Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 371: Nguy Cơ! 4

‘’Cũng được.’’
Dương Thiên Đạo không hề cưỡng cầu nhìn về phía mọi người bưng chén ngọc lên nói:
‘’Các vị, mọi người cùng uống một chén đi.’’
Đông đảo thái thượng trưởng lão không ai ngoại lệ, nhao nhao giơ chén rượu lên, ngửa đầu uống xuống.
Sau khi uống xong. Mấy vị thái thượng trưởng lão của Thanh Thành Môn, Tử Sát tông lập tức lạnh lùng nhìn Viên Phúc Hải.
Viên Phúc Hải nhướng mày, lạnh lùng mở miệng, "Mấy người nhìn cái gì? ‘’Chẳng lẽ còn không phục? Hả?’’
Đột nhiên!
Viên Phúc Hải biến sắc, như là cảm thấy được cái gì, đột nhiên đứng dậy, lập tức che bụng, một ngụm máu tươi màu đỏ tươi trực tiếp phun ra từ trong miệng của hắn.
Không chỉ có hắn, Liệt Hỏa trưởng lão bên cạnh cũng đột nhiên biến sắc, trong nháy mắt đứng dậy, vậy hung hăng phun ra một ngụm máu tươi.
‘’Bang chủ, Liệt Hỏa trưởng lão!’’
Sắc mặt Giang Thạch cả kinh, nhanh chóng đứng dậy, đỡ Viên Phúc Hải.
thân thể Viên Phúc Hải lắc lư, ánh mắt trừng lớn, dường như tràn ngập không thể tưởng tượng nổi, chỉ cảm thấy đầu óc mê muội, tất cả kình lực đang lấy một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng mà nhanh chóng tiêu tán.
Hắn thoáng cái hiểu được, trong nháy mắt nhìn về phía Dương Thiên Đạo.
‘’Đây là Luân Hồi Độc? Ngươi...... Ngươi hạ độc ta?’’
‘’Viên sư đệ.’’
Đôi mắt Dương Thiên Đạo cũng dần dần trở nên hờ hững cùng lạnh như băng, nói, "Để cho ta gọi ngươi Viên sư đệ một lần nữa, trong khoảng thời gian này ngươi quá không an phận, nhiều lần không nhìn quy tắc của liên minh cũng thì thôi, ngay cả ta vị môn chủ này trong khoảng thời gian này, cũng nhiều lần không ngẩng đầu lên được ở trước mặt của ngươi, ngươi quá làm ta cảm thấy bất an, vi huynh, chỉ có thể ra hạ sách này, ngươi yên tâm đi, ngươi sau khi chết, vợ của ngươi, ta đến chiếu cố!"
‘’Dương Thiên Đạo! ‘’
Viên Phúc Hải đột nhiên rống to, lửa giận thiêu đốt, thân thể lắc lư kịch liệt, tiếp tục phun ra máu tươi, cả người giống như là dã thú phát điên.
‘’Ta trung thành và tận tâm đối với toàn bộ Kim Linh Môn, mấy trăm năm qua, ta vì Kim Linh Môn đánh hạ bao nhiêu cơ nghiệp, bao nhiêu nhi tử, môn nhân dưới tay ta chết thảm, phụng dưỡng toàn bộ Dương gia các ngươi, để cho Dương gia các ngươi sinh hoạt vô ưu vô lự nhiều năm như vậy, ngươi đối với ta như vậy?!"
Phụt!
Hắn lại phun ra máu, cơ thể bắn ra một trùm sương máu.
Nhưng ánh mắt của Dương Thiên Đạo ngày càng lạnh lùng, không có chút cảm xúc nào.
Bên cạnh hắn, Bạch Thông Thiên, thái thượng trưởng lão Thanh Thành Môn và Thái thượng trưởng lão của Tử Sát Tông cũng đều như vậy, tất cả đều nở nụ cười lạnh.
"Bang chủ mau đi, ta ở đây chặn bọn họ lại!"
Liệt Hỏa trưởng lão hét lên một tiếng, chống đỡ thân thể trọng thương, toàn thân bỗng nhiên phình to, khí tức cuồn cuộn, trực tiếp xông về phía Dương Thiên Đạo và những người khác.
Nhưng ngay khi hắn vừa lao ra, Viên Phúc Hải đột nhiên quay lại, một tay nắm lấy Liệt Hỏa trưởng lão, trực tiếp ném hắn ra ngoài điện, sau đó lại một tay nắm lấy Giang Thạch, giống như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, ánh mắt lạnh băng, giọng nói đáng sợ, "Sao ngươi không trúng độc? Ngươi phản bội ta?"
"Băng chủ thứ lỗi. Thuộc hạ có bảo vật trên người, vạn độc bất xâm..."
Giang Thạch vội vàng hét lên.
"Vạn độc bất xâm?"
Mắt Viên Phúc Hải co rút, lại ho ra máu, đột nhiên ném Giang Thạch ra ngoài điện, quát, "Ngươi cũng đi cho ta!"
Bốp! Bốp! Bốp!
Khi hắn ném Giang Thạch ra ngoài, trong nháy mắt, hắn bị công kích từ phía sau.
Dương Thiên Đạo, Bạch Thông Thiên, thái thượng trưởng lão Thanh Thành Môn và Thái thượng trưởng lão của Tử Sát Tông ra tay cùng lúc, ánh mắt lạnh băng, khí tức đáng sợ, cùng lúc đánh vào lưng Viên Phúc Hải.
Viên Phúc Hải phun ra máu, phát ra tiếng gầm thét, toàn thân đột nhiên bắt đầu nhanh chóng tuôn ra khí tức, phình to, giống như trong nháy mắt biến thành một đầu đã thú phát cuồng.
"Dương Thiên Đạo, để mạng lại!"
Rầm rầm rầm!
Toàn bộ đại điện vang lên tiếng ầm ầm kinh khủng, long trời nở đất.
Vô số ánh sáng đáng sợ bỗng nhiên bùng lên, vô cùng chói mắt.
Sau khi Giang Thạch và Liệt Hỏa trưởng lão bị ném ra ngoài, hai người nhanh chóng phát hiện vô số cường giả đang nhanh chóng lao tới từ bốn phía, hét lớn một tiếng, không chút do dự, trực tiếp xông về phía bọn họ với tốc độ kinh người.
"Giang tổng quản, ngươi mau giết ra ngoài, ta đi cứu Bang chủ!"
Liệt Hỏa trưởng lão hét lên một tiếng, toàn thân thiêu đốt ngọn lửa, giống như biến thành một hỏa nhân đáng sợ, ầm một tiếng, lại xông về phía đại điện.
"Liệt Hỏa trưởng lão!"
Sắc mặt Giang Thạch đột ngột thay đổi.
"Giết hắn!"
Có người hét lớn, đã lao tới Giang Thạch.
Mặt Giang Thạch sầm xuống, sát khí trong lòng cuồn cuộn, cả người đột nhiên phình lên, xé rách y phục, trực tiếp hóa thành một cự nhân cao lớn ba thước, một tay tát mạnh về phía người đến.
Bùm một tiếng, một tên cường giả bị hắn tát thành sương máu, thi thể đập mạnh ra xa xa.
Hắn vô cùng quyết đoán, trực tiếp bắt đầu toàn lực đột phá vòng vây.
Không phải là hắn không có lương tâm.
Mà là lúc này trong điện có nhiều cao thủ, tùy tiện một người hắn cũng rất khó có thể đối phó.
Bây giờ hắn liều lĩnh xông vào, cũng căn bản không thể cứu được Viên Phúc Hải và Liệt Hỏa trưởng lão, ngược lại sẽ khiến bản thân cũng bị cuốn vào bên trong.
Trước mắt chỉ có thể bất chấp tất cả đột phá vòng vây.
Bùm! Bùm! Bùm!
Giang Thạch nhanh chóng ra tay, mỗi chiêu đều ra hết sức, lực lượng cường hãn vô song, liên tục tàn sát đám trưởng lão, đệ tử tinh anh Kim Linh Môn này.
Trong quá trình này, động tĩnh trong đại điện vô cùng thảm khốc, âm thanh vang trời, như thể hàng chục ngọn núi lửa nổ tung, không ngừng truyền đến tiếng gầm thét của Viên Phúc Hải và Liệt Hỏa trưởng lão.
Còn bên ngoài điện, chiến đấu kịch liệt cũng không hề yếu thế.
Càng ngày càng nhiều cao thủ nhanh chóng lao tới vây giết, Giang Thạch vừa mở ra 【Thiên Phú Quy Nguyên】, vừa lao ra ngoài.
Chỉ là theo thời gian trôi qua, những cường giả mà hắn gặp phải cũng ngày càng mạnh hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận