Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 247: Mông Phóng Đáng Sợ! 2

Ngày cao thủ Bắc Chu tràn vào phương Nam, Khổng thị đã đầu hàng Trường Sinh Giáo, dẫn quân Bắc Chu tiến về phương Nam, tàn sát kẻ địch.
Trong nháy mắt trở thành tiền phương của Trường Sinh Giáo.
Còn lại năm vị minh chủ.
Nhất Nguyên minh chủ Vân Phi Dương giao chiến với mười sáu cao thủ Bắc Chu, dũng mãnh tiêu diệt mười ba người, cuối cùng bị Đại Tế Tư của Bắc Chu truy sát, chạy tới thảo nguyên phương Bắc, cho đến nay vẫn chưa rõ tung tích.
Lưỡng Nghi minh chủ Bạch Bá Thiên đầu hàng kẻ thù.
Tam Tài minh chủ Quách Hưng Hoài, tung tích bặt vô âm tín, từ đêm yêu thú triều tập kích, Quách Hưng Hoài đã biến mất, không ai biết hắn đi đâu.
Tứ Tượng minh chủ Hồng Thiên Môn, thủ đoạn thông thiên, hùng tài đại lược, trong vài ngày cường địch Bắc Chu tràn vào cương vực Đại Huyền, cưỡng ép đột phá cảnh giới bản thân, nâng cao thực lực lên một tầng.
Trong nửa tháng, Hồng Thiên Môn bí mật săn lùng cao thủ Bắc Chu, giết chết hơn mười tên tộc trưởng, chấn động thiên hạ, khiến cao thủ Bắc Chu điên cuồng truy tìm hắn. Cho đến cả Thái Thượng Trưởng Lão của Trường Sinh Giáo cũng phải xuất hiện trực tiếp truy tung.
Ngũ Hành minh chủ Cơ Hoàn, vì cứu nữ nhi sa vào gian kế của Khổng Phục Thiên, bị hợp lực vây giết.
Dù bị vây, Cơ Hoàn vẫn như cọp dữ phát cuồng, mạnh mẽ cường sát hai cao thủ Thánh Linh cấp, xé đứt tứ chi của Khổng Phục Thiên, khiến hắn bị thương nặng, đánh mất năng lực hành động.
Các cao thủ còn lại vây giết Cơ Hoàn cũng bị thiệt hại nặng nề.
Chỉ trong một trận chiến, kẻ địch mất đi hơn phân nửa lực lượng!
Trong những biến động vô tận đó, tin tức về Mông Phóng cuối cùng cũng được tra ra.
Ngày hôm đó chiến đấu với Giang Thạch, hắn bị Giang Thạch xé rách xương sườn, bị thương nặng trở về bế quan, cho đến gần đây mới đột nhiên xuất quan.
Mông Phóng sau khi xuất quan thì trở nên càng thêm đáng sợ, giống như biến thành một tôn thần ma chân chính, không những lành vết thương trên người mà cảnh giới võ đạo cũng tăng thêm một trọng thiên.
Đạt tới cảnh giới hoán huyết cửu trọng viên mãn.
Vừa mới xuất quan, Mông Phóng liền cường thế ra tay, liên tiếp giết chết 12 vị cao thủ của Bắc Chu, tìm ra tung tích của thập đại đại cao thủ Trường Sinh Giáo.
Chỉ trong ba ngày, giết liên tiếp hai trong mười đại cao thủ đó.
Chiến tích chấn động cả thiên hạ.
Vô số cao thủ Bắc Chu sửng sốt kinh ngạc, tức giận, càng nhiều người đi tiêu diệt Mông Phóng, nhưng Mông Phóng lực lượng kinh khủng, tư thái vô song, ngay cả Thánh Linh đệ nhất trọng cũng bị hắn giết chết dễ dàng.
Trong thời gian ngắn, sự chú ý của các cao thủ Bắc Chu hầu như tập trung vào Mông Phóng, các bộ lạc dưới sự chỉ huy của Trường Sinh Giáo dường như xông tới từng đợt rồi lại từng đợt.
Tiếc là Mông Phóng cuối cùng vẫn là song quyền nan địch tứ thủ, nhân số quá áp đảo.
Sau bảy tám ngày liên tục chiến đấu, hắn bị hàng ngàn cao thủ Bắc Chu cùng một số thế gia đầu hàng Bắc Chu vây công tại Lạc Nhật Sơn.
Hôm đó, bầu trời u ám, mặt trời lặn về Tây.
Hầu như cả bầu trời đều đỏ thẫm ánh máu.
Gió lạnh dồn dập gào rú, toàn bộ Lạc Nhật Sơn thấm đẫm máu tươi, tất cả đám người kinh hãi không thôi, gần như chỗ nào cũng có thể thấy được từng mảnh thi thể của đồng bọn, gây nên cảm giác sợ hãi mãnh liệt.
72 tộc trưởng bộ lạc, đã có hơn 20 người chết thảm.
10 đại cao thủ Trường Sinh, 5 người đã chết, cộng với hai tên mà Mông Phóng đã giết trước đó, tổng cộng 7 người chết.
Các cao thủ Hoán Huyết bát trọng, cửu trọng còn chết hơn mười người, thậm chí cả Thánh Linh cấp cũng có đến bốn người chết thảm.
Chiến tích đáng sợ, một trận chiến khiến tất cả mọi người trái tim băng giá.
Nhưng hôm nay, bọn hắn cuối cùng đã ép được Mông Phóng vào trong Lạc Nhật Sơn, sau bảy tám ngày chiến đấu ác liệt, cho dù là Trời Sinh Kim Cương cũng nên mệt mỏi không chịu được.
Lúc này, thân thể Mông Phóng dính đầy máu tươi, thở hổn hển, tay cầm Phượng Sí Kim Thương nhuốm máu, trong mắt lộ ra vẻ mệt mỏi, nhìn ra rất nhiều kẻ thù ở bên ngoài, vô cùng bất lực.
“Quả nhiên, không vào được Thánh Linh, chung quy vẫn là chưa đủ, chưa đủ...”
“Mông Phóng, ngươi sắp chết rồi, còn không buông vũ khí xuống đầu hàng!”
“Mông Phóng, đầu hàng đi, gia nhập Trường Sinh Giáo, ta tha chết cho ngươi!”
“Đúng vậy, gia nhập Trường Sinh Giáo!”
Nhiều người hô to.
Nhưng Mông Phóng không để ý tới chút nào, bàn tay chậm rãi sờ soạng vào trong ngực, kết quả riêng là một động tác này liền dọa đến mấy ngàn cường địch cùng nhau lùi lại, mỗi người đều vô cùng hoảng sợ.
Mông Phóng lại chậm rãi lấy ra một cái ngọc bội màu trắng ra, vận dụng chút kình lực còn lại tràn vào ngọc bội.
Mọi người thấy đó chỉ là một tấm ngọc bội, lập tức yên tâm lại.
“Các vị đừng do dự nữa, hắn không chịu gia nhập Trường Sinh Giáo, cùng nhau chém giết hắn, không cho hắn thời gian phục hồi!”
Có người hoảng sợ hét lớn.
Mọi người hoàn hồn, la hét xông tới.
Nhưng đúng lúc đó, từ trên trời cao truyền tới tiếng hạc ré, một con hạc trắng khổng lồ hiện ra, trên lưng có hai lão giả tóc bạc, khí thế hùng hậu kìm hãm toàn trường.
“Mông tiểu tử, cuối cùng ngươi cũng hiểu rồi sao?”
Trong hai lão giả có người cười nói.
“Giờ ngươi hiểu rồi thì đi theo ta đi.”
Lão giả còn lại cũng cười nói, tay áo vỗ một cái cuốn lên Mông Phóng.
“Các ngươi là ai? Để lại Mông Phóng!”
“Để lại Mông Phóng!”
Vô số người la ó.
Tuy nhiên hai lão giả hoàn toàn lờ đi, điều khiển hạc trắng bay đi ngay.
Cả Lạc Nhật Sơn gió rú lạnh buốt, mùi máu tươi nồng nặc, chỉ còn lại vô số người phẫn nộ tận trời, thảm thiết kêu rên.
Đáng hận, bọn họ trả ra đại giới lớn như thế mà không giết được Mông Phóng!
Thậm chí 72 tộc trưởng đã chết hơn 20 người rồi...
"Trời Sinh Kim Cương quá đáng sợ, tuyệt đối không thể để bất kỳ Tôn Trời Sinh Kim Cương nào trưởng thành!"
Có người run rẩy kêu lên.
Sau trận chiến hôm nay, xác chết ngổn ngang, tất cả đều là cao thủ cấp bậc Hoán Huyết đổ lên, thiệt hại của Bắc Chu là không thể tưởng tượng nổi.
Và tất cả đều chỉ do một mình Mông Phóng gây ra!
Một mình Mông Phóng đã quét sạch một nửa lực lượng trung kiên của bọn họ!
Bắc Chu, suýt nữa thì tan rã!
"Ta biết Đại Huyền còn một tôn Trời Sinh Kim Cương khác, hắn vẫn đang trong thời kỳ phát triển, chưa trưởng thành, phải giết hắn, nhất định phải giết hắn!"
Có người hoảng sợ hét lên.
Hoàn toàn bị Mông Phóng đánh ra ám ảnh tâm lý rồi.
Nếu loại quái vật như vậy còn xuất hiện thêm một lần nữa thì Bắc Chu còn tồn tại được không?
"Giang Thạch, Trời Sinh Kim Cương thứ hai chính là Giang Thạch của Hắc Liên Thánh Giáo, hắn xuất đạo sau Mông Phóng mười mấy năm, bây giờ chính là thời điểm tốt nhất để giết hắn!"
"Đúng, tiêu diệt Giang Thạch!"
Rất nhiều người hoảng sợ hét lên.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận