Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 74: Thiên phú thứ hai: Ngộ đạo!!

Một màn bất thình lình làm cho sắc mặt Giang Thạch hơi ngẩn ra, vội vàng nhanh chóng ngừng lại.
Tựa hồ hoàn toàn không ngờ tới thân thể Thánh sứ lại đột nhiên biến thành như vậy.
Trong lúc giao thủ, hắn chỉ cảm giác được kình lực của đối phương vô biên vô hạn, chấn đến cổ tay của hắn vỡ vụn, cánh tay đau đớn, căn bản không có bất kỳ xu thế yếu bớt nào, cũng không nghĩ tới lại đột nhiên phát sinh tình cảnh này.
-Thánh sứ!
Hai người còn lại biến sắc, vội vàng hoảng sợ mở miệng.
Ánh mắt Lục Trọng Sơn lạnh lẽo, sớm hành động đầu tiên, một chưởng một cái, bang bang rung động, đem hai tên còn lại đều đập chết.
-Giang Thạch huynh đệ thực lực cao thâm, tại hạ bội phục, bội phục!
Lục Trọng Sơn hai tay ôm quyền, đi về phía trước.
Giang Thạch nhíu mày, nhìn chăm chú máu thịt trên mặt đất, nói: "Lục đại soái, người này là chuyện gì xảy ra?"
"Thực lực của hắn không đủ, mạnh mẽ thi triển siêu phẩm võ học, cho đến quá tải bị siêu phẩm võ học cắn trả, lúc này mới tự bạo mà chết!"
Sắc mặt Lục Trọng Sơn phức tạp, nhìn xuống mặt đất.
Siêu phẩm võ học cắn trả?
Thần sắc Giang Thạch ngưng tụ, trong nháy mắt hiểu ra.
Xem ra hơn phân nửa là thân thể của người này quá yếu, chịu không nổi lực lượng cường đại mà siêu phẩm võ học gia trì.
-Đáng tiếc, ta vốn còn muốn ép hỏi ra môn siêu phẩm công pháp Hổ Sát thần công này.
Hắn không khỏi nhẹ nhàng lắc đầu.
Hôm nay quyết đấu, thật là để cho hắn thấy được phương diện kinh khủng khác của siêu phẩm võ học.
Nếu là đối phương có thể duy trì thời gian lâu hơn một chút, tu vi bản thân hắn cao hơn một chút, chỉ sợ thắng bại thật sự rất khó đoán trước được.
Một khi vận chuyển loại võ học này, lại có thể làm cho thực lực bản thân tăng lên trình độ cao như thế.
Không thể tin được!
"Giang huynh đệ, hôm nay đa tạ ân tương trợ của ngươi, nếu không có Giang huynh đệ ra tay, phụ tử hai người chúng ta tất nguy rồi!"
Lục Trọng Sơn lại nói.
"Không có gì, trong khoảng thời gian này ta dùng rất nhiều tài nguyên chỗ của ngươi, lần này ra tay, cũng chính là giải quyết xong nhân quả!"
Giang Thạch trực tiếp phất tay, sau đó nhặt thanh trường đao màu vàng từ trên mặt đất lên, cẩn thận quan sát.
Thanh bảo đao màu vàng này đã trải qua nhiều lần đối bính điên cuồng như vậy, cư nhiên một chút chuyện cũng không có, lưỡi đao vẫn sắc bén như trước, mà trái lại lang nha bổng của hắn, đã thấy trên thân bổng xuất hiện rất nhiều dấu vết thật nhỏ.
Hay cho một thanh bảo đao, chỉ tiếc lại quá mức, lưu lại trong tay ta, hoàn toàn là vật trang trí.
Giang Thạch cẩn thận ước lượng trường đao trong tay, đột nhiên một tay bắt lấy chuôi đao, một tay bắt lấy mũi đao, trực tiếp dùng sức gấp lại, muốn thử bẻ gãy thanh đao này.
Kết quả không ngờ cũng không thể bẻ gãy được thanh bảo đao này.
Giang huynh đệ, bên trong Kim Long Bảo Đao có trận phù bảo vệ, lực lượng bình thường căn bản không thương tổn được nó.
Lục Trọng Sơn vội vàng giải thích.
-Thật sao? Thật sự là đáng tiếc, đáng tiếc.
Giang Thạch không thể không dừng lại, nói: "Cũng được, ta giữ bảo đao này lại cũng vô dụng, trả lại cho các ngươi đi.’’
Hắn trực tiếp đem Kim Long bảo đao trả lại cho Lục Trọng Sơn, nói: "Đúng rồi Lục đại soái, Lúc trước ta nhờ ngươi tìm hiểu tin tức về võ thị, ngươi giúp ta tìm hiểu ra chưa?"
-Tìm ra rồi.
Lục Trọng Sơn tiếp nhận bảo đao, lập tức mở miệng nói: "Căn cứ tình báo mới nhất, lần trước Lạc Hà kiếm phái bị diệt, bây giờ võ thị mới nhất của Phong Châu sẽ được tổ chức tại Vô Lượng Đạo Quán, do Thanh Tùng đạo trưởng tự mình tọa trấn.’’
Thanh Tùng đạo trưởng?
Sắc mặt Giang Thạch khẽ động, có chút ấn tượng.
‘’Đây hình như là một tên cao nhân Võ Thánh, thanh danh cực lớn ở võ lâm Phong Châu.
Cả võ lâm Phong Châu tổng cộng có ba vị cao thủ cấp bậc Võ Thánh.
Theo thứ tự là Vô Hối thiền sư của Bạch Vân thiền tự, Thanh Tùng đạo trưởng của Vô Lượng Đạo Quán, Nhạc chưởng môn của Ô Sơn phái.
Trong đó Vô Hối thiền sư cùng Thanh Tùng đạo trưởng là lớn tuổi nhất, đều đã đạt tới 150 tuổi trở lên, tu vi sâu không lường được.’’
Trong lúc nhất thời, lông mày Giang Thạch nhíu chặt.
-Vậy Thanh Tùng đạo trưởng là Võ Thánh thang thứ mấy?
"Khó nói, đã ba mươi năm kể từ khi Thanh Tùng đạo trưởng không quản việc giang hồ, ngoại nhân khó có thể dò xét ra thực lực cụ thể của hắn, cho dù không phải Võ Thánh thang thứ ba, cũng khẳng định có thực lực thang thứ hai."
Lục Trọng Sơn mở miệng.
Dù sao tuổi tác của đối phương cũng bày ra ở đó.
Tại bảy tám mươi năm trước. đối phương cũng đã uy chấn Phong Châu, muốn nói trong bảy tám mươi năm sau này không có bất kỳ tiến bộ nào, ai cũng không tin.
-Được rồi.
Giang Thạch suy tư, bỗng nhiên mở miệng nói: "Lục đại soái, ngươi không ngại việc ta sao chép bí tịch cơ bản chứ?"
-Giang huynh đệ khách khí, bí tịch trong quân có thể tùy ý Giang huynh đệ mang theo.
Lục Trọng Sơn chắp tay.
-Yên tâm, ta chỉ mang theo mấy quyển công pháp Hoành Luyện là được.
Giang Thạch phất tay.
Hắn vẫn cảm thấy thực lực bản thân không đủ bảo hiểm, chuẩn bị tăng lên một ít rồi lại đi võ thị cũng không muộn.
Đáng tiếc hắn vốn là còn có thể tiếp tục cẩu thả trong quân, đều do Hắc Liên Thánh Giáo phá hỏng kế hoạch của hắn, khiến hắn không thể không rời đi.
Bây giờ mang đi mấy quyển công pháp Hoành Luyện, cũng là vì có thể tăng lên một chút chiến lực ở trên đường.
Đúng rồi, khi nào võ thị gần nhất sẽ tổ chức?
Giang Thạch lại hỏi.
-Ngày hai mươi tháng tám, còn có năm ngày.
Lục Trọng Sơn nói.
Xem ra thời gian là dư giả.
Giang Thạch gật đầu, bỗng nhiên nói lần nữa: "Còn nữa, ta giết chết tên Thánh sứ này, sẽ không mang đến phiền toái cho Lục đại soái chứ?"
-Yên tâm, ta tự có thủ đoạn có thể ứng phó.
Lục Trọng Sơn mở miệng.
-Vậy là được, chuẩn bị cho ta một con khoái mã, ta sẽ rời đi, đúng rồi, giúp ta chuẩn bị một ít dược liệu dùng để tắm thuốc.
Giang Thạch mở miệng, đem dược liệu mình cần nói cụ thể với Lục Trọng Sơn một lần.
-Được, ta sẽ chuẩn bị.
Lục Trọng Sơn lập tức phân phó.
Giang Thạch cất bước ra cửa, lần nữa đi đến kho vũ khí, trực tiếp cầm lên hai quyển công pháp Hoành Luyện đã chọn tốt từ trước.
Hai quyển bí tịch này theo thứ tự là [Cự Thạch công] và [Đồng Tượng Thân], đều là loại ngạnh công lấy phòng ngự làm chủ.
Thu dọn xong, Giang Thạch lại đi ra.
Đúng rồi Giang huynh đệ, tốt nhất đừng rời đi từ đại môn, cao nhân Trương thị rất có thể còn đang âm thầm canh giữ ở bên ngoài, đi cửa sau đi.
Lục Trọng Sơn đột nhiên đi tới, ngưng giọng cảnh cáo.
-Trương thị?
Giang Thạch nhướng mày.
Bọn họ cư nhiên vẫn còn mai phục ở đây.
-Cũng tốt!
Giang Thạch gật đầu, không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.
Rất nhanh Triệu Thanh đã dắt tới một con chiến mã, xách hai cái bao lớn đi tới, bên trong đã chứa đầy dược liệu mà Giang Thạch cần.
Giang Thạch xoay người lên ngựa, tiện tay nhấc hai bao dược liệu lên, nhìn về phía Lục Trọng Sơn và Triệu Thanh, bình thản nói: "Lục đại soái, Triệu huynh đệ, núi cao đường xa, sau này chúng ta sẽ gặp lại.’’
-Bảo trọng!
Lục Trọng Sơn, Triệu Thanh sắc mặt nghiêm túc, nhao nhao chắp tay.
-Giá!
Giang Thạch thúc giục chiến mã, bắt đầu lao nhanh về phía xa.
-Thật là mãnh tướng a, đáng tiếc đáng tiếc......
Lục Trọng Sơn than nhẹ.
Những người khác bên cạnh cũng nhao nhao lộ ra vẻ phức tạp.
Xa xa.
Giang Thạch một ngựa tuyệt trần rời đi, không hề trở ngại, rất nhanh đã hoàn toàn rời xa quân doanh, tiến vào trong một chỗ núi rừng.
Trong lòng hắn suy tư, nhìn hai bao dược liệu lớn trên người, cuối cùng quyết định trước tiên tìm một tiểu trấn ở lại vài ngày, trước tiên tu luyện Cự Thạch Công cùng Đồng Tượng Thân đến viên mãn, lại chạy tới võ thị giao dịch.
Cứ như vậy, khí lực của hẳn còn có thể tăng lên mấy ngàn cân nữa, cũng coi như càng thêm bảo hiểm.
Giang Thạch lấy bản đồ ra, cẩn thận phân biệt, rất nhanh lựa chọn một phương hướng, lập tức giục ngựa chạy như điên tới.
Lần chạy này lại là một ngày trôi qua.
Loạn thế hoang vu, muốn tìm một thành trấn yên bình, thật sự quá mức gian nan.
Gần đến hoàng hôn, mới rốt cục hắn mới tìm được một thành trì.
Chỉ bất quá cả trong ngoài thành cũng cực kỳ hiu quạnh.
Tường trên đầu thành đều sắp tróc ra, loang lổ, từ xa nhìn lại, vô cùng thê thảm.
Ngoài thành là dân tị nạn thành đàn, trong thành thì tùy ý có thể thấy được nhân sĩ giang hồ xách đao mang kiếm.
Hai loại người hoàn toàn bất đồng lẫn vào một chỗ, mật mật ma ma.
Loạn thế hàng lâm, tựa hồ mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, số lượng nhân sĩ giang hồ cũng sẽ không tụt xuống mảy may.
Giang Thạch ở trong thành trực tiếp chọn một khách điếm, đưa bạc lên, tạm thời ở lại trong khách điếm.
Màn đêm buông xuống.
Ngay thời điểm hắn vất vả tu luyện lên, trên người truyền đến từng trận cảm giác kỳ dị tê tê dại dại.
Hai mắt hắn mở ra, lần nữa nhìn về phía bảng điều khiển.
Vừa nhìn lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.
Giá trị danh vọng sắp vượt qua một vạn rồi.
Bây giờ giá trị danh vọng rõ ràng đã đạt tới 9750 điểm, còn kém 250 điểm cuối cùng là có thể đạt tới 10000.
Rất có thể trong vòng mấy ngày này sẽ hoàn toàn đột phá đại quan một vạn.
Bởi vì giá trị danh vọng gia tăng không phải một ngày là có thể kết thúc, thường thường đều sẽ giống như đu dây, mỗi ngày đu về phía trước một ít cho đến khi dừng hẳn
-Chuyện ta giết chết Hắc Liên Thánh Sứ tuyệt đối không tính là việc nhỏ, trong mấy ngày này khẳng định còn có thể tiếp tục tăng lên.
Giang Thạch thầm nghĩ.
Sự tình quả thật đúng như hắn tưởng tượng.
Hai ngày kế tiếp, Giang Thạch không ra khỏi khách sặn, một mực ở trong phòng yên lặng tu luyện.
【 Cự Thạch Công 】 cùng 【 Đồng Tượng Thân 】 không một ngoại lệ, tất cả đều đã bị hắn tu luyện tới cảnh giới viên mãn.
Chỉ bất quá đáng tiếc chính là, hai đại công pháp viên mãn vẫn như cũ mang đến bao nhiêu khí lực cho hắn, cộng lại cũng mới gia tăng 2000 cân mà thôi.
Điều này làm cho hắn không thể không âm thầm hoài nghi, thân thể bây giờ của hắn thật sự cường hãn đến cực hạn, công pháp hoành luyện bình thường căn bản đã không có tác dụng quá nhiều.
Phỏng chừng chỉ có siêu phẩm công pháp mới có thể có tác dụng rõ ràng với hắn.
Mà ngay đêm hai đại công pháp viên mãn, trên người hắn lại truyền đến từng trận cảm giác tê dại, giá trị danh vọng trên bảng rốt cục được như nguyện đạt tới 10000 điểm.
Đinh!
Mở khóa thiên phú: Ngộ Đạo!
Ngộ đạo: Ngộ tính phù hợp Thiên Đạo, tốc độ tu luyện tăng lên trên diện rộng, có thể có xác suất cực lớn đem võ học cùng loại hình dung hợp vào nhau, sáng tạo ra võ học cường đại hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận