Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 528: Còn Trang Ở Trước Mặt Ta? 2

"Ngươi muốn chúng ta nói ra đồng đảng của chúng ta?"
Tên nhân loại kia bật cười, nói, "Tuồn cười, ngươi cho rằng có thể moi được thông tin gì từ chúng ta sao?"
‘’Yên tâm, ta chưa bao giờ có ý định xét xử các ngươi, chỉ cần sưu hồn là được.’’
Giang Thạch sắc mặt bình tĩnh, bước tới trước người tên nhân loại kia đang kêu gào dữ dội nhất, khẽ cười nói: "Ngoan, đừng giãy dụa, không đau đâu!"
Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng tóm lấy đầu của têm nhân loại kia.
Tên nhân loại kia lập tức sinh ra một cảm giác không ổn, hơn nữa nghe được Giang Thạch nói ra những lời đó, càng cảm thấy kinh hãi, chỉ cảm thấy như có chuyện cực kỳ đáng sợ sắp xảy ra vậy.
"Hắc Liên thánh tử, ngươi chết không tử tế, a."
Một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, rất nhanh sắc mặt của tên nhân loại này trở nên mờ mịt, khuôn mặt dại ra, không nhúc nhích.
Trí nhớ trong đầu hắn trực tiếp như hình chiếu, bắt đầu nhanh chóng hiện lên trong tâm trí Giang Thạch.
Giang Thạch cẩn thận quan sát một lúc sau, năm ngón tay nhẹ nhàng vồ một cái, lập tức hấp thu linh hồn của người này, khiến người này ngã xuống đất, thất khiếu chảy máu, chết thảm.
Sau đó, Giang Thạch lại bước tới trước người thứ hai, dưới ánh mắt kinh hoàng và khó tin của người đó, cũng một tay bắt lấy đỉnh đầu của người nọ.
Rất nhanh, thiên phú [Phệ Hồn] của hắn lại phát động.
Người này rên lên một tiếng, ký ức trong đầu cũng bắt đầu nhanh chóng hiện lên, bị Giang Thạch đọc từng cái một, sau khi lấy xong, linh hồn của hắn cũng không thể lưu lại, bị Giang Thạch hấp thu hết.
Cứ như vậy, hắn tiếp tục, bắt đầu sưu hồn từng người một.
Ký ức trong đầu của mỗi người đều bị hắn nhìn qua một lần.
Cuối cùng đến ba Người Đáy Biển bị chấn nát huyết đan.
Ba người kia vẻ mặt kinh hoàng, phát ra tiếng kêu to, muốn cầu xin tha thứ, nhưng cũng không có bất kỳ tác dụng gì, trong nháy mắt, linh hồn của ba người liền bị Giang Thạch hấp thu sạch sẽ.
Lúc này, trong đầu Giang Thạch nhất thời hiện ra vô số tin tức, mật mờ, trong nháy mắt, hắn đã nắm rõ toàn bộ thế cục đại khái của Đông Lai Tam Thành.
Bao gồm những cơ sở ngầm khác của Đông Hải thất tộc trong thành cũng đều đã bị hắn nắm giữ.
‘’Ân? Chu Thanh Thanh? Nghĩa nữ của Huyền Vũ Tôn Giả?’’
Chân mày Giang Thạch đột nhiên không nhịn được nhếch lên.
Trong trí nhớ mà hắn sưu hồn được lại đột nhiên xuất hiện một người có quan hệ với Huyền Vũ Tôn Giả.
Theo trí nhớ thu được, Chu Thanh Thanh này lại lén đính ước với Vương công tử của Tam Thập Lục Liên Minh, bí mật trở thành bạn gái của Vương
Trong đoạn thời gian vừa qua, hai người này quan hệ rất thân thiết, âm thầm hẹn hò bảy tám lần, thậm chí Chu Thanh Thanh còn không chỉ một lần bán thông tin của Liên Minh Ma Đạo cho vị Vương công tử này.
Cho đến trước đây không lâu, Chu Thanh Thanh mới bị Huyền Vũ Tôn Giả giam lỏng.
Giang Thạch không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tin tức Chu Thanh Thanh không ngừng bán đứng Liên Minh Ma Đạo, Huyền Vũ Tôn Giả có biết không?
Hắn như có điều suy nghĩ, rất nhanh không suy nghĩ nhiều nữa mà là từ trong giới chỉ lấy ra bút mực, bắt đầu viết xuống từng cái tên trên giấy trắng.
Tất cả những cái tên này đều là tin tức của đám nằm vùng hắn vừa mới biết được thông qua Sưu Hồn.
Trên một tờ giấy trắng, viết gần trăm cái tên dày đặc.
‘’Vương Thụy trưởng lão, ngươi vào đây một chút.’’
Thanh âm của Giang Thạch lại vang lên.
"Thánh tử!"
Vương Thụy trưởng lão đi vào, cung kính xuất hiện ở trong phòng.
"Đem tờ giấy này giao cho Liễu Vô Tướng, bảo hắn lập tức phong tỏa toàn thành, bắt hết tất cả những người trên đó, ai cũng không được chạy thoát. Nếu có người nào dám chạy trốn, lập tức xử tử!"
Giang Thạch đưa tờ giấy trắng viết đầy chữ cho Vương Thụy.
Vương Thụy trưởng lão rùng mình, trịnh trọng tiếp nhận giấy trắng, nói, "Vâng, thánh tử!"
Nàng trực tiếp khom người lui xuống, ánh mắt nhịn không được nhìn thoáng qua tờ giấy trắng, chỉ thấy trên đó viết xuống không ít cái tên để nàng có chút cảm giác quen thuộc.
Một số cái tên thậm chí còn liên quan đến nàng.
Cách đây không lâu nàng còn uống rượu với những người này.
Chẳng lẽ những người này đều có vấn đề?
Trong lòng nàng khiếp sợ không thôi, không dám nghĩ nhiều, trước tiên đi tìm Liễu Vô Tướng.

Thời gian trôi qua, màn đêm buông xuống.
Đêm nay, cả thành trì chắc chắn sẽ không yên tĩnh. Tiếng nổ vang thỉnh thoảng vang lên, ù ù điếc tai, quanh quẩn bốn phía, lại có từng đợt tiếng gió sắc bén chói tai lướt qua trên nóc nhà.
Điều này khiến nhiều vô số người khó ngủ và căng thẳng không thôi.
Khu vực bên ngoài thành phố, núi rừng mênh mông.
Trong núi rừng rậm rạp, đột nhiên xuất hiện một sơn trang rất lớn, gạch xanh ngói xanh, tạo hình cổ xưa, chiếm diện tích không nhỏ.
Một thiếu nữ xinh đẹp mặc một chiếc váy đen, thân hình linh hoạt, liên tục nhảy nhót, cuối cùng nhẹ nhàng rơi xuống sân sau sơn trang.
"Ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận