Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 173: Cung Thần Tới Tay! 1

Trong tiếng hô hoàn của mọi người, một luồng ánh sáng bị ánh sáng trắng bao bọc đột ngột xuyên thủng phong ấn, từ bên trong phúc địa lao ra nhanh như chớp.
Vừa mới bật ra, cả thiên địa đều bị bao phủ bởi một thứ khí tức huyết sát ghê rợn, cảm giác như một cây thần binh đặt sát cổ họng mọi người, gần như tất cả đều thay đổi sắc mặt, tóc gáy dựng đứng, thậm chí cả lỗ chân lông cũng truyền đến cảm giác đau nhói.
Trong lòng họ giật mình.
Bảo vật!
Chắc chắn là bảo vật hiếm có!
Bằng không sẽ không có phản ứng như vậy.
Những cao thủ đang đối đầu với Mông Phóng trước đó, tất cả đều gầm lên, không suy nghĩ, thân hình khổng lồ lao ra, bàn chân dẫm lên đất, in lại những vết lõm đáng sợ, lao thẳng tới thứ bị ánh sáng trắng bọc lấy.
Rầm rầm rầm!
Đám người vừa lao ra đã bắt đầu giao chiến khủng khiếp, những luồng sóng xung kích, quyền phong, đao quang, kiếm ảnh va chạm lẫn nhau, tạo ra tiếng nổ chấn động.
Bảo vật bị ánh sáng trắng bao quanh vừa bay ra đã bị sóng xung kích của trận chiến làm văng lên cao, phát ra tiếng vo vo, mang theo âm thanh sấm sét, giống như bên trong ánh sáng ẩn chứa một con yêu thú hung tợn.
Cuối cùng, lớp vỏ ánh sáng trắng bên ngoài bị mọi người xung kích nứt vỡ, lộ ra hình dáng thật sự của bảo vật bên trong.
Bốn phía đều vang lên tiếng kinh hô.
Là một cây cung đen kịt, thân cung dày nặng, cực kỳ to lớn, trên đó khắc họa một hình con kỳ lân hung tợn, bao bọc bởi khí tức sấm chớp tà khí.
Vừa rơi xuống từ trên cao, cung đen bùng lên những tia sét loé lên tí tách.
"Thần cung!"
"Đó là một cây thần cung!"
"Nhanh giành lấy!"
Mọi người hô hoán.
Rầm! Rầm! Rầm!
Lại thêm không ít bóng người nữa bộc phát khí tức dữ dội, từ trong bóng tối xông ra, ánh mắt lạnh lùng, tốc độ kinh khủng, dọc đường đạp nứt vỡ mặt đất, không biết bao nhiêu mảnh đá văng tung tóe.
Rõ ràng là những cao thủ ẩn nấp từ lâu.
Lúc này thấy bảo vật xuất thế, không kiềm chế được nữa, lao tới cung thần với tốc độ cực nhanh.
Thậm chí ngay cả Mông Phóng đang giao chiến với Cuồng Nhân cũng thay đổi sắc mặt, cảm nhận được khí tức của cây cung, không muốn lãng phí thời gian nữa, thân thể bộc phát một luồng lực lượng kinh thiên, rầm một tiếng, giống như một ngọn núi lửa bùng phát từ cơ thể hắn, không khí xung quanh lập tức lan tỏa một lớp gợn sóng lửa trong suốt.
"Cuồng Nhân, ta không có thời gian chơi với ngươi nữa, cút ra!"
Hắn gầm lên, mái tóc đen bù xù, như quỷ thần giáng thế, mười hai thành công lực toàn thân bùng nổ, vặn Phượng Sí Kim Thương nặng nề đập mạnh về phía Cuồng Nhân.
Lúc này phượng hoàng chạm khắc trên thân thường như sống lại, phát ra tiếng kêu chấn động màng nhĩ, phượng hoàng trên đó như sống dậy, không khí sáng lên thành từng vệt lấp lánh.
Đôi mắt dã thú của Cuồng Nhân lấp lóe, toàn thân lông vàng đã bị nhuộm một lớp màu máu màu đỏ tươi, cơ bắp phồng lên, khí thế đáng sợ, không những không chút sợ hãi mà còn hưng phấn hơn.
“Mông Phóng, tới đi, cho ta xem một chiêu mạnh nhất của ngươi!”
Hắn gầm lên, vận chuyển quái đao trong tay, phát huy một môn siêu phẩm võ học loại đao pháp đến mức tuyệt đỉnh, vo vo một tiếng, đón đầu một kích này Mông Phóng.
Rầm!
Hai người va chạm lại tạo ra một luồng chấn động kinh khủng, giống như hai ngọn núi lửa va chạm.
Không biết bao nhiêu tia sáng đáng sợ gào thét bắn về mọi phía.
Rầm một tiếng, khu vực của Cuồng Nhân đứng nổ tung, mặt đất vỡ vụn, xuất hiện một hố sâu vô cùng lớn, miệng hắn phun máu, thân thể khổng lồ cùng quái đao bị Mông Phóng đập xuống đất.
Tuy Mông Phóng đập Cuồng Nhân xuống đất nhưng bản thân cũng bị phản chấn, mặt lúc xanh lúc đỏ, máu dâng lên não, khóe miệng rỉ máu, lòng bàn tay lộ ra máu tươi.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo, hắn cầm Phượng Sí Kim Thương, lao thẳng tới cây cung thần.
“Ai cản ta, người đó chết!”
Giọng hắn cực kỳ đáng sợ, thân thể to lớn hung ác, trong cơ thể như ẩn chứa vô tận lực lượng, Phượng Sí Kim Thương xoay chuyển, không ai địch nổi.
Xoẹt xoẹt!
-A!
Như đang thu hoạch lúa mùa, chỉ mới xông tới, đã chém giết rất nhiều cao thủ.
Máu đỏ tươi bắn tung tóe khắp nơi.
"Cùng nhau đối phó hắn!"
"Trước tiên trấn áp Mông Phóng!"
Mọi người gầm thét, một lúc đã chú ý về phía này, người người đều ra tay như điện, khí thế bùng nổ, bắt đầu toàn lực Oanh kích Mông Phóng.
Mông Phóng hét dài, tiếng hét kích động và kinh khủng, ánh mắt lạnh lẽo, thực sự giống như thần ma tái thế, Phượng Sí Kim Thương vung lên, quét về tám hướng, áp đảo tứ phương.
Rầm!
Dùng sức đập một cái đã hóa giải tức thì đã hóa giải công kích liên thủ của mọi người, toàn bộ mặt đất bắt đầu sụp đổ.
Ở trước nhất lại có vài người ngậm máu phun ra, bị Mông Phóng sinh sinh đập bay ra ngoài.
Lúc này!
Cung thần khổng lồ kia cuối cùng từ trên không trung hung hăng rơi xuống, mang theo vô số tia chớp, giống như một ngôi sao băng rực rỡ rơi xuống mặt đất.
Rầm!
Một tầng sóng năng lượng cực kỳ kinh khủng lấy cung thần làm trung tâm tức thì lan tràn ra, mặt đất phạm vi hàng chục thước ngay lập tức phủ một tầng tia chớp, khiến một số đá núi, cây cối hoàn toàn bị điện đến cháy đen.
Đồng thời!
Cuồng nhân trước đó bị Mông Phóng dùng toàn lực đánh một kích đập xuống lòng đất cũng lấy lại tinh thần, máu me đầy người, nhảy ra từ dưới lòng đất, cánh tay nhuốm máu, vẻ mặt hung tàn, miệng phát ra tiếng gầm đinh tai.
Hắn chưa chết, chỉ bị Mông Phóng đập thành trọng thương.
Chỉ là huyết mạch của hắn đã phản tổ gần bằng với tổ tiên, vết thương như vậy đối với hắn chẳng đáng kể gì.
Hắn cầm quái đao, ánh mắt kinh khủng, toàn thân lại phình to hơn một vòng, lại phát ra khí thế, bắt đầu sử dụng cấm thuật, mọi mạch máu trên người đều như bùng cháy dữ dội.
"Mông Phóng, đối thủ của ngươi là ta!"
Hắn gầm thét một tiếng, thân thể to lớn như một con quái thú, mang theo khí thế cực kỳ khủng khiếp, lại lao về phía Mông Phóng với tốc độ cực nhanh, phát ra tiếng nổ ầm ầm, một nhát chém mạnh xuống.
Lực lượng nhát chém này gần như gấp đôi so với trước.
"Cút đi!"
Mông Phóng gầm lên, Phượng Sí Kim Thương đập bay mọi người, lực lượng vô tận trong người bùng nổ, khí thế ngút trời, lập tức đánh thẳng vào về phía cuồng nhân.
Bùm!!
Hai người lại va chạm dữ dội, bùng nổ ra sóng xung kích kinh khủng hơn so với trước.
Chỉ riêng tiếng động này đã khiến rất nhiều người bốn phía xung quanh bị chấn động đến mức màng nhĩ sắp nứt ra.
Rất nhiều người đau đớn bịt tai lại.
Một số người ở gần còn bị tiếng nổ này chấn cho phun máu, lộ vẻ hoảng sợ.
Nhưng không thể không nói Mông Phóng thật đáng sợ.
Mặc dù cuồng nhân đã sử dụng cấm thuật, bắt đầu hết sức thiêu đốt khí huyết, nhưng một đòn toàn lực này vẫn bị Mông Phóng chặn xuống, thân thể rung chuyển, máu chảy ra ở lòng bàn tay.
Nhưng hắn không quan tâm, gầm lên một tiếng, tiếp tục vung đao, hung hăng chém xuống người Mông Phóng.
Những người còn lại thì nhanh chóng vồ lấy cung thần.
Mông Phóng gầm lên, Phượng Sí Kim Thương ánh vàng lấp lánh, đánh cho cuồng nhân liên tục phun máu, phát ra tiếng gầm gừ, xương cốt toàn thân sắp bị đánh nát.
Cuối cùng, vào lúc này, cung thần bị một tên cao thủ thế gia nắm lấy trong tay.
Đây là cao thủ Hoán Huyết tầng thứ bảy, khí thế bùng nổ đã hóa thành hình dạng cao hơn 3 thước, toàn bộ thân thể đều là vảy giáp kinh khủng, đang chảy máu không ngừng, tất cả đều là do bị Mông Phóng chấn thương trước đó.
Hắn nắm chặt cung thần, trực tiếp lấy một cây thương dài làm tên, dùng sức kéo, nhắm thẳng về phía Mông Phóng, toàn bộ sức lực trong người hắn tuân ra mất kiểm soát, bị cung thần hấp thu.
Đồng thời, hắn cũng cảm nhận rõ ràng linh tính của cung thần.
Cung thần dường như đang hồi sinh, chủ động bài xích hắn, muốn thoát khỏi tay hắn.
Cung thần này có ý thức, thậm chí muốn tự chọn chủ nhân?
"Ta không cần nó tự động chọn chủ nhân, ta chính là chủ nhân của ngươi, bắn chết Mông Phóng đi, giết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận