Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 167: Phát Tiết Lực Lượng, Oanh Sát Toàn Bộ! 1

Trong hang động tối đen.
Thân thể Giang Thạch trở nên to lớn bất thường, ngồi xếp bằng trên mặt đất, cơ bắp nổi lên, gân xanh cuồn cuộn, mỗi tấc da thịt đều lấp lánh một thứ ánh sáng màu đồng cổ.
Mái tóc dài rối bù, đen nhánh và dày đặc, giống như những sợi dây thép đen lấp lánh, ánh sáng lờ mờ.
Đôi mắt hắn càng trở nên sắc bén đáng sợ, phóng ra ánh mắt kinh khủng, giống như một pho tượng thần ma.
Hắn nâng nắm đấm lên, nhìn vào cánh tay mình, chỉ cảm thấy thân thể như vừa mới thoát khỏi một thứ gì đó, tứ chi và lục phủ ngũ tạng đều trở nên nhẹ nhàng.
Ánh mắt sắc bén, thính giác được cường hóa.
Toàn bộ cảm nhận của cơ thể đều mạnh hơn không biết bao nhiêu.
Vung cánh tay, thậm chí có thể cảm nhận được lực lượng huyết mạch chảy trong cơ thể, nhắm mắt, càng có thể thấy rõ ràng từng phân từng tấc mạch máu, chứa đựng một luồng chất lỏng màu đỏ như thể chì thủy.
Hoán Huyết cảnh!
Đây chính là Hoán Huyết cảnh!
"Quả nhiên khác biệt, toàn bộ cơ thể như được tái tạo vậy."
Giang Thạch tự nói.
Sau đó hắn lại nhìn về phía bảng.
Chỉ thấy toàn bộ bảng đã phát sinh thay đổi lớn.
Tên: Giang Thạch
Cảnh giới: Hoán Huyết cảnh đệ nhất trọng
chắn pháp: Chân Võ Cương Kình (đại thành), Cửu Cực Tâm Pháp (đệ nhất trọng)
Võ kỹ: Phá Long Thương (đệ nhị trọng), Thân Pháp Như Hình Với Bóng (viên mãn), Mạn Thiên Hoa Vũ (viên mãn), Hỗn Nguyên Thần Chưởng (viên mãn), Thánh Tượng Trấn Thể công (viên mãn), Vô Tướng Mê Ảnh (đệ nhất trọng), Cự Thần Kinh (đệ nhất trọng)
Thiên phú: Long Tượng (301900 cân), Ngộ Đạo (phân tích công pháp, dung hợp công pháp), Quy Nguyên (tinh luyện huyết mạch, phục hồi thương thế), Vạn độc bất xâm (miễn dịch độc tính, bỏ qua độc tính, máu giải độc máu)
Giá trị danh vọng: 2400 (đạt đủ 10000 điểm giá trị danh vọng, có thể mở khóa thiên phú tiếp theo)
...
Lực lượng từ con số 145900 cân trước đây một lúc tăng lên 301900 cân.
Tăng thêm 16 vạn cân lực lượng ròng rã!
Đây chỉ là Hoán Huyết cảnh đệ nhất trọng!
Đây vẫn chỉ là lực lượng thuần túy của cơ thể, nếu tính thêm mười tám đầu khí huyết Thánh Tượng trong cơ thể, cộng với lực lượng và kình lực kết hợp, sẽ càng thêm kinh khủng.
"Khó trách trước kia lúc Mông Phóng lần đầu thay máu thành công đã có thể đối phó cao thủ Hoán Huyết cảnh đệ nhị trọng liên thủ, ngay cả ta cũng đáng sợ như vậy, huống hồ là Mông Phóng."
Giang Thạch nắm chặt nắm đấm, cẩn thận cảm nhận lực lượng trong máu.
Lúc này, hắn có cảm giác có thể phá hủy tất cả.
Đặc biệt là mười tám đầu khí huyết Thánh Tượng bị hắn nén lại ở vùng ngực, giống như được hồi sinh vậy, không ngừng quằn quại, phát ra tiếng gầm trầm thấp, giống như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Giang Thạch từ dưới đất đứng dậy, vô thức chậm rãi đánh ra một quyền.
Chỉ đơn giản là lực lượng thể xác, nhưng hàng vạn lỗ chân lông ở lòng bàn tay đồng thời phát tán huyết quang, giống như một bàn tay ma thần khổng lồ đập tới, trực tiếp tạo ra cảnh tượng gió hú dữ dội, cát bay đá chạy, ù ù rung động, tạo cảm giác đè nén kinh khủng.
"Quả thật khác biệt."
Đôi mắt Giang Thạch lóe lên.
Vừa lúc hắn định tiếp tục trải nghiệm thì bỗng dưng bụng truyền đến tiếng kêu ùng ục, một loại cảm giác đói chưa từng có trực tiếp truyền đến, giống như đã không ăn uống được vài ngày, cơ thể truyền đến cảm giác yếu ớt khó tả.
Thậm chí tầm nhìn của Giang Thạch cũng bắt đầu xuất hiện cảm giác chóng mặt, tối sầm.
"Đói, sao đột nhiên lại trở nên đói thế này."
Giang Thạch nhẹ nhàng lắc đầu, lảo đảo bước ra ngoài.
Thân hình to lớn cồng kềnh đang nhanh chóng phục hồi lại bình thường, ngoài mái tóc dài trở nên dày đặc hơn, chiều cao hình thể gần như rất nhanh đã trở lại như cũ, sắc mặt toát lên vẻ mệt mỏi khó tả, đôi mắt dường như nhìn bất cứ thứ gì cũng giống như là thức ăn.
-A a a a!
Đột nhiên, bên ngoài hang động, trực tiếp truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Giống như bên ngoài đang có giao chiếm dữ dội nào đó.
Giang Thạch bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhíu mày.
Có biến?
Hay là những người khác trong Tứ Tượng Minh đuổi đến?
Hắn không do dự nữa, thân thể lập tức lao ra khỏi hang động.
Kết quả vừa mới lao ra, đã thấy lượng lớn độc vụ, độc dịch, độc tiễn từ bên ngoài bắn vào, dày đặc, vây quanh hắn.
Giang Thạch dùng một tay che mắt, tay kia đột nhiên vung lên, tạo ra luồng gió cuốn bay tất cả độc tiễn, độc tiên bắn ra ngoài.
Nhưng mặc dù hắn đánh bay những mũi tên độc, vẫn có một lượng lớn độc vụ, độc dịch đổ xuống người Giang Thạch.
"Ha ha ha, hắn trúng chiêu rồi!"
"Trúng Thiên độc môn của【Diêm Vương tiếu】ta, dù ngươi là Đại La Kim Tiên cũng phải chết!"
"Tứ Tượng Minh vì tranh giành tiểu phúc địa mà tự tàn sát lẫn nhau, thật là trời giúp chúng ta a!!"
Một loạt tiếng cười vang lên từ bên ngoài.
Giang Thạch hạ tay che mắt xuống, sắc mặt âm u, nhìn về mọi hướng, chỉ thấy khoảng 7, 8 bóng người hoàn toàn xa lạ, không biết từ lúc nào đã xuất hiện xung quanh hang động.
Những đệ tử Hắc Liên Thánh Giáo ban đầu ở lại bảo vệ chung quanh hang động, lúc này đều ngã xuống chết vì trúng độc, kể cả Phong Hành pháp vương, Vũ Hành pháp vương cũng mặt tái xanh, ngồi thiền trên mặt đất, gắng gượng chống đỡ.
Những cao thủ Khổng thị, Trương thị bị trói chặt thì càng thê thảm hơn, miệng phun máu, mặt nhăn nhó co quắp trên mặt đất.
Độc tính kinh khủng!
Độc tính có thể ảnh hưởng đến cao thủ Hoán Huyết cảnh!
Giang Thạch ánh mắt lạnh lẽo, nhìn tám chín bóng người xa lạ mới xuất hiện ở xung quanh, nói: "Thiên Độc môn? Các ngươi từ đâu chui ra?"
"Giang Hữu Sử, mau... mau chạy đi, bọn chúng là Lưỡng Nghi Liên minh, mau đi báo cáo giáo chủ!"
Vũ Hành pháp vương khó nhọc kêu lên, miệng và lỗ mũi chảy ra máu đen.
"Muốn chạy? Hôm nay để chúng ta may mắn phục kích được các ngươi, còn muốn chạy, thật là coi thường chúng ta!"
Một người nam tử trung niên mặc áo trắng cười lạnh, nói.
"Ha ha, nghe nói tiểu tử này là tôn Trời Sinh Kim Cương thứ hai, hôm nay đừng nói chỉ là Trời Sinh Kim Cương, cho dù là Đại La Kim Tiên hạ phàm, cũng không thể thoát khỏi độc tố của lão phu."
Một lão giả xấu xí, mặc áo đen dài cười gian tà, mặt đầy những nốt mụn xấu xí, từng nốt mụn còn chảy ra chất nhầy dính nhớp, khiến cả khuôn mặt trở nên kinh khủng đáng sợ.
Chính là trưởng lão của Thiên Độc môn!
"Trời Sinh Kim Cương gì đó, chẳng qua là lời đồn thổi mà thôi, ta sẽ tự mình ra tay thử xem, bản sự của tôn Trời Sinh Kim Cương này thế nào, ha ha ha..."
Một tên hán tử to lớn cười vang, ánh mắt bắn ra tia sát khí.
"Đừng giết hắn ngay, cắt tứ chi của nó, bắt sống hắn, còn những người khác thì giết sạch, đừng để sót một ai!"
Một cao thủ thế gia bên cạnh cười lạnh nói.
"Để ta đi!"
Một cao thủ thế gia khác ánh mắt lạnh lùng, phịch một tiếng, để lại một vệt ảo ảnh, bất ngờ lao tới Phong Hành pháp vương.
Hắn định loại trừ những người khác trước, rồi mới đối phó với Giang Thạch.
Bây giờ Giang Thạch vừa mới trúng độc, chất độc trong cơ thể chưa chắc đã phát tác nhanh như vậy, hắn không muốn bây giờ đối mặt với Giang Thạch, định chờ Giang Thạch bị thương nặng rồi mới ra tay.
Tuy nhiên!
Gần như ngay khi hắn lao ra, tấn công Phong Hành pháp vương, thì bất ngờ thấy hư ảnh của Giang Thạch lóe lên trước mặt, làm hắn giật mình, gần như chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy cổ tay đau nhói, xương cốt như muốn vỡ vụn, không những sắc mặt thay đổi, mà còn kinh ngạc không thể tin được.
Giang Thạch chẳng hiểu từ lúc nào đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, một bàn tay đã nắm chặt cổ tay của hắn, lực lượng dữ dội kinh khủng khiến hắn cảm thấy mình như một khúc rơm trước mặt Giang Thạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận