Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 549: Thảm Thiết! 3

Thấy xung quanh Thiên Ma giáo chủ đều là huyết vụ, Giang Thạch và Bạch Mi Tôn Giả đều lo lắng.
Thiên Ma giáo chủ hít một hơi, đem huyết vụ hút vào cơ thể. Chỉ một lúc sau, khí huyết hỗn loạn của hắn đã được khôi phục.
"Không hổ là Khô Mộc lão quái, trước khi chết thế mà đánh ra một cái hồi mã thương. Thực lực của lão già này quả thực không kém." Thiên Ma giáo chủ tự nói.
Hôm nay, hắn liên tục chiến đấu, tàn sát cả hai thành trì, bên ngoài thì hắn không biểu hiện ra gì, nhưng thực ra trong người cũng bị thương không nhẹ. Tuy nhiên, bây giờ tình hình đều đã được khống chế.
"Giáo chủ, ngài không sao chứ?" Bạch Mi Tôn Giả lo lắng hỏi.
"Không có gì đáng ngại." Thiên Ma giáo chủ nhẹ nhàng lắc đầu, đứng dậy, nhìn về phía thành trì tối om, một mảnh huyết tinh, cười nói, "Hai tòa thành trì này nhìn như vậy mới thoải mái. Để đám cỏ đầu tường này chết hết, bọn hắn muốn ngả bên nào cũng không được. Ha ha a."
"Giang Thạch, ngươi có biết vì sao bổn tọa đột nhiên hạ thủ với Đông Hải Thất Tộc như vậy không?" Thiên Ma giáo chủ xoay người nhìn về phía Giang Thạch.
"Thuộc hạ không biết." Giang Thạch trực tiếp lắc đầu.
‘’Đông Hải Thất Tộc truyền thừa gần vạn năm, lại có Người Đáy Biển làm chỗ dựa. Người bình thường không dám đắc tội chết với bọn hắn. Nếu đổi lại trước kia, ta cũng không dám như vậy, chiếu vào chỗ chết đắc tội bọn hắn, bởi vì ta cũng sợ bọn hắn trả thù. Bọn hắn nếu quyết tâm trả thù, Thiên Ma giáo ta cũng không chịu nổi. Nhưng bây giờ bất đồng, cho dù bọn hắn muốn trả thù, chỉ sợ cũng không có thời gian. Cho nên ta mới có thể thừa dịp bây giờ động thủ!’’
Thiên Ma giáo chủ lộ ra nụ cười nhạt.
Giang Thạch hồ nghi nói: "Ồ, thế nghĩa là sao? Cái gì gọi là cho dù muốn trả thù, cũng không có thời gian?"
Ngay cả Bạch Mi Tôn Giả bên cạnh cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, nhìn về phía Thiên Ma giáo chủ.
Thiên Ma giáo chủ nhẹ nhàng thở dài, nói: "Các ngươi không đạt tới cảnh giới của lão phu, không biết cũng là bình thường. Lần này, lão phu gặp phải một vị Cổ Thánh. Vị Cổ Thánh này là người trấn thủ Hồng Hoang sơn mạch. Vị Cổ Thánh này đã đưa ra [ Lời Thề Hồng Hoang ]. Các ngươi đều đã nghe qua, một khi Hồng Hoang sơn mạch gặp phải biến cố, các thế lực trong Hồng Hoang sơn mạch, bất kể là người nào cũng phải nghe tuyên vô điều kiện. Cho nên, lão phu bị vị Cổ Thánh kia chiêu mộ, mấy ngày sau, phải đến Hồng Hoang sơn mạch, tiến hành phòng thủ. Ngoại trừ lão phu ra, tất cả cao thủ Niết Bàn Cảnh còn sống trong thiên địa đều phải đi qua!’’
‘’Nói cách khác, minh chủ, phó minh chủ, tộc trưởng, phó tộc trưởng của Đông Hải Thất Tộc, cùng với những cao thủ trong đám Người Đáy Biển, không ai may mắn thoát khỏi, đều phải đi đến Hồng Hoang sơn mạch. Bất quá, phỏng chừng đến bây giờ bọn hắn vẫn chưa nhận được tin tức. Cho nên lúc này lão phu mới bí quá hoá liều, chuẩn bị trước khi đi, xử lý sạch tổng bộ của bọn hắn. Chờ thời điểm bọn hắn muốn trả thù ta, mọi người đã sớm bị chiêu mộ đến Hồng Hoang sơn mạch, bọn hắn cũng không có thời gian trả thù."
Giang Thạch, Bạch Mi Tôn Giả nhất thời hiểu được.
Giang Thạch hỏi: "Vậy giáo chủ khi nào thì khởi hành?"
Thiên Ma giáo chủ nói: "Ba ngày sau đi, phỏng chừng minh chủ, phó minh chủ của Tam Thập Lục Liên Minh, cùng tộc trưởng Đông Hải Thất Tộc cũng sẽ thu được tin tức trong hai ngày này."
Giang Thạch nhíu mày: "Trong Đại Hoành này, sau ba ngày nữa thật sự không có cao thủ Niết Bàn Cảnh?"
Thiên Ma giáo chủ cười: "Không sai, bất quá cứ như vậy, không phải cũng hợp khẩu vị của ngươi sao? Tiểu tử ngươi là Trời Sinh Kim Cương, tuy rằng bây giờ còn không phải Niết Bàn Cảnh, nhưng hơn hẳn đại bộ phận cao thủ Niết Bàn sơ kỳ. Sau khi chúng ta đi khỏi phương thiên địa này, nhất định không ai là đối thủ của ngươi, ngươi có thể muốn làm cái gì thì làm cái đó."
Giang Thạch nhướng mày.
Nếu đúng như vậy thì không thể tốt hơn! Như vậy hắn cũng có thể nhân tiện báo thù cho Huyền Đạo Tử. Tuy rằng Dương Diệu Thiên cũng có khả năng bị chiêu mộ vào Hồng Hoang sơn mạch, nhưng là nhi nữ và tử đệ của hắn còn đều ở đây, nói vậy Huyền Đạo Tử cũng sẽ rất vui vẻ!
Bạch Mi Tôn Giả hỏi: "Giáo chủ, lần này sau khi đi ngươi đi, khi nào có thể trở về, chẳng lẽ Hồng Hoang sơn mạch thật muốn bạo phát chiến sự?"
Thiên Ma giáo chủ lắc đầu: "Ai biết khi nào trở về? Về phần có chiến sự hay không, cũng không ai có thể xác định. Căn cứ vị Cổ Thánh kia nói, lần này tập hợp chúng ta, chỉ là đi hiệp thương trước. Có lẽ hiệp thương với đám dị tộc kia xong cũng không cần đánh. Tất nhiên, nếu là hiệp thương không được, một hồi chiến đấu là khó có thể tránh khỏi."
Giang Thạch trầm ngâm: "Huyết mạch dị tộc, tiên thiên đã mạnh hơn nhân loại nhiều. Nếu bọn hắn thật sự quyết tâm phá vỡ Lời Thề Hồng Hoang, nhất định sẽ gây ra vô vàn náo động!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận