khăn che kín, hai mắt sâu thẳm, làm cho người ta có một loại cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng mà lại di thế.
‘’Thiên Ma Giáo Giang Thạch đúng không?’’
Nữ tử dùng mạng che mặt kia, cao cao tại thượng, trong lúc bất chợt, thanh âm lãnh đạm của nàng trực tiếp vang lên.
"Ngươi là ai?"
Đám người Giang Thạch trong nháy mắt dừng bước.
"Ta là ai?"
Nữ tử che mặt lộ ra nụ cười lạnh, nói: "Tà Quân có lệnh, để ngươi lập tức tiến đến gặp hắn, hắn có thể bảo đảm ngươi không chết!"
‘’Tà Quân Vấn Thiên?’’
Đôi mắt Giang Thạch lóe lên.
Ba người bên cạnh cũng đều sắc mặt khẽ biến, hít một ngụm khí lạnh, đột nhiên nhìn về phía nữ tử phía trước.
Tà Quân Vấn Thiên cũng muốn tới tìm Giang Thạch phiền phức?
Sao có thể thế được?
Tà Quân Vấn Thiên đó là người như thế nào?
Đệ nhất cao thủ dưới Thánh Nhân!
Hắn làm sao có thể tới tìm Giang Thạch phiền phức?
‘’Trên đời này chẳng lẽ còn có Tà Quân thứ hai?"
Nữ tử kia cười lạnh liên tục.
"Thật có lỗi, thay ta cùng Tà Quân nói một tiếng, ta tạm thời không có thời gian đi qua gặp hắn, chờ ta đánh bại Đại Hoành Hoàng Đế, nếu có thời gian, ta lại đi tìm hắn!"
Giang Thạch giọng điệu nhàn nhạt.
"Ngươi nói gì?"
Nữ tử áo trắng ánh mắt trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm Giang Thạch, cười nhạo nói: "Ngươi thật sự không biết sống chết! Chẳng lẽ ngươi thật sự coi mình là nhân vật gì rồi?"
"Là nhân vật gì hay không, không cần ngươi đến đánh giá, lời vừa rồi, ngươi chỉ cần ngoan ngoãn mang về là được."
Giang Thạch tiếp tục đáp lời, nói: "Đi thôi!"
Hắn trực tiếp đi về phía trước, không thèm để ý, tiếp tục hướng về con đường núi tiến bước.
Ba người bên cạnh không khỏi thầm kinh ngạc.
Giang Thạch vậy mà lại từ chối Tà Quân?
Hắn có biết Tà Quân là ai không?
Hắn sao dám như vậy?
Hắn có gì làm chỗ dựa?
"Giang Thạch, lời hôm nay ta đã nói cho ngươi, là ngươi không biết sống chết, đắc tội Tà Quân, ngày sau bị Tà Quân tiêu diệt, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi!"
Nữ tử áo trắng giọng điệu lạnh lùng, lên tiếng nói.
Lòng nàng tràn đầy hàn ý và sát khí, một đôi mắt phượng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Giang Thạch lạnh lùng quét qua.
Giang Thạch không hề lay động, như không nghe thấy gì, căn bản không thèm quan tâm, tiếp tục hướng về phía trước đi.
Những người bên cạnh đều nổi giận, nhìn chằm chằm Giang Thạch.
Nhưng nữ tử áo trắng hít một hơi thật sâu, rất nhanh lại nhanh chóng áp chế xuống, cười lạnh nói: "Tốt!"
Cuối cùng nàng cũng không lập tức ra tay với Giang Thạch, xoay người rời đi, mang theo người bên cạnh nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Không có mệnh lệnh của Tà Quân, nàng căn bản không dám tùy tiện ra tay.
Xa xa.
Ngạo Thiên, Giao Nguyên, Ngạo Viêm ba người đều chấn động trong lòng, nhanh chóng đi theo sau Giang Thạch, mãi đến khi đi xa rất lâu, Ngạo Viêm mới sắc mặt kinh ngạc, nhịn không được nói: "Chúa công, ngươi có biết Tà Quân Vấn Thiên là ai không?"
"Sao thế? Ta không biết,chẳng lẽ ngươi biết?"
Giang Thạch không quay đầu lại, lạnh nhạt nói.
"Không có, chỉ là…"
Ngạo Viêm vội vàng nói: "Ngươi đối xử với thuộc hạ của hắn như vậy,chẳng lẽ không sợ Tà Quân đích thân đến đây?"
Nàng thật sự không biết chỗ dựa của Giang Thạch ở đâu.
Cho dù thực lực của Giang Thạch có mạnh đến đâu, nhưng dù sao cũng chưa nhập thánh.
Chỉ cần chưa nhập thánh, thì trước mặt Tà Quân cũng chẳng là gì cả.
Tà Quân Vấn Thiên!
Cái tên này ở bên ngoài Hồng Hoang Đại Sơn thật sự quá nổi danh.
Bên ngoài Hồng Hoang Đại Sơn, chủng tộc vô số, cao thủ vô tận, hắn có thể đoạt lấy danh hiệu cao thủ đệ nhất dưới cảnh giới Thánh Nhân, có thể tưởng tượng được thực lực của hắn sẽ mạnh đến mức nào!
Đặc biệt trong mắt những người này, Tà Quân tuyệt đối thuộc về tồn tại truyền kỳ.
"Nếu Tà Quân thật sự đến đây, thì để hắn đến tìm ta là được, bây giờ đừng nói nhiều nữa, nhanh chóng lên đường a."
Giang Thạch giọng điệu bình thản, khiến người ta không nhìn ra được sâu cạn, chỉ một mực lao về phía trước.
Ba người bên cạnh càng thêm chấn động, theo sát phía sau..

Hướng khác.
Trên dãy núi cao ngút.
Nữ tử áo trắng vừa rồi đi một mạch đến, vẻ mặt cung kính, đứng trước mặt Tà Quân Vấn Thiên, thuật lại toàn bộ sự việc vừa xảy ra cho Tà Quân.
"Tà Quân đại nhân, tên này thật quá vô lễ, ngoại trừ Cổ Thánh, chưa từng có ai dám nói chuyện với ngài như vậy, có cần phái Kim Đại ra tay chặn đường tên này ở phía trước không?"
Nữ tử áo trắng nghiến răng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận