Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 219: Sóng gió nổi lên! Đối phó Mông Phóng! 2

Bây giờ ngay cả Bắc Chu cũng đã biết xuất hiện tôn trời sinh Kim Cương thứ hai của Đại Huyền.
Vấn đề là, bản thân hắn căn bản không phải trời sinh Kim Cương a.
Bọn chúng không từ một thủ đoạn nào đối phó với Mông Phóng, bây giờ lại nhắm hắn làm mục tiêu, thật đúng là xúi quẩy a.
"Từ đầu, ta liên tục không ngừng cõng nồi thay cho Mông Phóng, về sau nếu hắn không có biểu thị gì cũng không được."
Giang Thạch tự nói.
Hơn nữa, Bắc Chu đã sớm chuẩn bị xuất binh Đại Huyền.
Đến lúc đó, có lẽ các thế gia và môn phái ẩn thế cũng sẽ bị cuốn vào.
Hắc Liên Thánh Giáo dĩ nhiên cũng khó tránh khỏi.
Thật là cây muốn lặng mà gió chẳng dừng...
Giang Thạch suy nghĩ một lúc, quay người đi về phía thi thể con ác điểu, rạch ra một miếng thịt lớn, bắt đầu nướng trên đống lửa.
Mùi thơm phưng phức nhanh chóng bốc lên từ thịt ác điểu khiến người ta thèm nhỏ dãi.
...
Ở cách xa hàng vạn dặm.
Khúc Châu.
Trong tổ trạch Khổng thị.
Gia chủ Khổng Phục Thiên bây giờ ngồi cao tại vị trí chủ tọa, nét mặt âm u, thân thể to lớn, mặc trường bào thêu nhung màu tím đỏ, oai phong lẫm liệt.
Dù không cử động nhưng vẫn toát ra vẻ uy nghi không gì sánh bằng, trong ánh mắt tràn ra cảm giác áp bách khiến người ta không dám nhìn thẳng, giống như một tên chúa tể tôn quý cao cao tại thượng.
Ngoài hắn ra, phía sau vẫn còn mấy trưởng lão cấp cao của Khổng thị, tu vi sâu không lường nổi, ánh mắt tràn ngập hàn quang.
Một thời gian, không khí trong đại điện áp bách khó tả.
Lần này, bọn hắn theo Ngũ Đại Minh Chủ cùng thám hiểm di tích thượng cổ, mấy ngày trước mới thoát ra được, đêm nay vừa vặn về đến trong gia tộc.
Tuy nhiên khi bọn hắn về đến gia tộc, biết được đủ loại đại sự phát inh khiến tất cả đều tràn ngập lửa giận, muốn chụp chết những tên tộc nhân này.
Đám phế vật!
Trước khi đi để bọn hắn trấn thủ gia tộc, không được gây chuyện.
Nhưng bọn hắn vẫn muốn làm đại sự, thậm chí còn để Mông Phóng đột nhập vào tổ trạch, giết hàng chục tên trưởng lão.
Căn cơ Khổng thị gần như sụp đổ!
"Gia chủ, chuyện này ngoài dự đoán của chúng ta..."
Sắc mặt Khổng Đạo Vinh khó coi, lại đào chữa.
"Đủ rồi!"
Khổng Phục Thiên ngữ điệu lạnh lẽo, rất đáng sợ, tay ra hiệu ngăn lời Đạo Vinh: "Chuyện qua thì thôi, không cần nhắc lại, về sau ta không cho phép bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào phát sinh nữa, Khổng thị truyền thừa trên vạn năm, trải qua vô số chiến hỏa nhưng tổ trạch chưa từng bị xâm phạm qua, lần này Mông Phóng là người đầu tiên có thể xông vào tổ trạch Khổng thị!"
Mọi người đều nghiến răng nghiến lợi, cúi đầu xuống, lửa giận dâng trào trong lòng.
"Tuy nhiên Nhất Nguyên minh lấn chúng ta như vậy, chúng ta cũng không phải ăn chay, ta quyết định huy động lực lượng toàn tộc tiêu diệt Mông Phóng, tiêu diệt Nhất Nguyên minh!"
Hắn lạnh lùng mở miệng.
Mọi người đều kinh ngạc to
Tiêu diệt Nhất Nguyên minh?
Tiêu diệt Mông Phóng?
Chỉ riêng bọn hắn?
"Gia chủ, tứ đại Minh Chủ còn lại đồng ý rồi sao?"
Khổng Đạo Vinh kịp phản ứng, ngạc nhiên nói.
Việc này chắn chắn phải bắn tiếng với tứ đại minh chủ còn lại, nếu không chỉ riêng họ, không thể nào đối phó nổi Nhất Nguyên minh được.
Nhất Nguyên minh thế lớn, căn cơ vững chắc, trong số các thế gia phụ thuộc Nhất Nguyên Minh, ai cũng không yếu, từ trước đến nay vẫn luôn là vị trí tối cường trong Ngũ Đại Liên Minh.
Trừ khi Khổng thị còn ở thời kỳ cực thịnh đỉnh cao mới có thể chống đỡ họ.
Huống hồ, bây giờ còn thêm một tên quái thai Mông Phóng!
"Đúng vậy."
Khổng Phục Thiên lạnh lùng nói: "Thế giới này, vì lợi ích, không có gì không thể xảy ra, lần này chúng ta xâm nhập di tích thượng cổ, Minh chủ Nhất Nguyên Minh đạt được một bảo vật thượng cổ, uy lực kinh khủng, không thể để hắn linh hội bảo vật này thành công, một khi lĩnh hội thành công, thực lực nhất định sẽ tăng lên đến mức độ không thể tưởng tượng nổi, lúc đó sẽ không còn ai có thể thẳng sống lưng được nữa, bởi vậy tứ đại minh chủ còn lại đã thỏa thuận, lợi dụng lúc Minh Chủ Nhất Nguyên Minh còn chưa kịp lĩnh hội bảo vật, tạm thời kết minh, triệt để tiêu diệt hắn!"
"Bảo vật thượng cổ?"
"Ra là thế."
Tộc nhân Khổng thị nhao nhao liếc nhìn, âm thầm chờ mong.
Nếu tứ đại Minh Chủ thực sự kết minh, có thể tiêu diệt được Nhất Nguyên minh.
Dù Nhất Nguyên minh có mạnh đến đâu, cũng không thể hơn lực lượng của Tứ Đại Liên Minh còn lại liên hợp.
"Quá tốt rồi, chỉ cần tiêu diệt được Mông Phóng, về sau sẽ không còn ai có thể đe dọa Thiên Nhật và Tuyền Nhi nữa, bọn hắn xuất thế cũng sẽ không ai ngăn cản được!"
Có người hưng phấn nói: "Cũng chưa chắc đâu, đừng quên còn có tôn trời sinh Kim Cương thứ hai, tôn trời sinh Kim Cương thứ hai này sắp trưởng thành rồi. Theo ta thấy, không bằng lợi dụng thời cơ này, cùng diệt trừ hắn!"
Có người nói: "Khả thi, giết cả hai, đào bản nguyên ra, để Thiên Nhật và Tuyết Nhi hấp thụ, chắn chắn sẽ khiến thực lực của hai người tiếng thêm một tầng nữa!"
"Đúng rồi!"
"Kế hoạch không tồi!"
Những người khác lên tiếng, ai nấy đều hưng phấn.
"Giang Thạch kia?"
Khổng Phục Thiên ngữ khí lạnh lùng, nói: "Bây giờ đừng động đến hắn, sau này có vô vàn cơ hội đối phó với hắn, sau khi tiêu diệt Nhất Nguyên minh rồi giết hắn cũng không muộn. Hơn nữa, Thiên Nhật và Tuyết Nhi cũng cần một bàn đạp, nếu chúng ta dọn sạch tất cả bàn đạp, về sẽ chỉ có hại cho Thiên Nhật và Tuyết Nhi.”
"Vâng, gia chủ!"
Mọi người đồng thanh.
...
Một đêm trôi qua.
Mặt trời mọc lên.
Giang Thạch đứng trong một hồ nước trong veo, cẩn thận rửa sạch bụi bặm trên người, toàn thân cường tráng hữu lực, đã thay đổi rất nhiều so với trước đây.
Đón ánh mặt trời ban mai, da thịt dường như phát ra ánh sáng kim loại.
Như đúc từ đồng cổ.
Đây chính là biểu hiện của tu luyện nhục thân đến đại thành, cho dù không dùng chút kình lực nào, nhục thân vẫn cứng như thần kim.
Hắn vắt khô áo trong tay, mặc lên người, sau đó cưỡi trên lưng đại yêu mã, lại bắt đầu phi nước đại về phía xa.
Hai ngày sau.
Cuối cùng!
Giang Thạch một lần nữa trở lại Hắc Liên Thánh Giáo.
"Có vẻ như lần này ngươi thu hoạch không ít, thay máu thành công rồi sao?"
Giáo chủ Trần Huyền Thiên ngồi ở vị trí chủ tọa, giọng điệu bình thản, cười nói.
"Không sai, đa tạ giáo chủ đã cho ta cơ hội này,"
Giang Thạch cúi đầu chắp tay.
"Cơ hội thì người khác cho, nhưng nỗ lực thì chỉ có bản thân ngươi, Hoán Huyết cửu trọng thiên, nhất trọng nhất đăng thiên, bao nhiêu người dừng lại ở nhị tam trọng không thể đi lên được điểm nào, ngươi có thể đi đến một bước này, không thể không tính thiên phú của bản thân."
Trần Huyền Thiên nói: "Lần này ngươi trở về vừa đúng lúc, ta có một dại sự cần báo cho ngươi biết, Tứ Tượng Minh chủ đã quay trở về."
"Tứ Tượng Minh chủ quay trở về?"
Đôi mắt Giang Thạch lóe lên.
"Đúng vậy, không chỉ có hắn, các minh chủ khác đều đã quay trở về."
Trần Huyền Thiên nói: "Tuy nhiên bây giờ, Lưỡng Nghi, Tam Tài, Tứ Tượng, Ngũ Hành bốn liên minh lớn chuẩn bị chính thức liên thủ đối phó Nhất Nguyên minh."
"Hai ngày nữa sẽ hội quân tại Đông Tuyệt Lĩnh, quyết một trận sinh tử với Nhất Nguyên minh!"
Giang Thạch kinh ngạc.
"Bốn liên minh lớn liên thủ đối phó Nhất Nguyên minh?"
"Nghe nói Nhất Nguyên Minh Chủ đã thu được một bảo vật, một khi lĩnh hội thông suốt có thể định thiên hạ, các minh chủ khác không muốn nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên liên thủ quyết tâm diệt trừ hắn, tất nhiên, trong đó cũng có ảnh hưởng của Mông Phóng, Mông Phóng trưởng thành quá nhanh cũng khiến bốn vị minh chủ cảm thấy áp lực. Cho nên vì nhiều nguyên nhân, bốn liên minh quyết định liên thủ."
Trần Huyền Thiên nói.
Giang Thạch hít một hơi, trong lòng chợt cuồn cuộn.
Rối loạn.
Đại Huyền này thật sự quá rối loạn.
Phía bắc còn có Bắc Chu đang nhìn chằm chằm.
Bây giờ bên trong bốn liên minh lại muốn liên thủ để diệt trừ Nhất Nguyên minh.
Đoán chừng thiên hạ Đại Huyền này sắp chia năm xẻ bảy.
"Nếu lần này Mông Phóng thực sự bị diệt trừ, chắc sắp đến lượt ngươi, bởi vì ngươi là người duy nhất có thể thế chỗ Mông Phóng, rất nhiều thế gia đều coi ngươi làm đá mài dao kiếm để rèn luyện tộc nhân trong gia tộc, một khi phát hiện ngươi vượt khỏi tầm kiểm soát, đó là lúc diệt trừ ngươi."
Trần Huyền Thiên nói.
"Coi ta làm đá mài kiếm?"
Sắc mặt Giang Thạch lạnh băng, "Muốn chết!"
"Nhưng trước mắt ngươi không cần hoảng, mấy ngày tới ta sẽ đi dò xét thái độ của Tứ Tượng Minh chủ, nếu không có vấn đề gì, ta sẽ đưa ngươi đi gặp Tứ Tượng Minh chủ, như vậy có thể bảo đảm an toàn của ngươi sau này."
Trần Huyền Thiên nói.
"Được, đa tạ giáo chủ."
Giang Thạch lại cúi đầu chắp tay, suy nghĩ một chút rồi cũng kể ra chuyện gặp cường giả Bắc Chu ở dọc đường.
"Bắc Chu?"
Lông mày Trần Huyền Thiên nhíu lại, nói: "Xem ra bọn hắn vẫn không từ bỏ ý đồ xâm chiếm Đại Huyền ta?"
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận