Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 290: Thiên phú: Kim Cương!! 4

"Ừ, mọi thứ để giáo chủ quyết định, ta vào trong nghỉ ngơi trước đã."
Giang Thạch gật đầu.
Những ngày này hắn định điều chỉnh trạng thái lại, đồng thời chờ đợi thiên phú tiếp theo mở khóa.
Hắn đã làm đại sự chấn động toàn bộ thiên hạ như vậy, việc mở khóa thiên phú tiếp theo đã chắc như đinh đóng cột.
...
Thời gian trôi qua.
Toàn bộ thiên hạ vẫn tiếp tục chấn động.
Đủ loại tin tức khác nhau liên tục lan truyền.
Trong vòng năm ngày ngắn ngủi, các thế gia, bộ lạc lớn nhỏ Bắc Chu gần như đã rút lui hết.
Phố lớn ngõ nhỏ đều đang bàn tán về kết quả chiến đấu giữa Giang Thạch và Đại Tế Tư Bắc Chu.
Trong một thị trấn đổ nát nhỏ bé.
Thân ảnh minh chủ Tứ Tượng Hồng Thiên Môn xuất hiện ở đây, mặt nhăn nhó, thân thể bất động, nhìn về phía trước.
"Các ngươi là ai?"
Hắn cảnh giác như gặp đại kẻ địch, cảm thấy bất an.
Ngăn trước mặt hắn là ba người cực kỳ trẻ tuổi, hai nam một nữ, mặc dù trông có vẻ rất trẻ nhưng ánh mắt lại đầy vẻ thâm trầm cổ xưa, giống như đã trải qua vô số tuế nguyệt.
Trực giác mách bảo hắn, ba người này chắn chắn không đơn giản.
Không giống những người trẻ tuổi thực sự.
Mà giống như những tồn tại cổ lão hoàn đồng.
"Hồng Thiên Môn?"
Người nữ tử trong đó mở miệng cười nói.
"Các ngươi rốt cuộc là ai? Chặn ta làm gì?"
Hồng Thiên Môn thấp giọng nói.
"Ngươi rất may mắn, được chúng ta chọn, ta muốn mời ngươi làm người phát ngôn của chúng ta."
Người nữ tử kia bình thản nói.
"Phát ngôn? Các người không phải người nơi này?"
Mắt Hồng Thiên Môn lóe tinh quang, hỏi.
"Đúng vậy."
Người nam tử bên trái nhẹ giọng nói, cười nói, "Chúng ta xuất thân từ Trường Sinh môn, cũng hiểu khá rõ về lực lượng của ngươi, thế giới này vô chủ, chúng ta nguyện ý nâng đỡ ngươi, biến ngươi thành một trong những người cai trị thế giới này."
"Một trong những người cai trị?"
Hồng Thiên Môn bình tĩnh lại, nắm bắt vài từ trọng yếu.
"Đúng vậy, bây giờ có quá nhiều người đang nhòm ngó thế giới này, chúng Ta không thể đảm bảo biến ngươi thành người cai trị duy nhất, chỉ có thể giúp ngươi làm một trong những người cai trị ở đây, còn cái giá mà ngươi cần trả, chính là nghe theo mệnh lệnh, giúp chúng ta quản lý nơi này."
Người nữ tử ở giữa nói.
Hồng Thiên Môn lập tức hiểu ra, nói, "Vậy ta có thể được lợi ích gì?"
"Lợi ích chính là vĩnh cửu hưởng thụ vinh hoa phú quý, còn chưa đủ sao?"
Nữ tử tươi cười.
Hồng Thiên Môn cười lạnh trong lòng, nói, "Nếu vậy, ta nghĩ ba vị tìm nhầm người rồi, Hồng mỗ không phải kẻ tham tài."
Giống như Giang Thạch, hắn cũng đã nhìn thấy bầu trời rộng lớn hơn, sao có thể tự giam mình trên hòn đảo này?
Huống hồ hải lộ đã thông suốt, hắn càng không muốn ở lại đây.
Hắn có thiên phú và dã tâm cực lớn, nếu không thì đã không thể dựa vào sức một mình mà áp đảo Khổng thị, chiếm đoạt ngôi minh chủ Tứ Tượng Minh.
Nguồn tài nguyên khan hiếm trên hòn đảo này hạn chế rất nhiều thành tựu của hắn.
Với thiên phú và thủ đoạn của hắn, nếu ở thế giới bên ngoài, tuyệt đối sẽ không chỉ có bấy nhiêu thành tựu như thế này!!
Bây giờ ba người kia bảo hắn tiếp tục chôn chân trên hòn đảo này, ban cho hắn hưởng vinh hoa phú quý vĩnh cửu? Không phải trò đùa hay sao??
"Vậy là ngươi không chịu?"
Ba người đều nhíu mày.
"Ba vị thong thả, Hồng mỗ đã có kế hoạch khác, có lẽ những người khác sẽ đồng ý cũng không chừng, cớ gì lãng phí thời gian ở chỗ Hồng mỗ?"
Hồng Thiên Môn bình tĩnh nói, "Nếu ba vị không việc gì nữa, Hồng mỗ cáo từ."
Hắn nhẹ nhàng chắp tay, chuẩn bị quay người rời đi.
Ba người liếc nhau, bỗng đồng loạt hành động, tàn ảnh hiện lên, chớp mắt xuất hiện ở ba hướng, vây quanh Hồng Thiên Môn.
"Hồng Thiên Môn, chúng ta không phải đang thương lượng với ngươi."
Nữ tử bình tĩnh nói, "Mà là ngươi bắt buộc phải làm."
Trong lòng Hồng Thiên Môn chùng xuống, chăm chú nhìn ba người xung quanh, nói, "Ba vị không phải muốn hạ thủ chứ?"
Người nam tử bên trái cười khẩy, nói, "Chúng ta đã dám tìm đến ngươi, tất nhiên đã hiểu rõ thực lực của ngươi, ngươi tưởng có thể chống lại sao?"
"Hồng mỗ vốn không thích đắc tội với người, ba vị cớ gì cứ thúc ép?"
Hồng Thiên Môn thấp giọng nói.
"Dòng lũ thế giới, trùng trùng điệp điệp, nếu thuận thì sống, nếu nghịch thì vong!"
Tên nam tử kia thong thả nói, "Ngươi cũng từng là minh chủ, chẳng lẽ nhìn không rõ những đạo lý?"
Sắc mặt Hồng Thiên Môn trầm xuống, nói, "Đa tạ hảo ý của ba vị, tiếc là Hồng mỗ vẫn sẽ không đồng ý."
Rầm! Hắn biến mất đột ngột, mang theo khí thế kinh khủng đáng sợ bất thường lao đến nam nhân bên trái với tốc độ không thể tưởng tượng được.
Lực lượng và khí thế bùng nổ đột ngột khiến nam nhân kia cũng hơi nao nao, dường như vượt ngoài dự đoán.
"Ngươi giấu lực lượng?"
Rầm!
Nơi đây trong nháy mắt chấn động dữ dội, trời long đất lở.
...
Tiếp theo mấy ngày nữa trôi qua.
Cả thiên hạ lại trở nên quỷ dị.
Các thế gia vừa mới nhẹ nhõm sau khi Bắc Chu sụp đổ, chuẩn bị cướp lại miếng bánh Đại Huyền vừa đánh mất, nào ngờ liên tiếp mấy ngày, thiên hạ lại thêm ra một số cường giả lạ lẫm.
Tai nạn của Hồng Thiên Môn không phải là duy nhất.
Trong các thế gia, bất kì những ai có thực lực một chút làm thân gia chủ, những ngày gần đây đều có cường giả lạ mặt xông vào tư dinh, tiến hành lôi kéo.
Tiền đề để 'đồng ý' chính là ăn một viên ‘’linh đan’’ thần bí do bọn họ đặc chế.
Còn về tác dụng của linh đan, đương nhiên là có thể đoán ra.
Còn hậu quả của việc từ chối?
Là chết ngay tại chỗ.
Trong lúc nhất thời, Đại Huyền vừa mới bình ổn đã lại bắt đầu sóng ngầm cuồn cuộn.
Gần như tất cả mọi thế lực lớn đều cảm nhận được điều bất thường.
Những ngày này, họ đều biết vượt qua vô tận hải vực chính là đại lục liên miên và thế giới cổ lão.
Những cường giả từ thế giới đó dường như đang liên tục đến!
Tất nhiên, không phải tất cả mọi người đều lựa chọn từ chối trước lời mời của những cường giả xa lạ.
Những kẻ tham sống sợ chết sao mà nhiều.
Dù sao cường giả thần bí có thể phụ trợ hắn trở thành một trong những người cai trị thế giới này, điều kiện đó mấy ai có thể cự tuyệt chứ?
Cho dù phải nuốt độc đan, cũng chẳng sao?
Thiên hạ rộn ràng, đều là lợi lai!
Thiên hạ nhốn nháo, đều là lợi hướng!
Trong lúc toàn thiên hạ đang rối loạn.
Trong tiểu trấn yên tĩnh.
Giang Thạch mở mắt ra, trên mặt lộ ra nụ cười nhạt.
Qua mấy ngày liên tiếp.
Không chỉ thiên phú tiếp theo được mở khóa thành công.
Mà cả công pháp Hỗn Nguyên Long Tượng Công của hắn cũng đột phá lần nữa, đạt đến cảnh giới đệ lục trọng, Lục Long Lục Tượng, cực kỳ đáng sợ.
Nhục thân lại tăng cường không ít.
Việc mở khóa thiên phú thứ 8 cũng khiến hắn vui mừng khôn xiết.
Thiên phú: Kim Cương!!
Kim Cương: không thể phá vỡ, vạn độc bất xâm, kim cương bất hoại, chí cương vô địch!!
"Kim cương, có thể phối hợp tốt với thiên phú Long Tượng của ta, không biết có thể hợp nhất không? Nếu có thể hợp nhất thành một, nói không chừng thiên phú Long Tượng có thể kinh khủng hơn một tầng?"
Mắt Giang Thạch bắn ra tia sáng kì dị, mừng thầm trong lòng.
Việc có được thiên phú thứ 8 này chắn chắn chắn có thể trợ lực cho hắn cực kỳ lớn!!
Dù không thể hợp nhất, thiên phú này vẫn là cực kỳ kinh khủng!!
Không uổng Mông Phóng đã mạnh đến thế, chỉ riêng 【Kim cương bất hoại】 đã đủ xoay chuyển cục diện chiến cuộc!
Giang Thạch không do dự nữa, lập tức bắt đầu thử nghiệm, nhắm mắt lại, vận dụng thiên phú Ngộ Đạo, trán hắn lập tức bốc ra khói trắng mỏng, thân nhiệt nhanh chóng tăng cao.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận