Mỗi Ngày Khí Lực Của Ta Tăng Trưởng 100 Cân

Chương 456: Phá Trận! 1

Trong khu rừng đổ nát.
Giang Thạch cẩn thận cảm nhận lực lượng của mình, nắm đấm vung ra, vù vù rung động, tạo ra khí lưu vô cùng khủng bố, như từng đạo sao băng xẹt qua thiên địa.
"Huyết Đan Cảnh! Huyết Đan Cảnh!"
Quả nhiên huyền diệu!
Tất cả huyết mạch tinh hoa trên người hắn đã hoàn toàn được áp súc, ngưng kết lại với nhau.
Không chỉ khiến cho nhục thân đạt tới tình cảnh kinh khủng trước nay chưa từng có, ngay cả hồn phách cũng được tăng cường, từ hư hóa thực, giống như trở thành thực chất vậy.
Cả người hắn có một loại lực lượng không nói nên lời.
Hắn nhanh chóng mở bảng điều khiển và quan sát lại.
Tên thật: Giang Thạch
Tu vi: Huyết Đan Đệ Nhất Trọng
Vũ kỹ: Phi Long Truy Ảnh Bộ (viên mãn), Vũ Hoa Tật Thiên (viên mãn), Hỗn Nguyên Long Tượng Công (viên mãn), Vô Tướng Mê Ảnh (viên mãn), Lân Lôi Bộ (viên mãn), Đại Diệt Băng Thiên Thủ (viên mãn), Huyền Băng Chỉ (viên mãn), Tứ Tuyệt Phân Thân (viên mãn), Tứ Tuyệt Thiên Sát Công (viên mãn), Cửu Long Phách Ma Thể (tầng thứ tám), Thánh Tâm Diệt Hồn Thuật (tầng thứ ba), Nguyên Hồn Chân Giải (tầng thứ ba) Thiên phú: Bách Lượng Long Tượng (19999999 cân), Ngộ Đạo (phân tích công pháp, dung hợp công pháp), Quy Nguyên (tinh luyện huyết mạch, khôi phục thương thế), Vạn Độc Bất Xâm (miễn dịch kịch độc, bỏ qua kịch độc, giải độc máu), Thấu Thị (bỏ qua ảo giác, tăng cường trí tuệ, tăng cường tinh thần), Bôn Lôi (hấp thu lôi điện, nắm giữ lôi điện), Phục Chế (phục chế siêu phẩm võ học, có xác suất cực lớn phục chế võ học mạnh hơn), Ngụy Trang (thay đổi thất thường, dĩ giả loạn trân), Tỏa Long (áp chế kình lực, bỏ qua kình lực) Giá trị danh vọng: 9600 (tích lũy đủ 10.000 giá trị danh vọng có thể mở khóa thiên phú tiếp theo)
"Giá trị danh vọng lại tăng lên nhanh như vậy, xem ra không tới hai ngày hẳn là có thể mở khóa thiên phú mới."
Ánh mắt Giang Thạch chớp động.
Mỗi thiên phú mà hắn đã mở khóa cho đến nay đều cực kỳ huyền diệu và cao thâm, mỗi thiên phú đều cực kỳ hữu dụng với hắn.
Cho nên đối với thiên phú mới, Giang Thạch vẫn giữ lòng tò mò cùng chờ mong cực lớn.
‘’Cửu Long Phách Ma Thể cũng đã đạt đến tầng thứ tám, sau khi đi ra ngoài có thể tìm kiếm dược liệu để đột phá đến tầng thứ chín. Ngoài ra, tất công pháp chủ lực của ta đã viên mãn, có thể chuẩn bị dung hợp ra công pháp mới.’’
Giang Thạch suy nghĩ trong lòng.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn nhìn thẳng vào Huyền Đạo Tử, nói: "Huyền Đạo Tử, tuyệt học chí cao của Huyền Minh tông các ngươi là gì?"
"Yên tâm, Giang Thạch muốn học, ta có thể truyền cho ngươi ngay lập tức." Huyền Đạo Tử gật đầu, nói: "Tông chủ nhất mạch tu luyện 【 Càn Khôn Chí Thánh Quyết 】, công pháp này có thể tu luyện đến Niết Bàn Cảnh mà không cần thay đổi tâm pháp. Không phải nhất mạch của tông chủ thì tu luyện 【 Minh Ngọc Lạc Hà Công 】, có thể tu luyện đến Niết Bàn sơ kỳ."
Lúc Huyền Đạo Tử còn sống, hắn là cao thủ Niết Bàn Đệ Nhị Cảnh. Nếu nói về sự hiểu biết của hắn đối với Càn Khôn Chí Thánh Quyết có lẽ chỉ có con rể của hắn là Dương Diệu Thiên có thể sánh ngang.
"Tốt, ngươi lập tức truyền cho ta môn tâm pháp này." Giang Thạch nói.
Hắn vẫn có thói quen "bỏ túi trước tính sau".
Bất kể thế nào, cầm trong tay trước rồi nói sau.
Huyền Đạo Tử tập trung tinh lực, dựa vào tinh thần truyền tới trong đầu Giang Thạch, một lượng lớn thông tin tràn vào đại não của Giang Thạch.
Giang Thạch hiểu ra, lợi dụng thiên phú 【 Ngộ đạo 】 cấp tốc cảm ngộ môn công pháp này.
Không lâu sau, chỉ thấy trên bảng công pháp của hắn đột nhiên xuất hiện một hàng mới.
Giang Thạch lộ ra một nụ cười nhẹ, nhìn thoáng qua Huyền Đạo Tử và viên Huyết Đan bên cạnh, nói: "Đi thôi, chúng ta tập hợp những người khác lại, nghĩ cách phá vỡ cái gọi là U Minh Huyết Vực này!"
"Được." Hồn phách trên viên huyết đan vội vàng đáp lại.
"À đúng rồi, ngươi tên là gì?" Giang Thạch hỏi.
"Vãn bối Công Tôn Chỉ." Hồn phách đáp lại.
"Ân, Công Tôn Chỉ, tốt nhất ngươi đừng giở trò." Giang Thạch nhắc nhở một câu.
"Tiền bối yên tâm, vãn bối tuyệt đối chỉ nghe theo mệnh lệnh của tiền bối!" Công Tôn Chỉ nhanh chóng đáp lại.
Trong lòng hắn đã sớm coi Giang Thạch là một lão quái vật trọng sinh đoạt xá nào đó, căn bản không dám coi Giang Thạch là người trẻ tuổi để đối đãi. Loại thực lực và dũng khí này, căn bản không phải người trẻ tuổi bình thường có thể có được.
Một hướng khác.
Rừng rậm dày đặc.
Vẫn còn một số ít người sống sót không thể chạy ra ngoài, giống như Giang Thạch, bị mắc kẹt trong khu rừng này, ai nấy đều tràn ngập kinh hoàng, nhìn bầu trời đỏ ngòm trên đỉnh đầu.
"Sao lại thế?"
"Là vị cường giả nào nắm giữ U Minh Huyết Kỳ?"
"Không biết Huyền Minh tam lão bên kia có bắt được Huyền Đạo Tử hay không, nếu bọn hắn bắt được Huyền Đạo Tử, chúng ta nhất định có thể ra ngoài."
"Mọi người yên tâm, vừa rồi ta tận mắt nhìn thấy Huyền Minh tam lão truy sát người trẻ tuổi kia, người trẻ tuổi kia tuyệt đối không thể thoát khỏi."
Mọi người đều xôn xao bàn tán.
"Chết tiệt!"
Trên một cành cây, sắc mặt Thượng Quan chân nhân thay đổi, ngẩng đầu nhìn về phía tầng mây máu dày đặc trên đỉnh đầu, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hắn đã thử bảy tám loại phương pháp phá trận này nhưng đều không có tác dụng.
U Minh Huyết Kỳ quả nhiên danh bất hư truyền!
Một khi vận dụng, phong thiên tỏa địa!
Lấy sức mạnh của Thánh Linh cửu trọng phản tổ như hắn cũng không thể phá vỡ.
Một loại sát khí bùng lên từ sâu trong nội tâm Thượng Quan chân nhân.
Ánh mắt hắn quét nhìn xung quanh, lập tức nhìn thấy đám người sống sót cách đó không xa, ánh mắt lạnh băng, thân hình nhanh chóng phóng qua, trực tiếp rơi xuống nơi đó.
"Đủ!"
Hắn quát lớn, chấn động bốn phía.
Đám người sống sót biến sắc, khi nhìn rõ người tới, đều kinh ngạc.
"Thượng Quan tiền bối!"
"Tiền bối, ngươi, ngươi còn sống?"
"Chẳng lẽ lão phu nhất định phải chết? Hay là ngươi muốn nguyền rủa lão phu?"
Thượng Quan chân nhân lạnh lùng mở miệng, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người, trong lòng cân nhắc có nên giết chết tất cả mọi người hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận