Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 291: Bách Lượng Long Tượng! 1

Trong phòng.
Khí tức nóng rực, khói trắng phủ kín.
Thân thể Giang Thạch bất động, giống như than nóng cháy hừng hực, nhiệt độ cao hút hết hơi nước trong phòng.
Giống như một chiếc máy tính chạy tốc độ cao, CPU sắp bị đốt cháy vậy.
Thực tế đã chứng minh, việc hợp nhất thiên phú còn khó hơn hợp nhất võ học nhiều.
Dù thiên phú Long Tượng và Kim Cương có nhiều điểm chung, việc dung hợp vẫn không dễ dàng.
Hắn đã ngồi im ở đó mấy ngày liền.
Trong lúc đó chỉ có lúc ăn uống là dừng lại một chút.
Thời gian còn lại đều tập trung vào quá trình dung hợp trong đầu.
Sau vô số lần thất bại...
Cuối cùng!
Nhiệt độ nóng rát trên người Giang Thạch bắt đầu dịu đi, làn khói trắng trên đầu cũng dần tan biến, toàn thân hắn dường như vừa trải qua một phản ứng hóa học, đôi mắt mệt mỏi từ từ mở ra, cả người cảm giác nhẹ nhõm, trong miệng thở dốc.
Quá khó! Quá khó!
Khó hơn lúc hắn ngộ đạo trong biển lôi rất nhiều.
Giống như hắn vừa giao chiến mấy ngày với Đại Tế Tư còn hao tổn tinh thần hơn.
Nhưng khi nhìn thấy số liệu mới trên bảng điều khiển, khuôn mặt hắn lại nở nụ cười rạng rỡ.
"Ha ha ha..."
Long Tượng + Kim Cương!
Thành Bách Lượng Long Tượng!
Bách lượng Long Tượng: Dời sông lấp biển, rống lạc tinh thần, không gì không phá chỉ trong một ý niệm, lực lượng nhục thân mỗi ngày tăng lên một vạn cân!!
Từ 100 cân ban đầu, giờ trở thành... 1vạn cân!
Mắt Giang Thạch không khỏi lóe sáng.
Từ khi đạt đến cảnh giới Hoán Huyết, số lực lượng gia tăng mỗi ngày ban đầu đã không còn đáp ứng được nhu cầu của hắn, thiên phú Long Tượng cũng trở thành vô dụng ngoài có thể thống kê lực lượng của hắn.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi.
Bách Lượng Long Tượng!
Mỗi ngày gia tăng một vạn cân!
Điều này khiến hắn một lần nữa chiếm lại thế chủ động ngay từ vạch xuất phát.
"Long Tượng và Kim Cương có thể hợp nhất, các thiên phú khác không biết có thể hợp nhất không?"
Trong lòng Giang Thạch lại sinh nghi.
Ví dụ như thiên phú Thấu Thị, Vạn độc bất xâm, Quy nguyên của hắn, liệu có thể hợp nhất với Long Tượng về sau không?
Nhưng chỉ nghĩ đến quá trình gian nan đau đớn khi hợp nhất lúc nãy, Giang Thạch liền cảm thấy nhức đầu.
Thôi.
Trong thời gian ngắn hắn thật sự không muốn trải qua cảm giác đó thêm lần thứ hai.
Não của hắn suýt bị cháy hỏng lúc nãy.
Vẫn là để dành sau vậy.
Giang Thạch dần hồi phục nguyên khí, ánh mắt lại hướng về bảng điều khiển.
Tính Danh: Giang Thạch
Cảnh giới: Hoán Huyết Cửu trọng thiên.
Công pháp: Cửu cực Lôi Quang Tâm pháp (Đệ cửu trọng)
Võ kĩ: Phá Long thương (Đệ nhị trọng), Thân Pháp Như Hình Với Bóng (Viên mãn), Vũ Hoa Tật Thiên (Viên mãn), Hỗn Nguyên Long Tượng Công (Đệ lục trọng), Vô tướng mê ảnh (Viên mãn), Lân Lôi Bộ (Viên mãn), Đại Diệt Băng Thiên Thủ (Đệ nhị trọng), Huyền băng chỉ (Đệ tam trọng)
Thiên phú: Bách Lượng Long Tượng (3320300 cân), Ngộ đạo (Phân tích công pháp, Hợp nhất công pháp), Quy nguyên (Tinh lọc huyết mạch, Phục hồi thương thế), Vạn độc bất xâm (Miễn dịch cực độc, Bỏ qua cực độc, giải độc Máu), Thấu Thị (Bỏ qua ảo giác, tăng cường Trí tuệ, tăng cường Tinh thần), Bôn lôi (Có thể chủ động hấp thu lôi điện, Nắm giữ lôi điện), Phục Chế (Phục Chế siêu phẩm võ học, xác suất rất cao phục chế được võ học mạnh hơn)
Giá trị danh vọng: 180 (đạt đủ 10000 giá trị danh vọng có thể mở khóa thiên phú tiếp theo)
...
"Có thiên phú Bách lượng Long Tượng này, cho dù không làm gì, cũng có thể nhanh chóng tăng thực lực lên."
Giang Thạch thầm nghĩ.
Tất nhiên, nếu thật sự có nguồn tài nguyên tự động đưa tới cửa, hắn cũng không từ chối ra tay thu lấy.
Giang Thạch thở nhẹ, tắt bảng điều khiển, liền bước ra khỏi phòng.
Không lâu sau, lại gặp được Trần Huyền Thiên.
Lần gặp này, Giang Thạch lập tức nhíu mày.
"Giáo chủ, Đổng Bưu, Tư Đồ Yến bọn họ đâu rồi?"
"Giang Thạch, ngươi đã xuất quan, Thiên Ma tổng đàn phái người đến lần nữa, họ tiếp nhận mệnh lệnh bí mật, đi đón một trưởng lão từ tổng đàn đến."
Trần Huyền Thiên vẻ mặt nặng nề, có chút lo lắng.
Trong thời gian này, Hắc Liên Thánh Giáo giám thị thiên hạ, hệ thống tình báo liên tục cung cấp tin tức, các biến động bên ngoài gần như không lọt ra ngoài mắt hắn.
Ngay lập tức hắn kể hết mọi chuyện xảy ra trong thời gian qua cho Giang Thạch.
"Nói như vậy, bên ngoài eo biển, không chỉ có một thế lực chú ý đến nơi này."
Giang Thạch nhíu mày.
"Đương nhiên rồi, hải lộ bị phong tỏa hàng trăm năm mới thông suốt được, những cường giả bên ngoài tất nhiên muốn vào xem xét tình hình."
Trần Huyền Thiên khẽ nói, "Bây giờ chúng đi tìm người phát ngôn ở khắp nơi, chắn chắn một cuộc long tranh hổ đấu nữa sắp xảy ra."
Giang Thạch cười khổ, "Long tranh hổ đấu? Để chúng tự đánh lấy, dù sao chí hướng của ta đã không còn ở đây, để chúng tranh đấu thế nào cũng chẳng liên quan đến ta."
Trần Huyền Thiên hỏi, "Vậy ngươi định rời khỏi nơi này?"
"Phải, giam mình một chỗ cũng không phải điều khôn ngoan, ta muốn nhân lúc này đi xem thế giới bên ngoài rộng lớn."
Giang Thạch nói.
Cho dù đã có Bách lượng Long Tượng, hắn cũng không muốn ở một chỗ.
Thể chất nhân loại có giới hạn, giống như trước đây cảnh giới Hoán Huyết đã cảnh tỉnh hắn một lần, đạt đến một mức giới hạn nhất định thì không thể tăng thêm nhục thân được nữa, trừ phi phá vỡ giới hạn mới.
Vì vậy, hắn cần rời khỏi nơi này!
Lùi một bước tới nói.
Bây giờ hắn quá chói mắt ở đây rồi, không biết bao nhiêu người đang tập trung vào hắn.
Tiếp tục ở lại chỉ thêm phiền phức cho hắn mà thôi.
"Cũng được, với thiên phú và thể chất của ngươi, rời khỏi nơi này mới là lựa chọn tốt nhất."
Trần Huyền Thiên nói.
"Giáo chủ có muốn đi cùng với ta không?"
Giang Thạch hỏi, "Có lẽ lục địa bên kia đại hải có phương pháp có thể chữa lành ám thương trong người giáo chủ."
"Vô dụng thôi, ta hiểu rõ thương thế của mình, ám thương đã thấm vào xương tủy, khó có đan dược chữa được, mạng sống ta đã sắp hết, để ta sống an nhiên mấy năm cuối cùng."
Trần Huyền Thiên nghĩ rất thoáng, lắc đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận