Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 452: Đột Phá Huyết Đan!! 1

Trong rừng rậm.
Giang Thạch đang chạy rất nhanh, cả người phát sáng, ngàn vạn lỗ chân lông giống như đều đang thiêu đốt, từng mảnh hào quang nồng đậm không ngừng phun trào, khiến cho toàn bộ thân hắn giống như hóa thành một tòa lò lửa hừng hực.
Huyết Thần Đan trong cơ thể đang bị lực lượng của hắn nhanh chóng luyện hóa.
Toàn bộ cơ thể đang trải qua thuế biến kinh thiên động địa.
Hắn một đường điên cuồng xông lên, tiếng oanh tạc không ngừng nổ vang khiến cho núi rừng đều đang kịch liệt run rẩy.
Hai tên lão giả và một khỏa Huyết Đan phía sau đang cấp tốc đuổi tới, tất cả đều phẫn nộ vô cùng, phát ra tiếng rống kinh thiên, đinh tai nhức óc, giống như là ba con hồng hoang cự thú vậy.
Chuyện hôm nay đối với bọn họ mà nói, quá mức sỉ nhục.
Dưới tình huống tam lão bọn họ liên thủ xuất kích, lại không cách nào làm gì được một tên tiểu bối Thánh Linh cửu trọng phản tổ, ngược lại còn bị tên tiền bối này dắt mũi chạy khắp rừng.
Mấu chốt hơn chính là, lão nhị trong Huyền Minh tam lão bọn họ, ngay cả thân thể cũng đã bị hủy diệt.
Truyền ra ngoài, mặt mũi bọn họ ở đâu?
"Tiểu bối, hôm nay lên trời xuống đất, lão phu cũng muốn để ngươi chết không có chỗ chôn!"
Một vị lão giả lạnh giọng mở miệng.
Giang Thạch không nói gì, chỉ lo cúi đầu điên cuồng xông lên.
Huyền Đạo Tử bên cạnh há to miệng thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch, khí tức hỗn loạn, dưới sự tốc độ của Giang Thạch, hắn chỉ cảm thấy da thịt cả người đều đau đớn.
Hắn mới đoạt xá cỗ thân thể này, ở trên phương diện lực lượng so với Giang Thạch còn kém xa.
Thế cho nên cương phong đập tới trước mặt đều để hắn sắp không chịu nổi.
Đồng thời, hắn cũng càng thêm kinh hãi, lần nữa bị lực lượng kinh khủng của Giang Thạch chiết phục!
Tên quái nhân này!
Thật sự là Nhân tộc sao?
Bùm!
Ngay khi Giang Thạch đang chạy cực nhanh, bỗng nhiên, huyết quang trên đỉnh đầu cuồn cuộn mạnh liệt, huyết vân hội tụ, từng mảnh hào quang nồng đậm đang nhanh chóng hội tụ lại.
Toàn bộ bầu trời đang dùng một loại tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường nhanh chóng đỏ lên, giống như huyết thủy nhuộm trời, lộ ra từng cỗ lực lượng thần bí quỷ dị.
Thật giống như một tầng màn sắt màu máu trực tiếp che khuất bầu trời.
Mang đến một cỗ áp lực khổng lồ vô hình đáng sợ, khiến cho người tâm linh run rẩy, sinh ra cảm giác bất an, giống như có chuyện gì không tốt sắp phát sinh vậy.
"Đây là... không tốt!"
Huyền Đạo Tử thất thanh mở miệng, "Đây là U Minh Huyết Vực! Có người vận dụng U Minh Huyết Vực, điều này sao có thể?"
‘’U Minh Huyết Vực? Cái gì là U Minh Huyết Vực?’’
Giang Thạch một bên nhanh chóng lao ra, một bên dùng ngữ khí trầm thấp hỏi thăm.
"U Minh Huyết Vực là một loại trường vực cường đại khủng bố, một khi vận dụng, có thể phong tỏa thiên địa, hình thành không gian phong bế hình tròn, được xưng là có thể vây khốn bất kỳ cường giả nào. Từ thời đại của ta, U Minh Huyết Vực chính là một kiện thần khí cực kỳ lợi hại, do mười hai mặt U Minh Huyết Kỳ cùng tạo thành. Nhiều năm như vậy, lại có người tập hợp đủ U Minh Huyết Kỳ, phong tỏa thiên địa, thật đúng là bất khả tư nghị."
Sắc mặt Huyền Đạo Tử biến đổi, mở miệng giải thích.
Danh tiếng của Thập Nhị U Minh Huyết Kỳ quá lớn.
Thuộc về một trong những thần khí trong thiên địa!
Từ xưa đến nay, cao thủ bị phong chết ở trong trường vực này không biết có bao nhiêu.
Hiện tại lại có người trực tiếp lấy thứ này ra đối phó Giang Thạch?
Đừng nói là Giang Thạch, ngay cả hắn cũng cảm thấy một tia tuyệt vọng.
"Thế à?"
Thanh âm Giang Thạch trầm thấp, bất vi sở động, toàn bộ thân thể vẫn đang cấp tốc điên cuồng xông lên.
Ầm ầm rung động, huyết quang từ lỗ chân lông trên người hắn bắn ra càng mãnh liệt, nhiệt lượng trong cơ thể trở nên kinh khủng hơn, tựa hồ muốn đạt tới một đỉnh điểm nào đó.
Tất cả kình lực trên người hắn giờ khắc này đều đang áp súc, hội tụ về chính giữa.
Đầu tiên là từng mảnh kình lực ngưng tụ thành trạng thái lỏng, sau đó lại từ trạng thái lỏng dần dần chuyển biến thành trạng thái rắn.
Một viên Huyết Đan mông lung, tràn ngập vĩ lực kinh thiên động địa đang chậm rãi thành hình ở trong cơ thể của hắn.
Một loại lực lượng hùng hậu, đáng sợ, cao thâm, huyền diệu đang không ngừng tản mát ra từ trong viên Huyết Đan này.
Chăm chú nhìn lại, thậm chí có một tầng huyết sắc hỏa diễm lượn lờ trên đó.
Khiến cho huyết đan vốn đã cao thâm huyền diệu, thoạt nhìn càng thêm kinh khủng!
Rầm!
Giang Thạch đang xông lên phía trước, sau khi lao ra khỏi mảnh núi rừng này, rốt cục hắn hoàn toàn dừng lại.
Cơ thể hắn đột nhiên dừng lại, bàn chân cắm thật sâu trên mặt đất, mang theo lực quán tính kinh khủng trực tiếp quét ngang qua mặt đất.
Rầm rầm rung động, toàn bộ mặt đất đều nát bấy, khắp nơi đều là vết nứt, bụi đất mù mịt, một mảnh mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận