Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 596: Tà Đạo Tông – Tà Thiên Nguyên! 4

Giang Thạch vỗ một chưởng không trúng, đánh không gian lõm xuống, phát ra âm thanh điếc tai, khắp nơi đều là khí tức hủy diệt.
Hắn nhíu mày, lần nữa quay người lại, nhìn về phía Tà Thiên Nguyên.
Tốc độ thật nhanh!
Đó là…. Thuấn di chân chính!
Không phải bất kỳ thân pháp nào, mà là chân chính nắm giữ lực lượng không gian.
Dĩ vãng, hắn đối mặt với địch thủ đều là bởi vì thi triển thân pháp cao thâm mới tạo cho người khác một loại biểu hiện giả dối như thuấn di, nhưng hắn không nắm giữ lực lượng không gian, không thể thực hiện thuấn di chân chính.
Tên Thái thượng trưởng lão trước mắt này cư nhiên nắm giữ lực lượng không gian!
"Giang Thạch, ngươi đủ tư cách, ngươi đã chiếm được sự tán thành của ta. Từ giờ trở đi, ngươi chính là Tà Đạo Tông Chủ đời thứ hai mươi hai."
Tà Thiên Nguyên vội vàng nói.
"Thế à?"
Giang Thạch từ chối cho ý kiến, ánh mắt thâm thúy, thân thể đang dần khôi phục nguyên dạng, lộ ra thân thể màu đồng cổ, nói: "Ta có thể được chỗ tốt gì?"
"Chỗ tốt rất nhiều, không chỉ có thể chấp chưởng Tà Đạo Tông, còn có thể quản hạt tất cả các thế lực phụ thuộc Tà Đạo Tông, còn có các loại bí tịch, võ học Tà Đạo Tông trân quý nhiều năm, đều có thể cho ngươi xem, các loại tài nguyên của Tà Đạo Tông cũng đều do ngươi chi phối."
Tà Thiên Nguyên nhanh chóng nói.
Đại trưởng lão Thương Ngô bên cạnh âm thầm rung động.
Không ngờ Thái thượng trưởng lão tự mình ra tay, lại cũng bị Giang Thạch áp chế.
Không hổ là quái vật có thể đánh bại Lạc Vân.
"Vậy công pháp để ngươi có thể sử dụng lực lượng không gian mới rồi cũng có thể giao cho ta?"
Ánh mắt Giang Thạch lóe lên.
"Có thể, đây là một bí điển trân quý khác của Tà Đạo Tông – Không Gian Thánh Quyết, chỉ sau Vong Hồn Chân Kinh, chỉ cần ngươi nguyện ý tiếp nhận Tà Đạo Tông, tất cả đều không thành vấn đề!"
Tà Thiên Nguyên vội vàng mở miệng, sợ Giang Thạch đổi ý.
Một quái thai trẻ tuổi như vậy, trên đời khó cầu.
Nếu là hảo hảo bồi dưỡng, nhất định có thể dẫn dắt Tà Đạo Tông đi hướng một đỉnh phong mới.
"Ồ?" Trên mặt Giang Thạch nhất thời lộ ra nụ cười nhạt, nói: ‘’Nghe dường như còn như không tệ, vậy ngươi giao Không Gian Thánh Quyết cho ta đi.’’
"không, ngươi phải theo ta trở lại tổng bộ, tuyên thệ nhập giáo, ta sẽ tổ chức nhập giáo đại điện cho ngươi, lựa chọn ngày tốt lành, để ngươi chính thức đăng cơ, đến lúc đó tất cả bí tịch trong giáo đều là của ngươi."
Tà Thiên Nguyên tiếp tục nói.
‘’Phiền toái như vậy? Vậy quên đi.’’
Giang Thạch trực tiếp cự tuyệt, phất tay nói: ‘’Ngươi chọn cao minh khác đi? Ta còn phải trở lại Đông Hoang có việc, không có thời gian đợi ngươi lựa chọn ngày lành tháng tốt.’’
"Ngươi."
Tà Thiên Nguyên biến sắc, vội vàng nói:
‘’Ngày lành tháng tốt ta đã xem qua, chính là hai ngày sau, hai ngày sau là có thể đăng cơ, không tính chậm trễ chứ?’’
"Không được!"
Giang Thạch tiếp tục cự tuyệt, nói: ‘’Ta vội vàng, một chút cũng không chậm trễ được.’’
"Giang Tiểu Hữu, Tà Đạo Tông ta thế nhưng là thiên hạ đệ nhị Ma tông!"
Thanh âm Tà Thiên Nguyên ngưng tụ, trịnh trọng nói.
Giang Thạch cười lạnh, nói:
‘’Nhưng bây giờ ta còn là thánh tử của thiên hạ đệ nhất Ma tông, nếu ta thật muốn đi làm tông chủ, bất cứ lúc nào ta cũng có thể trở thành tông chủ của thiên hạ đệ nhất Ma tông!"
‘’Ngươi là thánh tử của Thiên Ma giáo?’’
Sắc mặt Tà Thiên Nguyên lại biến, vội vàng nhìn về phía Đại trưởng lão Thương Ngô.
‘’Đúng vậy, Thái Thượng trưởng lão, việc này ta cũng vừa mới điều tra ra.’’ Sắc mặt Thương Ngô biến ảo, nhịn không được đáp lại.
"Tốt, coi như là thánh tử Thiên Ma giáo cũng không ánh hương việc ngươi đảm nhiệm tông chủ Tà Đạo Tông ta, Giang tiểu hữu, rốt cuộc như thế nào ngươi mới bằng lòng làm cái tông chủ này?"
Tà Thiên Nguyên lần nữa nói.
‘’Đem Không Gian Thánh Quyết truyền cho ta, thuận tiện dẫn môn nhân của các ngươi tới nơi này gặp ta một lần, mọi người đi một cái hình thức đơn giản, coi như ta đăng cơ, ngày sau nếu là Tà Đạo Tông có việc, ta nhất định sẽ không ngồi yên mặc kệ, thế nào?"
Giang Thạch đề nghị nói.
"Đăng cơ ở chỗ này?"
Tà Thiên Nguyên trố mắt nói.
‘’Đúng vậy, đây là cách tiết kiệm thời gian và công sức nhất.’’ Giang Thạch cười cười.
Thành thật mà nói, nếu không phải là nhìn trúng [ Không Gian Thánh Quyết ] cùng với tài nguyên trong Tà Đạo Tông, hắn mới lười đi làm giáo chủ gì.
Làm giáo chủ, chuyện phiền toái chắc chắn sẽ không ít.
Trong lòng Tà Thiên Nguyên quay cuồng, vô số ý nghĩ xuất hiện. Hắn cắn răng nói: "Tốt, ta sẽ để người tới đây hội hợp, phát tín hiệu!"
‘’Vâng, Thái thượng trưởng lão.’’
Sắc mặt Thương Ngô khẽ biến, cung kính đáp lại. Hắn lấy ra một cây đàn hương màu đen trầm từ trong giới chỉ, nhẹ nhàng châm lửa, cắm trên mặt đất. Mây mù màu đen nhàn nhạt quỷ dị tản mát ra từ phía trên, nhanh chóng dung nhập dưới lòng đất, biến mất không thấy.
Giang Thạch không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, cẩn thận quan sát.
Chỉ thấy mây mù nhàn nhạt kia tiến vào lòng đất lại trực tiếp hóa thành từng đốm sáng màu đen, trong nháy mắt bay xa ngàn dặm, biến mất không thấy.
"Thủ đoạn quỷ dị."
Hắn tự nói, đối với Tà Đạo Tông cũng càng thêm tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận